Đường bay Hà Nội - Matxcơva... va ' thi.t cho´

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Đường bay Hà Nội - Matxcơva

Một gian pḥng bán "hàng khô" của người Việt tại chợ Ṿm - Ảnh: T.A. TT - Mùa đông cũng như mùa hè, mỗi tuần bốn chuyến, tuyến bay Hà Nội - Matxcơva là cửa ải chính yếu đưa người và hàng hóa từ VN qua Nga...

Làm ǵ để… bay?

Người Việt trên các chuyến bay Hà Nội - Matxcơva thường có ba dạng. Dạng thứ nhất là doanh nhân hay cán bộ đi công cán. Dạng thứ hai là “Nga quay”, đây là những người đă từng đến Nga và trở về VN sau năm 1991, nay họ t́m đường trở lại Nga để làm ăn. Dạng thứ ba là có người nhà tại Nga lo thủ tục hay tự lo thủ tục để nhập cảnh vào Nga. Trong chuyến đi này, tôi thuộc dạng hành khách thứ ba.

Mọi thủ tục nhập cảnh, người nhà tôi tại Nga đă giao hẳn cho một nhà dịch vụ nào đó. Tôi chỉ việc làm passport và chụp một ít h́nh chân dung gửi cho một địa chỉ dịch vụ ở Hà Nội do người nhà cung cấp. Chỉ có thế, không hơn không kém…! Sau khi gửi passport ra Hà Nội, tôi được phía dịch vụ động viên là cứ yên tâm chờ đợi, khi nào bay họ sẽ báo trước. C̣n mọi chuyện, từ visa, vé… đă có dịch vụ lo.

Rồi cái ngày chờ đợi cũng đă đến, phía dịch vụ gọi và báo tôi phải ra Hà Nội liền, ba ngày nữa bay. Từ Quảng B́nh tôi khăn gói ra Hà Nội, đến phố Cửa Nam, nơi ở của ông dịch vụ. Tại đây tôi được chỉ bảo một số điều “căn bản”, điều tôi nhớ nhất đó là không được mang theo nhiều đồ, hành lư không quá 5kg!

Từ Hà Nội

Người làm dịch vụ trên phố Cửa Nam đón tôi rất vui vẻ. Sau khi trao lại hộ chiếu cho tôi, ông dặn ḍ rất cẩn thận rồi dẫn tôi lên căn pḥng nhà ông để nghỉ ngơi chờ ngày bay. Trong căn pḥng khoảng 16m2 đă có ba người khác giống như tôi. V́ có người quen ở gần đó nên tôi khéo léo từ chối. Ra về, ông dặn tôi: “Đúng giờ bay em cứ lên cổng sân bay, anh chờ em ở đó và đưa vé cho em!”.

Trở về nhà người quen - vốn là một “Nga quay”, khi nghe tôi nói lại là không được mang nhiều đồ, chị Vân cười nói: “Tụi nó tưởng em là “gà” nên bảo thế, em cứ mang đúng trọng lượng mà hàng không cho phép. Nếu không tụi nó (mấy ông dịch vụ) sẽ gửi đồ đó!”.

Chỉ c̣n khoảng 30 giờ nữa là bay, nỗi hồi hộp cứ choán lấy tôi làm đầu óc không c̣n minh mẫn! Đang thẫn thờ th́ chị Vân giục tôi đi chợ: “Thôi, hai chị em ḿnh đi chợ đi. Mua ít đồ ăn VN qua làm quà, bây giờ Nga đang là mùa đông, hàng VN đắt lắm!”. Vừa nói xong, chị nắm tay kéo tôi xuống đường, lao ra chợ.

Đảo một ṿng Hà Nội khoảng hai giờ đồng hồ, tôi và chị lỉnh kỉnh xách về nào là thịt chó, cua đồng xay sẵn rồi rau lang, rau muống, rau đay, rau thơm các loại… Về tới nhà, chị Vân sai tôi gọt củ riềng và thái nhỏ sả cho chị. Liếc mắt nh́n, tôi thấy chị đang lấy bông tẩm hết máu ở những miếng thịt chó. Sau đó chị xay nhỏ mớ riềng và sả tôi vừa gọt cho vào miếng thịt chó cuộn chặt lại rồi cho vào tủ lạnh. Mớ cua đồng cũng được chị đưa vào tủ lạnh làm… đá.

Tiếp theo là món rau. Chị sai tôi xếp theo từng loại rồi nhặt rác và lá già. C̣n chị th́ lấy những mớ rau đă nhặt theo từng nắm cuốn vào giấy báo. Nh́n những thao tác của chị, tôi đoán chắc đây không phải là lần đầu tiên chị gói đồ cho khách đi Nga. Như hiểu được thắc mắc của tôi, chị vừa cuộn rau vừa nói: “Chuyến nào có người nhà của bạn chị bên đó bay là chị cũng làm từ A-Z. Cả em nữa th́ ít nhất chị đă tiễn khoảng 15 người ra sân bay...”.

Chị Vân cho mọi thứ vào thùng cactông rồi dán lại. Chị bảo tôi vứt cái vali sang trọng đó đi, nó đến 4kg đấy! Không dám nói ra nhưng tôi cứ cảm thấy e ngại khi phải xuất ngoại với cái thùng cactông thô thiển...!

Tại sân bay, như đă hẹn, ông dịch vụ trao cho tôi tấm vé và một thùng hàng để gửi. Liếc thấy thùng hàng, chị Vân cười ma mănh: “Xin lỗi, em có hàng rồi. Việc anh thế là đă xong, chốc tôi đưa em nó vào làm thủ tục cho”. Anh dịch vụ chẳng nói chẳng rằng, mặt xám xịt bỏ đi. Chị Vân được đà cười bạo !

Thủ tục xuất cảnh làm khá nhanh, chỉ khoảng 30 phút là tôi đă có mặt ở pḥng đợi. Từ trong pḥng đợi nh́n ra tôi vẫn thấy chị Vân vẫy vẫy tay, ánh mắt như muốn gửi một điều ǵ đó đến những người bạn c̣n ở Nga! Ngồi đợi chừng 20 phút th́ loa phóng thanh gọi tôi trở lại pḥng gửi đồ. Chị Vân cũng đi theo tôi.

Cô nhân viên soi hàng nói là trong thùng tôi gửi có hàng tươi sống nên không thể cho qua. Chẳng nói chẳng rằng, chị Vân móc túi lấy 300.000 đồng đưa cho cô nhân viên. Tiền vừa nằm gọn trong túi cô nhân viên th́ cái thùng cactông thịt chó của tôi cũng mất hút trên băng chuyền... Tôi lật đật trở lại pḥng đợi, chị Vân nói với theo: “Cho chị gửi lời thăm mọi người!”.

Chỉ c̣n ít phút nữa máy bay cất cánh th́ toàn bộ hành khách được lệnh phải rời máy bay v́ lư do an ninh. Lúc này h́nh ảnh của ngày 11-9 cứ bám lấy tôi, một làn hơi lạnh trải dài theo xương sống. Tôi nghe loáng thoáng là sắp đến giờ bay nhưng có một hành khách bị đau đầu và yêu cầu đổi chuyến bay. An ninh lo ngại người này lên đặt bom rồi t́m cách xuống nên yêu cầu toàn bộ hành khách xuống để kiểm tra.

Chuyến bay khởi hành chậm hơn dự định khoảng một tiếng. Máy bay cất cánh, tôi liếc ngang qua cửa sổ để nh́n Hà Nội trước khi đi xa. Một nỗi buồn hớp lấy hồn của kẻ sắp tha phương… Bên thành máy bay, một chú ruồi thao láo mắt nh́n tôi! Tôi cười buồn và mong đến giờ hạ cánh…

…Đến Matxcơva

Sau hơn chín giờ bay, chúng tôi đă có mặt tại xứ sở bạch dương. Mọi người mệt mỏi lục tục kéo nhau ra làm thủ tục nhập cảnh. Hành khách và người đón chỉ cách nhau cái cổng làm thủ tục. Hành khách th́ căng thẳng, phía ngoài người đón th́ ầm ĩ, bát nháo... Những người đón không phải là người nhà mà là dịch vụ, họ có nhiệm vụ phải đón khách đưa về tận nhà mới được nhận tiền.

Tôi liếc ngang, có mấy khách được dịch vụ đón ra ở cổng VIP nên khá nhanh. C̣n chúng tôi th́ cứ chen lấn ở cổng phổ thông. Phía ngoài, mấy ông dịch vụ đua nhau đọc tên khách như ở nhà riêng của ḿnh! Tôi nghe ai đó đọc tên ḿnh, theo phản xạ tôi hô to: “Có!”. Lăo vừa đọc quát ngay lại tôi: “Điếc hay sao năy giờ không trả lời?!”.

Tôi đang chới với th́ một ông dịch vụ khác nh́n tôi quát: “Đ.m, mày lùi ra cho con kia lên trước cái”. Tôi phát khùng nhưng không dám nói ǵ, nhưng ngoài kia ông dịch vụ của tôi đă kịp chửi lại thằng cha đó và bảo tôi cứ đứng theo thứ tự... Cô gái Nga xinh đẹp mở passport rồi nh́n tôi. Một phút suy tư, cô nói: “OK!”. Tôi ra khỏi cửa hải quan mà như vừa thoát hiểm.

Đồng hồ báo ngoài trời lạnh -50 nhưng ḿnh mẩy tôi mồ hôi nhễ nhại. Lúc này tôi mới định thần nḥm ngó xung quanh. Đám khách Việt đen đủi lọt thỏm giữa những ông tây cao lớn trắng trẻo.

Ông dịch vụ dẫn tôi đến gặp người nhà, khi đó ông chú tôi đă kịp nhận thùng hàng của tôi (nhờ trên thùng có ghi tên). Tôi nói một câu như oán trách người chú: “Sao chú không ra đón con?”. Ông cười: “Đón mày để “BĐ” xúc hết đồ à?”. Tôi hỏi: “BĐ là ai?”. Ông chú đáp: “Là mấy thằng chuyên giật đồ ở sân bay đó...!”.

Tôi và chú xách đồ đi ra, tại nơi soi hàng lại nảy sinh phiền phức. Nhân viên soi hàng chỉ vào màn h́nh vi tính và hỏi: “Mang theo thịt khỉ à?”. Ông chú tôi mỉm cười rồi móc ví đưa cho cô nhân viên 30 USD. Cô ta nói ǵ đó mà tôi chỉ kịp nghe “kha-ra-sô” (tốt).

Trên đường từ sân bay về nhà tôi cứ thắc mắc chuyện mấy ông “BĐ”. Chú tôi bảo rằng đấy là thành phần bất hảo, sống nhờ vào chuyện giật dọc hàng của người Việt mới qua. Chúng móc nối với một số nhân viên sân bay của bạn để đưa hàng ra ngoài. Thực tế th́ hàng hóa từ VN mang qua chỉ là những thứ “hương đồng cỏ nội” nên cũng ít ai khiếu nại.

Những thứ mà tôi mang qua làm quà được ông chú gọi bởi cái tên lạ hoắc “hàng khô”. Chú tôi bảo “hàng khô” tại Nga rất đắt, nhất là mùa đông, khi những trang trại trồng rau Việt tại Nga không thể hoạt động. Mà dù sao hàng Việt chính gốc luôn được giá và ưa chuộng hơn rau Việt trồng ở Nga.

Khi hỏi về giá cả, chú tôi trả lời một cách sành sỏi: “Thịt chó sống 20 đô/kg; rau muống 8 đô/kg; rau ngót 35 đô/kg; sả tươi 1 đô/củ...”. Nghe xong bảng giá của ông chú tôi muốn rơi cả tim! Ở quê tôi chỉ cần 20 đô th́ lấy xe ḅ mà chở...

Những thùng hàng “BĐ” chôm đều được mang về bán lại cho các đầu nậu “hàng khô” tại các chung cư hay chợ của người Việt. Tôi nhẩm tính thùng hàng của tôi có khoảng 7kg thịt chó, 3kg cua đồng và khoảng 30kg rau các loại. Nếu tính theo cái giá ông chú tôi đưa ra th́ số tiền cũng không phải là ít!

Khi tôi và chú về tới nhà đă là 11g đêm tại Nga, trong pḥng khách một số bạn bè chú đă đợi sẵn. Họ vui mừng đón tôi và ra tay ngay với cái thùng thịt chó! Chỉ khoảng 40 phút sau, mùi thịt chó luộc, nướng và mắm tôm đă bốc ngạt căn pḥng. Mọi người cười cười nói nói làm cho tôi quên mất là ḿnh đang ở cách quê nhà hàng chục ngàn cây số...!

THẾ ANH

-----------------



-- baclieu 2002 (thomasph75@hotmail.com), March 09, 2005

Answers

Response to Đường bay HĂ  Nội - Matxcơva... va ' thi.t cho´

MỚI ĐÂY, ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐĂ DĂ MAN ĐÀN ÁP VÀ GIẾT CHẾT

CÁC ĐỒNG BÀO THIỂU SỐ Ở CÁC VÙNG CAO NGUYÊN TẠI VIỆT NAM

SAU KHI CƯỚP ĐẤT VÀ ĐÀN ÁP TÔN GIÁO CỦA HỌ

-- bo bo (mystyle@fyi2me.com), March 10, 2005.


Moderation questions? read the FAQ