Thu Cua 1 nguoi viet nam gui cau lac bo Hoa Mai

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Thưa anh,

Nhận định về hiện t́nh đất nước, tùy theo vị trí, quan niệm và hoài băo, mỗi người có thể nhận thấy một số góc độ và vấn đề khác nhau. Đôi khi, sự khác biệt chỉ là do cách thức diễn đạt nữa. Tôi tin anh có quan tâm nhiều về hiện t́nh và sự đổi thay trong xă hội.

Tôi cũng đă có dịp về nhiều lần trong năm năm qua. Có năm tôi ở Việt Nam suốt 3, 4 tháng liền, trong nhiều môi trường khác nhau. Lần cuối cùng cũng mới vào năm trước. Tôi rất đồng ư với anh là Việt Nam đang thay đổi ở một mức độ nhanh chóng -nhanh đến chóng mặt. Nhưng cũng như anh đă có nói, vấn đề là muốn xă hội có được yếu tố để phát triển tốt trong lâu dài, nó cần được chuẩn bị ngay từ bây giờ bằng những thay đổi cơ bản nhất. Có những thay đổi cần phải thực hiện ngay dù phải đầu tư rất nhiều (ở cả tâm trí và vật chất) và biết rằng kết quả sẽ chỉ bắt đầu nh́n thấy được ở mười, hai mươi năm nữa; chẳng hạn như lănh vực giáo dục. Có những thay đổi hoàn toàn chưa cần thiết với nhu cầu và hoàn cảnh của một đất nước c̣n phải đương đầu với nhiều yêu cầu cấp thiết hơn. Tôi vẫn nghĩ rằng Việt Nam chưa cần có những sản phẩm, dịch vụ... mang tính xa xỉ.

Nói chung, nếu không tin Việt Nam đang có dấu hiệu thay đổi tốt, tôi đă không có được một thái độ dung ḥa như hiện nay. Tôi cũng đồng ư với anh là không ai, ngay cả những người đang có trách nhiệm lănh đạo hiện nay, có khả năng thay đổi Việt Nam một cách toàn diện và hoàn mỹ như một phép mầu mà mọi người mong đợi. Tuy nhiên, vấn đề là làm sao đầu tư tiềm lực hạn hẹp của đất nước và dân tộc vào những nhu cầu chính đáng. Phải thay đổi như thế nào đó để mọi người cảm thấy thích thú, an tâm và phấn khởi tham gia góp một phần trách nhiệm. Chỉ ở bối cảnh đó mọi người, đặc biệt là lớp trẻ, mới cảm thấy có động lực để dấn thân, hi sinh... góp một bàn tay giúp đất nước trỗi dậy thực sự chứ không phải chỉ ở bề mặt.

Mặt khác, cũng xin nói để anh an tâm là tôi không mong đợi ở một sự đổi thay tuyệt đối nào. Tôi chỉ mong là Việt Nam chúng ta sẽ có được điều kiện để tạo dựng những đổi thay cơ bản ở tâm thức con người, thực sự thể hiện tinh thần đại đoàn kết dân tộc. Có được cái đó, mọi thứ khác chỉ c̣n lại là vấn đề kỹ thuật.

Cuối thư, xin anh nhận ở tôi một sự quư mến và kính trọng ở tư cách và tâm t́nh. Xin cho tôi được gửi lời thăm các anh chị đang du học bên ấy. Hi vọng sẽ có dịp gặp nhau ở quê nhà trong cùng một hoài băo và tâm t́nh chung.

Thân kính,

ncb

|

-- (Hoan Chinh @TuDoCho.VN), February 18, 2005

Answers

|

Viết Cho Những Người Bạn Trẻ

Nguyễn Công Bằng (Hoa Kỳ)

Trích đăng từ Tuyển Tập

"Viết Cho Con Người Việt Nam Hôm nay và Ngày Mai"

do Nhà Xuất bản Ngàn Lau ấn hành (1992)

Các bạn thân mến,

Với đề tài “Viết Cho Con Người Việt Nam Hôm Nay và Ngày Mai”, quả t́nh tôi không tin là ḿnh đă có đủ suy tư và khả năng để góp phần trao đổi. Tuy nhiên, tôi vẫn viết v́ tôi nghĩ rằng đây là một cơ hội để có thể chia sẻ được một sồ điều băn khoăn, trăn trở của tuổi trẻ cho tuổi trẻ, với những người trẻ của hôm nay và mai sau.

Bởi v́ bên cạnh những thao thức của mỗi bản thân, chúng ta cũng c̣n rất nhiều điều phải nói với nhau, dù rằng phần lớn chưa có ǵ là vui cả!

Năm nay, tôi đang ở những năm ngắn ngủi c̣n lại của tuổi tam thập. Trong điều kiện sinh hoạt b́nh thường của một dân tộc b́nh thường, chắc chắn tôi sẽ có thể chia sẻ được cho các bạn khá nhiều kinh nghiệm thành công quư báu, mà tôi đă hân hạnh được các lớp đàn anh dạy dỗ. Tôi cũng có thể trao gửi lại cho các bạn những kinh nghiệm thực tế có giá trị nào đó mà tôi đă học hỏi được, bằng chính quá tŕnh sinh sống của bản thân ḿnh. Nhưng thật t́nh tôi phải xin lỗi, v́ chính tôi cũng chưa có được cái may mắn đó từ các thế hệ cha anh.

Các bạn thân mến,

Sinh ra và lớn lên trong cuộc chiến, các bạn và tôi đều đă phải chấp nhận những điều kiện trưởng thành tồi tệ của một đất nước lâm vào cảnh nhiễu nhương. Mỗi chúng ta có thể đă kinh nghiệm quá khứ của ḿnh ở một vùng trời quê hương khác nhau, nhưng rơ ràng là đều khổ, nhục và mất mát. Ông Bà, Chú Bác, Anh Chị và chúng ta đều có chung một số phận: số phận của những lớp dân kém nghèo, không có quyền có một sự lựa chọn nào đó cho hiện tại và tương lai của riêng ḿnh. Trước thời điểm năm 1975, đa số người Việt Nam là nạn nhân của cuộc chiến tranh. Mười bảy năm qua, dân tộc ta lại gánh chịu thân phận nạn nhân của một chế độ nhân danh chiến thắng! Sau gần 20 năm bom đạn vắng tiếng mà đồng bào ḿnh vẫn chưa được hưởng sự ấm no, tự do và hạnh phúc. Cuộc chiến “Quốc Cộng” đă là phi lư mà không thể nào sánh được với cái phi lư tột cùng của giai đoạn hậu chiến. Lỗi ở ai? Có phải chăng phần lớn là ở những thành phần nắm giữ quyền lực lănh đạo quốc gia của cả hai chế độ? Thân phận một nước nhược tiểu, dĩ nhiên vẫn có những xót xa riêng của nó. Nhưng nếu những người lănh đạo “quốc gia” và “cộng sản” không đặt quyền lợi riêng tư lên trên vận mệnh quốc dân, th́ t́nh thế ngày nay chắc chắn không đến nỗi tệ hại như thế này.

Việt Nam có hơn bốn ngàn năm văn hiến. Dân tộc ta có một nền văn hóa sâu dầy. Thế mà bây giờ Việt Nam đang lại là một trong những nước nghèo nàn, lạc hậu và rối loạn nhiều nhất trên thế giới. Người Việt chúng ta được ca tụng là một giống dân bất khuất, đă thắng được bao cuộc xâm lăng của ngoại bang, mà ngày nay bị kỳ thị xua đuổi ở lắm nơi trên xứ người. Đau xót hơn nữa là ngay trên đất nước của ḿnh, để sống được như những con người đúng nghĩa vẫn c̣n là một ước mơ quá xa xôi. Và viễn ảnh được giải thoát khỏi thân phận tăm tối đó lại c̣n xa xôi hơn nữa!

Bạn trẻ thân mến.

Vào lúc mà chúng ta viết và chia sẻ cho nhau những tâm t́nh này, ở quê hương Việt Nam ḿnh có hơn 60 triệu người đang vất vả vật lộn với một xă hội gồm có các điều kiện vật chất và tinh thần tồi tệ hơn rất nhiều những ǵ chúng ta biết hoặc nghe thấy được. Không ai có thể biết được rằng tương lai rồi sẽ ra sao. Ngày mai gần kề thôi cũng bấp bênh, vô định. Bởi lẽ, để có thể sống được như một sinh vật với những nhu cầu sinh-tâm-lư, tối thiểu cũng đă là một thử thách cam go thường xuyên đeo đuổi từng phút giây của cuộc sống. Trước thảm cảnh đó, chúng ta, những người trẻ hôm nay, phải làm ǵ để góp phần giành lại quyền sống và sự sống của dân tộc? Từ nhu cầu sinh tử này, chúng ta sẽ phải khởi xuất từ đâu, với những hành trang ǵ và với một tâm thức nào? Câu hỏi đó, có lẽ tôi cũng không khác ǵ các bạn đă ưu tư, thao thức triền miên, để tự t́m cho ḿnh một câu trả lời. Và ở đây, tôi xin được phép chia sẻ với các bạn cảm nghĩ và cũng là phương hướng của riêng tôi: tự tạo niềm tin, khả năng từ chính nỗ lực của ḿnh, và đồng hành với những người cùng trang lứa với ḿnh.

Với những quyết định trên, tôi tự đặt ḿnh không lệ thuộc vào sự lănh đạo của những người đi trước. Nói như vậy không có nghĩa là tôi xem thường toàn bộ lớp cha anh. Tôi vẫn c̣n kính trọng những người nào c̣n đáng để tôi kính trọng, và vẫn quư mến những người nào c̣n giữ đủ ít nhiều liêm sĩ của thế hệ đàn anh. Nhưng tôi chọn cho ḿnh một vị thế độc lập - phần lớn anh em trẻ chúng ta đă uổng phí khá nhiều thời gian để trông đợi một sự lănh đạo đàng hoàng và hữu hiệu từ các thế hệ đi trước. Có nhiều người đă hy sinh một phần ba cuộc đời chờ đợi một lớp đàn anh. Khoảng thời gian đó có lẽ đă đủ.

Bạn trẻ thân mến

Nhận xét và quyết định trên có vẻ chua cay, song chắc chắn không vô lễ và tàn nhẫn. Tôi tin rằng đa số các bạn cũng đă từng suy tư về vị thế của ḿnh. Mười bảy năm tủi nhục đắng cay đă trôi qua, thời gian đó có lẽ đă đủ để những thế hệ trẻ hôm nay phải mạnh dạn nhận diện một thực tế ngày nay đất nước đang cần một tầng lớp nhân sự mới, với những suy nghĩ mới và một tác phong mới. Đồng bào ta đang cần những thế hệ mới can đảm gánh nhận trách nhiệm tiên phong trong công cuộc dựng xây lại nước nhà và tương lai dân tộc.

Xă hội Việt Nam đang băng hoại ở niềm tin, đang oằn oại với bao vết thương hằng ngày rỉ máu. Xă hội đó không cần những hào quang nào đó của quá khứ, nó cần những tâm hồn trong sáng biết hướng về quyền lợi chung của đồng bào, tổ quốc. Bằng tất cả những tận tụy hy sinh, bằng những nỗ lực khai phá mới, đất nước ta chắc chắn từ từ thoát khỏi cảnh suy thoái kinh khiếp hôm nay.

Những con người lănh đạo xă hội Việt Nam ngày mai không cần phải đều là xuất chúng, phải ưu việt trong khả năng, phải thần thánh trong cuộc sống.

Là một con người b́nh thường, chúng ta ai cũng có những nhu cầu riêng tư lắm khi là ích kỷ. Đó là góc cạnh tự nhiên của bản năng sinh tồn. Nhưng ở trong chính mỗi chúng ta, người nào cũng đều có phần nào bản chất của một thứ tâm thức bác ái, để cũng có nghĩ đến tha nhân, nghĩ đến những người kém may mắn hơn. Từ đó, quân b́nh lại con người của chính ḿnh, hoàn chỉnh lại trách nhiệm làm người.

Bạn thân mến,

Với thảm trạng của đất nước hôm nay “Viết cho con người Việt Nam Hôm Nay và Ngày Mai” quả là khó và quá lớn. Nó khó bởi v́ mỗi một chúng ta chỉ ghi nhận được một góc cạnh kinh nghiệm nào đó ở bản thân ḿnh. Nó lớn bởi v́, làm sao ta có thể hiểu biết hết được những đắng cay, tủi nhục mà hơn 60 triệu người đă kinh qua mà vẫn c̣n đang gánh chịu? Và nó lớn là v́ cho đến hôm nay, không một ai trong chúng ta có thể h́nh dung được rồi năm, mười, hai mươi năm nữa, đất nước ḿnh sẽ ra sao, tương lai dân tộc ḿnh sẽ về đâu?

Tự Do Dân Chủ và Ấm No: một bài toán hóc búa với quá nhiều ẩn số ! Điều nào cần phải đạt trước để tạo điều kiện h́nh thành những điều c̣n lại? Tự do chưa có nghĩa là no ấm, mà no ấm vẫn không thể là hiện thể của tự do. Các quốc gia Đông Âu và khối Liên Xô cũ đang loay hoay t́m kiếm câu trả lời khó khăn đó.

Với cái nh́n trên, vấn đề Việt Nam chắc chắn không thể loại bỏ được một yếu tố là chiều dài cần có của thời gian. Và v́ vậy, nhu cầu xây dựng những con người mới cho một xă hội mới, của một Việt Nam Mới, dĩ nhiên đă trở nên vô cùng cần thiết. Muốn có được điều đó, những thế hệ trẻ hôm nay phải vươn lên và vượt thoát khỏi vị trí bị động, tự hành trang cho ḿnh một tâm thức mới và những phương hướng mới.

Hăy làm, làm, và làm! Hăy làm bất cứ nỗ lực nào - dù là nhỏ – mà ta có thể làm được. Hăy làm với tất cả nhiệt thành và sự trong sáng của tuổi trẻ, kết quả sẽ tự nó sản sinh và lớn ra.

Hỡi những tâm hồn chưa cảm thấy ḷng ái quốc, đức vị tha và bác ái đă trở nên cằn cỗi, hăy trở thành những ngọn đuốc tiên phong.

Này Anh, này Chị, này bạn… này những đứa em Việt Nam! Hăy khóc thật t́nh và thật nhiều cho thực trạng đất nước, đồng bào ngày nay, để ḷng ta nóng lên, tim ta thúc nhịp với sức sống của toàn bộ dân tộc. Rồi hăy cùng nhau – Cùng Nhau – gắn bó. Phấn đấu hết sức ḿnh để cùng góp xây một nụ cười rạng rỡ cho dân tộc ta ở ngày mai. Với tất cả chân thành, xin được chia sẻ cùng những người trẻcủa thế hệ hôm nay và mai sau.

Nguyễn Công Bằng

12-5-92

California U.S.A

-- (Hoan Chinh @TuDOCho.VN), February 18, 2005.


|

Một vài điều trăn trở...

Nguyễn Công Bằng

Cuộc chiến Việt Nam -một chiến tranh được mệnh danh ư thức hệ- đă chấm dứt hơn hai mươi năm qua. Ngày nay, rất khó để người ta có thể t́m được những dấu vết tàn phá của bom đạn ngày nào trên mảnh đất bất hạnh h́nh chữ S nhỏ bé đó. Nhưng những ai quan tâm đến cục diện Việt Nam chắc chắn không thể nào phủ nhận được rằng cuộc chiến đó thực sự chưa chấm dứt.

Hơn phân nửa dân số Việt Nam (34/75m Population) được sinh ra sau ngày 30-04-1975 nhưng cuộc sống của họ và những đồng bào trong thế hệ cha anh c̣n lại vẫn đang từng ngày đối đầu với tàn dư của chiến tranh: sự thù hận, phân hóa, lạc hậu và ích kỷ ! Với bối cảnh khắc nghiệt đó, những người trẻ hôm nay đang đứng giữa hai gọng kềm của định kiến chính trị và lịch sử chủ quan. Ở vị trí bị đám mây mù của quá khứ bủa quanh, những con người mới của Việt Nam phải tự t́m cho dân tộc ḿnh -những thế hệ hôm nay và ngày mai- một lối thoát thích hợp và an toàn nhất. Thái độ đó không những đ̣i hỏi thế hệ này phải mạnh dạn bước ra khỏi những vướng mắc phức tạp của quá khứ và oan nghiệt của hiện tại để nh́n lại mọi sự kiện lịch sử cận đại một cách khách quan hơn, mà c̣n thể hiện một ḷng can đảm vô biên để vạch một hướng đi mới cho sự sinh tồn và phát triển của dân tộc. Thế hệ mới trong bối cảnh lịch sử mới sẽ nh́n mọi vấn đề c̣n lại của đất nước và con người Việt Nam với một nhăn quan và tinh thần mới. Ở đó, ḷng yêu nước sẽ lại được thể hiện và nuôi dưỡng bằng những chất liệu truyền thống của gịng giống Việt Nam: t́nh yêu thương gắn bó và sự đoàn kết.

Lịch sử Việt Nam trong ṿng một thế kỷ qua đă được kết tụ bởi vô số máu xương, mồ hôi, nhục nhằn và nước mắt. Nó khác hẳn với những giai đoạn lịch sử trước đó. Điểm khác biệt lớn nhất không hẳn chỉ là gương mặt mới của những kẻ ngoại xâm mà là hậu quả của những tư tưởng ngoại nhập. Những cuộc tranh chấp của các triều đại vua chúa xa xưa, ngay cả cuộc Trịnh-Nguyễn phân tranh vẫn không gây ra cảnh tương tàn như cuộc chiến Quốc-Cộng. Trong cuộc chiến này, trong bất kỳ giai đoạn nào, người yêu nước cũng đă hiện diện ở cả hai phía: họ cũng v́ sự tồn vong của dân tộc. Hoàn cảnh lịch sử đă làm cho những người ở những vị trí khác nhau phải đối đầu giết nhau v́ một lư tưởng chung.

Sau hơn hai thập niên có được điều kiện nghiệm chứng lại giai đoạn lịch sử cận đại vừa qua, những chứng nhân c̣n lại của cuộc chiến đó có thể thấy được rằng lư tưởng mà những người yêu nước ở cả hai bên đă hiến thân phục vụ không có ǵ khác nhau. Lư tưởng đó không phải là Quốc gia hay Cộng sản. Đó là lư tưởng Dân Tộc -một tinh thần truyền thống đă giúp cho hai chữ Việt Nam được tồn tại sau bao cuộc chiến tranh xâm lăng và đồng hóa trong suốt quá tŕnh hai ngàn năm chính sử.

Người Việt Nam hănh diện được một điều ở lịch sử của dân tộc ḿnh là mỗi khi đất nước lâm vào cảnh khốn cùng, một thế hệ hào kiệt sẽ nảy sinh và cứu nguy cơ đồ tổ quốc thóat khỏi cảnh diệt vong. Tinh thần bất khuất của Hai Bà Trưng (34 AC); bà Triệu (248AC); sáng kiến Bạch Đằng của Ngô Quyền (937AC); ḷng yêu nước và đoàn kết vĩ đại của Trần Quốc Tuấn và Trần Thủ Độ trong cuộc chống quân Nguyên, tinh thần Diên Hồng (1283AC); cuộc kháng chiến kiên tŕ của Lê Lợi, sáng kiến thần kỳ của Nguyễn Trải (1418AC); cuộc đánh đuổi xâm lăng tốc chiến tốc thắng của Nguyễn Huệ với quân Thanh (1787AC); những sáng kiến độc đáo trong cuộc chiến tranh giành độc lập từ cuộc xâm lăng của người Pháp (1945), v.v..

Với bối cảnh ngày nay, dân tộc Việt cũng cần có những thế hệ mới với một tinh thần mới và một thái độ mới. Tinh thần và thái độ đó sẽ giúp dân tộc Việt Nam hôm nay vượt qua được những chướng ngại của định kiến, sai lầm, chủ quan và cảm tính để sáng suốt cùng dẫn nhau đi đến một tương lai tươi sáng hơn. Ở đó, mọi người sẽ nh́n lại quá khứ với tất cả cảm thông, trân trọng.. với tất cả ngậm ngùi và hănh diện.

Nhưng thế hệ trẻ hôm nay đă khởi hành từ đâu, với hành trang ǵ, thái độ nào và hoài băo ra sao? Đó là những câu hỏi hóc búa đầy thử thách đối với những ai muốn giải phóng dân tộc Việt ra khỏi những tác hại của tàn dư cuộc chiến Quốc-Cộng. Và thử thách lớn nhất đầu tiên là nói thật một cách trọn vẹn những ǵ ḿnh suy nghĩ, nhận diện, và thao thức.

Tương lai của Việt Nam ngày mai sẽ khởi đầu bằng tâm t́nh, hành trang và hoài băo của tuổi trẻ hôm nay.

Như hàng triệu thanh niên khác, tôi xin ra trong ḷng cuộc chiến -một cuộc chiến mà thế hệ tôi không có điều kiện và được phép t́m hiểu nó một cách tận tường. Thế hệ tôi lớn lên trong âm thanh của bom đạn và không khí của hận thù. Bom đạn và hận thù đă là vũ khí độc hại nhất cho mỗi bên tận dụng giết hại đối phương. Nhưng bom đạn đă giết đi nhiều thường dân vô tội hơn là số quân lính thương vong của đôi bên. Ḷng hận thù đó đă di hại đến ngày hôm nay -tác hại của nó nguy hiểm hơn cả chất phóng xạ đă tàn sát dân chúng Nhật từ thời thế chiến.

Cuộc xâm lăng của các lực lượng và tư tưởng phương Tây đă thay đổi con người và đất nước Việt Nam quá nhiều. Nó làm cho người Việt Nam có những khao khát mới lạ về những quyền lợi chưa từng được kinh nghiệm trong chuỗi lịch sử hơn hai ngàn năm. Mơ ước có được một đất nước thực sự độc lập và một xă hội công bằng, tốt đẹp đă thúc đẩy hàng triệu triệu thanh niên của bao thế hệ đứng lên dấn thân vào những nỗ lực mới. Tùy theo vị trí địa lư, hoàn cảnh, kinh nghiệm, tâm t́nh và nhân sinh quan... mỗi người Việt Nam đă chọn hoặc bị đặt vào một vị trí khác nhau nào đó. Sau hơn năm mươi năm chiến tranh tương tàn nhân danh các chủ nghĩa được xem là lư tưởng và mang tính tiêu biểu nhất của thời đại này trên thế giới, Việt Nam đang ở một vị trí thua kém đáng kể so với các quốc gia cùng điều kiện và hoàn cảnh trong khu vực, như Thái Lan, Phi Luật Tân, Mă Lai Á, Nam Hàn, Trung Hoa Dân Quốc, Indonesia. Sự lạc hậu không những chỉ nằm trong lănh vực khoa học kỹ thuật mà c̣n ảnh hưởng trực tiếp đến các mặt khoa học nhân văn, xă hội, và nhân sinh quan.

Quá khứ đang đi vào lịch sử với tất cả yếu tính của nó. Những người trẻ hôm nay đă bắt đầu có được điều kiện để nhận diện quá khứ này một cách khách quan và trọn vẹn hơn. Điều quan trọng là các thế hệ trẻ quan tâm đến giai đoạn lịch sử vừa qua một cách sâu xa nhưng lại hoàn toàn độc lập trước những ám ảnh của quá khứ đó. Những thế hệ mới nh́n quá khứ là một bài học không nên quên nhưng nhận chân được các nhu cầu bức thiết của xă hội ở hiện tại, và một tương lai cần phải có cho đất nước ở tương lai.

Tâm t́nh chung của nhiều thành phần trẻ càng ngày càng khác xa tâm t́nh của các thế hệ cha anh. Lư tưởng của những người đi trước là chống xâm lăng, giành độc lập. Lư tưởng của các thế hệ hôm nay là vượt t hóat khỏi những hệ quả ràng buộc của quá khứ và cùng nhau ganh đua phát triển với cộng đồng thế giới ở ngày mai. hành trang Hành trang của tuổi trẻ hôm nay là những thành công, thất bại; vinh quang, nhục nhằn; và kinh nghiệm, ước mơ đang được tiếp nối từ các thế hệ cha anh.

Mỗi một sự kiện lịch sử là một bài học lớn. Mỗi sự thành, bại, nhục, vinh, hơn, thiệt... của mỗi bên là những chất liệu quí báu, có những giá trị riêng, mà tuổi trẻ hôm nay cần được hấp thụ để chuẩn bị cho một hành tŕnh mới về tương lai. Điều khích lệ là những thế hệ mới hôm nay đă bắt đầu t́m được một nơi để đưa đất nước đi đến, và một hành trang chung cho nỗ lực đó. Sự ḥa hợp của những luồng tư tưởng Đông, Tây, cũ, mới... đă cho phép những thế hệ sau thông cảm nhiều hơn với các bậc cha anh, và có được sự tự tin để tự vạch cho ḿnh một con đường riêng cho mỗi cá nhân, trong gịng tiến hóa chung của dân tộc và nhân loại.

Với một cộng đồng tương đối hùng hậu ở nhiều nước trên thế giới, người Việt Nam nói chung và các lớp trẻ nói riêng, có quyền mơ ước đến một quốc gia Việt Nam được thực sự phát triển trong một thời lượng ngắn. Điều kiện chất xám của các thành phần trẻ ở ngoài và trong nước đồng thời c̣n là một thử thách to lớn và lư thú cho tất cả người Việt Nam muốn đất nước được thực sự vươn lên sánh vai cùng cộng đồng thế giới ở thập niên đầu của thế kỷ 21.

Cuộc đời niên thiếu của cá nhân tôi có lẽ cũng tương tự như hàng triệu thanh niên khác cùng hoàn cảnh vào thời đó. Với một đất nước bị chia đôi trước khi chào đời, tôi hoàn toàn không h́nh dung được đời sống của những người, cũng được gọi là đồng bào, ở bên kia vĩ tuyến 17 ra sao? Những đồng bào đang sống ở phân nữa đất nước bên kia sống, nghĩ, và mong đợi ǵ, có lẽ hầu hết thanh niên thời đó không có cách nào biết được. Những phim ảnh tuyên truyền của chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa cho người dân ở bên này vĩ tuyến một kiến thức giới hạn hết sức chọn lọc và chắc chắn thiếu sự khách quan. Hoàn cảnh ở phân nửa đất nước phía Bắc cũng đă trong một hoàn cảnh tương tự. Cuộc chiến đến với tuổi trẻ một cách thô bạo, không có bất cứ một sự chọn lựa nào.

Tôi tham gia vào quân lực Việt Nam Cộng Ḥa cũng với một sự hết sức trơ trẽn: nhập ngũ vào một quân đội kiêu binh, thối nát, thiếu lư tưởng, hay tham gia vào bộ đội Cộng sản -hàng ngũ của những người nhân danh một lư tưởng giải phóng rất cao đẹp, với một mô thức xă hội thật hấp dẫn nhưng lại rất tàn nhẫn với những đồng bào của chính họ. Hoàn cảnh lịch sử đă không cho phép những thế hệ trẻ thời đó có một sự chọn lựa nào khác hơn giữa Quốc gia và Cộng sản. Và gọng kềm đó vẫn c̣n hiện hữu cho đến ngày nay, ở cả trong và ngoài nước Việt Nam.

Với một xă hội phân hóa và nhiễu nhương hiện nay, ở cả trong và ngoài nước, hoài băo của các tầng lớp trẻ tuy có biến đổi ít nhiều theo hoàn cảnh và thời gian nhưng nói chung đang trên đà hội tụ lại thành một ước mơ lớn có tính các tiêu biểu cho khát vọng chung của dân tộc Việt hiện nay. Ước muốn của tôi trong giấc mơ đó là làm sao để cả dân tộc sớm hết chia rẽ, hận thù, cùng nắm tay nhau, vực nhau bước qua hết những ám ảnh của quá khứ, những định kiến từ hận thù, và những viễn vông của các lư tưởng hảo huyền, mông lung vốn đă gây ra một vết thương lớn cho lịch sử dân tộc.

Tôi muốn một ngày mai không xa người Việt Nam khắp nơi sẽ có thể nói đến đất nước và dân tộc ḿnh một cách thân thương, hănh diện. Ngày mai đó mọi người, khi cần, sẽ nh́n lại giai đoạn lịch sử trước đó với tất cả bao dung, ngậm ngùi, để cảm thông được rằng trong một hoàn cảnh lịch sử không may, người Việt đă lâm cảnh tương tàn chỉ v́ sự ấu trĩ hết sức vô t́nh.

Tôi muốn một ngày mai không xa mọi người Việt Nam sẽ có thể gọi nhau bằng tiếng đồng bào một cách đơn sơ nhưng thắm thiết, trong niềm tự tin là nhân phẩm của con người được trân trọng. Ngày mai đó tiếng kẻ thù sẽ không c̣n là từ ngữ ám chỉ giữa những tập họp khác nhau trong cùng gịng giống, mà từ trẻ đến già đều biết rằng, kẻ thù thực sự chính là sự lạc hậu, đói kém, và rẽ chia.

Tôi muốn một ngày mai không xa, nước Việt Nam tuy chưa trở thành được một con rồng kinh tế hùng hậu nào đó trong khu vực nhưng từ ngữ đói, rách sẽ chỉ c̣n là những kỷ niệm kinh hoàng của quá khứ. Ngày mai đó trẻ đến tuổi đi học được ung dung cắp sách đến trường, có điều kiện học hành, thi thố tài năng như những đứa trẻ cùng trang lứa khác trên thế giới.

Tôi muốn một ngày mai không xa nhân loại sẽ không nói đến Việt Nam bằng những kỷ niệm của chiến tranh, mà sẽ là sự ngưỡng mộ dành cho một đất nước đó có những con người can đảm: dám gác lại quá khứ, nhận diện thực tại và đối đầu với những thử thách ở tương lai.

Tôi muốn Việt Nam sẽ là một đất nước mà cơm no áo ấm được bảo đảm, công bằng xă hội được nêu cao, và nhân phẩm con người được tôn trọng.

Nguyễn Công Bằng

12/01/97 7:35:33 PM ....

-- (Hoan Chinh @ TuDoCho.VN), February 18, 2005.


***

Những bài viết cũ gần cả thập niên chỉ đúng 50% với hiện tại

O nên dùng 1 forum và đổ rác + tiền vào , khó t́m và phân tách Your Opinions are the most valuable things , not REPOST from someone else :)))) , repost, can be used for Ref.

-- Gay likes to Fa^'t SmartAss :) (ChuyenTriHOINACH@aol.com), February 18, 2005.


Bài của Nguyễn Công Bằng (Hoa Kỳ) trên chỉ nói đến 'ấm no', lờ tịt việc lập nền dân chủ cho nhân dân. Chưa hết bài này chắc nhận tiền cs nên ca ngợi cs hết lời, lập lờ đánh lận con đen giữa yêu VN va yêu chế độ CHXHCNVN.

Chỉ lấy sự việc không nói bản chất là tṛ lừa bịp. Coi cái chế độ độc tài là đại diện cho nhân dân VN là hết sức bố láo. Dân có được bầu cử tự do đâu mà dối trá đến như vậy? Cộng sản ở VN gốc bần cố nông mà luôn sợ dân không không tự làm chủ vận mệnh của ḿnh được, v́ vậy để cs lo luôn cái tự chủ của dân cho tiện, thật là nư nuận nực cuời của những kẻ độc tài.

(Hoan Chinh @TuDoCho.VN) đăng bài này rất dở.

-- (GetReal@GetReal.com), February 18, 2005.


Hoan Chinh posted bai nay cung chang co gi hay ho. Day la nguyen vong chinh cua nhung nguoi Viet. Nhung CNXH con so so ra do thi` co muon cai to cung kho khan vi : Dan Phai Ngheo, phai sac bac sang bang dang moi mai mai cai tri Viet Nam. To khong biet trong Cam Nang cua Whore Cho Minh co de lai phan day do nay cho tui lau nhau Cong San khong. Co the bo Hoan Chinh muon thu xem co cha nao nem da hay bun dzo hong nua cha, khong thu khong biet duoc long nguoi ai ngay ai that

-- (S au Bi Da @ Sai Genh.Net), February 18, 2005.


Bài viết dành cho bọn sán lải cộng sản Hà Nội tôi tớ Chệt đọc viết bởi tên Việt gian . Đồng ư ngày xưa thanh niên chỉ có hai lối chọn :hoặc quốc gia hoặc cộng sản ,nhưng tại sao tên này không thích quốc gia lại đi lính quốc gia hay chính hắn nằm vùng .

Hiện nay trong nước ch́ có 2 con đường chọn : nhập đảng cs (nhưng không đễ nhất là con của chánh quyền MNVN th́ đừng ḥng ) hay x́ ke ma túy ,ma co ma cạo ,đĩ điếm .

-- thich du thu (toollovers@comcast.net), February 19, 2005.


Moderation questions? read the FAQ