Mặt Nạ Cứu Trợ Đỏ

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Thư Cho Con Giáo Già

Mặt Nạ Cứu Trợ Đỏ

San Jose, ngày 7 tháng 1 năm 2005. H, Bắt đầu lá thư hôm nay Ba xin được lắng ḷng tưởng niệm số quá nhiều nạn nhơn bất hạnh của thiên tai Tsunami [Sóng thần], trong đó có thể có những người ơn đă cưu mang cho gia đ́nh ḿnh tạm trú chờ ngày tái định cư ở Hoa Kỳ từ giữa thập niên 1980. Chuyện xảy ra đến nay chưa đầy hai tuần mà h́nh như đă có người mau quên, không nhớ nó đă xảy ra vào lúc nào, và sự thiệt hại khủng khiếp lên tới đâu, có thể v́ nhiều nguyên nhân khác nhau, trong đó có những điều không tiện nói ra [nhưng có một điều cần nói và Ba sẽ đề cập đến ở phần sau của lá thư nầy], nên, sau khi có người điện thoại hỏi Ba diễn tiến nội vụ, Ba xin được nhắc lại vài chi tiết, theo ghi nhận của các cơ quan truyền thông, từ lúc khởi đầu cho tới tuần lễ vừa qua. Theo lời ghi lại của Nguyễn Châu đăng trên VNNB, ngày 1/1/05, được đăng lại trên Web site Ánh Dương [http://vietnam-on-line.com/anhduong/], th́: Ngày 26 tháng 12-2004 một trận động đất mạnh với cường độ 9.0 (Richter scale) tại tâm điểm đă xảy ra lúc 0giờ 58:53 giờ quốc tế, tại bờ biển phía Tây của miền Bắc Sumatra, Indonesia. (Nhật báo Le Monde ghi là “8,9 sur l'échelle ouverte de Richter”, lúc 1 giờ 58, giờ Paris, vào đêm thứ Bảy rạng sáng Chủ nhật). Các địa chấn tác động từ đáy biển tạo nên một loạt những ngọn sóng khổng lồ, có chỗ cao đến 10 mét, ập xuống các bờ biển dọc theo duyên hải các quốc gia Ấn Độ, Sri Lanka [Tích Lan], Mă Lai, Indonesia, Thái Lan và quần đảo Maldives (một đảo quốc với 280,000 dân, tổng sản lượng 660 triệu Mỹ kim/năm) gây nên thảm họa lớn lao và khủng khiếp. Tsunami [Sóng thần] đă tràn ngập, tàn phá hàng ngàn cây số bờ biển vùng Nam Á Châu. Sóng thần cũng lan đến tận các bờ biển phía Đông của Châu Phi. Con số nạn nhân chết và bị mất tích tăng lên từng giờ. Báo Le Monde ghi nhận, lúc 11 giờ (Paris) ngày thứ Hai, 27-12-2004, là hơn 22 ngàn 800 chết, trong số này có hơn 11,000 người ở Sri Lanka, hơn 6,279 người ở Ấn Độ và hơn 4,725 người ở Indonesia. Hàng chục ngàn người được ghi nhận là mất tích. Theo các nguồn tin tổng hợp th́ tính đến ngày [3-1-2005] tại Indonesia có khoảng 94 ngàn người chết, nâng tổng số người bị thiệt mạng trong vụ động đất và sóng thần lên đến khoảng 150 ngàn người. Con số thiệt hại ở các nơi c̣n được tiếp tục kiểm điểm, có thể tăng nhiều hơn nữa, với số quá nhiều người mất tích chưa được kiểm nhận chính xác. Nó có thể tăng lên gắp đôi, trước đe dọa của bịnh dịch rất có thể xảy ra ở các quốc gia lâm nạn. Việc cứu trợ nhơn đạo ngay tức khắc được dậy lên, và từng ngày lan rộng khắp thế giới, từ cấp quốc gia cho tới từng địa phương nhỏ. Chỉ riêng phần các cường quốc, số tiền đóng góp cứu trợ tới nay có thể lên tới 5 tỷ Mỹ kim. Phần Hoa Kỳ, tuy Tổng Thống Bush lúc đầu hơi chậm chạp v́ đang nghỉ lễ ở trang trại, đợi ba ngày sau mới lên tiếng chia buồn [điều nầy đă bị dư luận tức khắc chỉ trích], và hứa giúp ngay 35 triệu mỹ kim. Sau đó chánh phủ Mỹ đă tăng lên thành 350 triệu. Đích thân Ngoại Trưởng Colin Powell tới thăm các nước bị nạn và quân đội Mỹ mang phẩm vật cứu trợ tới sớm nhất so với các quốc gia khác. Nhật Bản đứng đầu sổ với lời hứa 500 triệu mỹ kim. Một nước nhỏ ít dân như Na Uy cũng tặng 150 triệu. Điều làm mọi người ngạc nhiên và xúc động hơn hết có lẽ tin được loan đi trên các hệ thống truyền thông cho biết Đại Đức Thích Nguyên Thảo, trụ tŕ chùa Hoa Nghiêm ở Vancouver, Canada, đă mau lẹ có quyết định bán một miếng đất vừa mua để dự định xây chùa, lấy 500,000 đô la để cứu trợ. Bởi, theo vị Đại Đức nầy, việc cứu trợ hiện nay rất cần thiết và khẩn cấp hơn là việc xây chùa; việc này được những Phật Tử từng đóng góp đồng ư. Riêng Hội Cao Niên Diên Hồng, có trụ sở tại Oakland, với phương tiện vô cùng hạn chế, với số người tỵ nạn thách đố với tử thần, đạp qua cái chết, vượt trùng trùng hiểm nguy trên biển cả, hơn hai thập nên trước, đến cửa ngơ tự do, từng được quốc gia Indonesia cưu mang cho tạm trú, chờ Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc cứu xét cho đi tái định cư ở nước thứ ba, đang là công dân Hoa Kỳ, cũng lên tiếng, trên các trang báo cậy đăng, yêu cầu đồng bào hưởng ứng việc cứu trợ bằng cách gởi chi phiếu thẳng về EMBASSY OF INDONESIA, địa chỉ: 2020 MASSACHUSETTS Ave. N.W. Washington, DC. 20036, điện-thoại (202)775.5200 [người trách nhiệm đă liên lạc và đă được Ṭa Đại sứ Indonesia chấp thuận], để nơi nầy chuyển tiếp về Indonesia cứu giúp những nạn nhơn bất hạnh, như cách bày tỏ ḷng biết ơn mà từ lâu họ chưa có cách ǵ đền đáp được. Phần địa phương Oakland, một thành phố nằm về phía đông Vịnh Cựu Kim Sơn, cũng đă mau lẹ thành lập một Ủy Ban Cứu Trợ cấp thời, và phiên họp thứ hai để vạch định các công tác cần thiết cũng được tổ chức tại Hội Người Việt Vùng Đông Vịnh [East Bay Vietnamese Association] vào tối ngày Thứ Năm, 6-1-2005.

-- (Sáu Bi Da France @ Sai Gon .Net), January 10, 2005

Answers

Điểm đặc biệt đáng quan tâm là trong lúc người dân làng Parangipettai, vốn theo Hồi Giáo, nhờ nằm trên một ngọn đồi ở bờ biển phía Đông Nam Ấn Độ, nên may mắn thoát hiểm, đă tận t́nh ra tay cứu giúp đa số dân theo Ấn Độ Giáo bị nạn ở các làng khác trong Quận Cuddalore. Nhiều thanh niên đă chạy tới bờ biển cứu những người bị thương, vớt các xác chết, và đem những người sống về đền thờ tạm trú. Bà Arunugan, một người theo Ấn Giáo, đă tạm trú trong mosque Hồi Giáo cả tuần lễ, bởi không c̣n chỗ nào để trở về v́ các căn lều trong làng đă bị sóng thần cuốn đi, với 19 người chết. Những nạn nhân c̣n sống đều được Tổ Chức Từ Thiện Hồi Giáo giúp đỡ.

Vậy mà, ở vài nơi khác, các lực lượng vơ trong Hồi giáo quá khích, chủ trương bạo động, đă lợi dụng lúc lộn xộn xâm nhập quấy nhiễu. Nó chẳng khác mấy với việc Việt cộng, theo truyền thống của kẻ biết chớp lấy thời cơ, và không để lỡ cơ hội tuyên truyền, ngay hôm Thứ Năm, 30-12-2004, Thủ tướng Phan Văn Khải đă mau lẹ lên tiếng cho biết ông đă ra quyết định viện trợ nhân đạo 450 ngàn đô la cho 4 nước bị thiệt hại nặng nhất. Số nầy được chia 150 ngàn cho Indonesia; 3 nước c̣n lại là Thái lan, Ấn độ và Sri Lanka mỗi nước được 100 ngàn. Khải cũng đề nghị Hội Chữ Thập Đỏ Việt cộng cùng với các đoàn thể và tổ chức xă Hội khác hăy phát động những chiến dịch quyên góp để ủng hộ và giúp đỡ gia đ́nh các nạn nhân .

Nhận được tin nầy, có người đă không ngần ngại cho biết Việt cộng nói vậy chớ không phải vậy , v́ Khải nói, Khải ra quyết định cứu trợ, mà cấp thừa hành không chịu nghe, không tuân lịnh [hay được bảo đừng tuân lịnh], không chịu xuất chi, th́ ai làm ǵ được chúng. Bởi, đó chỉ là lời nói cho báo chí đăng để tuyên truyền, chớ có ai kiểm chứng được Khải có ban hành quyết định hay không(?) và cán bộ dưới quyền Khải có thi hành hay không(?), v́ đó là chuyện “bí mật” không ai có quyền biết, người nào dám ṭ ṃ t́m biết th́ người đó rất dễ bị đưa ra ṭa lănh án tù về tội “gián điệp”.

Rút kinh nghiệm trong việc Khải nói chuyện và hứa với Ḥa thượng Thích Huyền Quang về chuyện Phật giáo và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt bị ngược đăi, đàn áp, trong mấy năm qua, ai cũng thấy giá trị của lời Khải nói. Con trai ruột của Khải là Hoàng Ty phạm tội giếp người Khải c̣n bao che cho nó tự tung tự tác ngoài ṿng luật pháp; tiền vay quốc tế với lăi xuất rất thấp khi đáo hạn Khải c̣n không thèm trả... th́ nói chuyện bỏ tiền cứu trợ các nạn nhơn bất hạnh trong thế giới tự do là làm chuyện “giễu dở”.

Một vấn nạn khác cũng cần được lưu ư là Khải đă lưu ư cho Hội Chữ Thập Đỏ, và các đoàn thể đỏ trong tay Đảng và Nhà Nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, làm chuyện lạc quyên, cũng là cách giúp cho chúng có cơ hội “kiếm chút cháo... bào ngư” lót dạ trước khi hoan lạc trong các quán bia ôm, các pḥng trà ca nhạc, các vũ trường dâm loạn..., trên niềm đau nỗi khỗ của 82.5 triệu đồng bào bất hạnh thiếu từng hột cơm ăn, thiếu từng tấm áo mặc...

Kết luận, đây chỉ là một thứ “mặt nạ từ thiện” [xin mượn chữ dùng của Bà Nhàn San Francisco] mới được mang trên khuôn mặt Khải mà thôi.

Người ta dám nói như vậy là v́ kinh nghiệm [cũng kinh nghiệm] của vô số chuyện lạc quyên và cứu trợ đồng bào nạn nhơn băo lụt, hầu như xảy ra trên đất nước Việt Nam hằng năm, đă cho thấy như vậy. Tất cả đều phải qua tay Nhà nước. Lạc quyên phải qua tay Nhà nước mà cứu trợ cũng phải qua tay Nhà nước. Bất cứ ai làm ngoài hệ thống Nhà nước là tức khắc bị Nhà nước bắt giam. Ḥa thượng Thích Quảng Độ trong vụ cứu trợ nạn lụt mấy năm trước là một nạn nhơn nổi bật và nhức nhối hơn hết.

Do đó, chuyện lạc quyên và cứu trợ độc quyền qua tay Hội Chử Thập Đỏ Việt cộng và các đoàn thể đỏ là những công tác béo bở đương nhiên dành cho các đảng viên cán bộ phục vụ hội nầy, và các đoàn thể nầy. Nó cũng làm lợi cho cả gia đ́nh bên chồng, bên vợ, bên nội, bên ngoại của chúng; giúp chúng có cơ hội lọc lựa tiền bạc và phẩm vật tới tay để chọn trước những cái ưng ư, nếu dư dùng th́ đem ra chợ trời bán lấy tiền Hồ cho con cháu làm đồ chơi ; phần tạp nhạp c̣n lại không ai lấy mới đem phân phối cho các nạn nhơn để quây phim và chụp h́nh đăng báo phô trương thanh thế.

Ngay cả những tay sai mang “mặt nạ từ thiện” ở hải ngoại cũng không ra ngoài ṿng tṛn đỏ nầy, khi làm chuyện lạc quyên, để vừa lôi kéo một số gian thương đồng nhịp vừa vắt từng giọt mồ hôi của đồng bào nhẹ dạ, lấy tiền lập công với Đảng và Nhà nước, mà thực tế càng lúc càng lộ rơ trước sự phẫn nộ của người Quốc gia Việt Nam hải ngoại chưa quên thân phận tỵ nạn cộng sản của ḿnh.

Nếu huy chương nào cũng có mặt trái th́ công tác cứu trợ nào cũng có một số khía cạnh bị kẻ gian lợi dụng cho tà tâm và gian ư của chúng, nhứt là đối với những kẻ từng là những gian nhơn bịp bợm ai cũng chán mặt trên các lănh vực làm tiền và gian trá. Chúng đă vừa mau lẹ vừa hăng hái ra mặt làm chuyện lạc quyên và cứu trợ, mà hệ quả phần lớn đều giúp chúng “tranh thủ” [nói theo ngôn ngữ của chúng] cùng lúc đạt được ba cái lợi: một là chúng có cơ hội đánh bóng chiếc “mặt nạ từ thiện” từ lâu bị dư luận vạch ra, úp vào, quá nhiều lần, nên coi như đă bị rệu ră tơi bời; hai là khiến dư luận có thể lảng quên các việc làm gian dối của chúng trong quá khứ kéo dài cả hai thập niên qua; ba là nếu không hưởng được phần “múi” th́ cũng có được phần “xơ” như kẻ vây quanh trái mít chín thơm lừng đang được cắt miếng chia phần.

Nói như vậy không có nghĩa là ngăn cản không cho bọn mang “mặt nạ từ thiện” và bọn “lợi dụng từ thiện” làm chuyện lạc quyên cứu trợ cho thiên tai thảm khốc nầy, trong khi việc lạc quyên và cứu trợ đang cần rất nhiều người hợp tác, và mọi hợp tác đều mang lại những lợi ích giúp các nạn nhơn bất hạnh đang chờ đợi từng ngày từng giờ ở từng quốc gia lâm nạn. Cứ để chúng làm. Tích cực hơn là cứ khuyến khích chúng làm, ở một chừng mực nào đó, để có thể kịp thời nhận diện các sai trái, kịp thời cho dư luận biết, để kịp thời nhận diện từng chiếc mặt nạ, kịp thời ngăn chặn mọi lợi dụng làm hại cho công cuộc cứu trợ.

Trở lại với vấn nạn người lăng quên thiên tai sóng thần, đang khiến dư luận toàn cầu xót thương, v́ ông ta đang măi mê chuẩn bị cho chuyến về Việt Nam ăn Tết, với danh sách những người cần được ...cho tiền, ...cho quà; bên cạnh các ...địa chỉ cần biết cho các cuộc ...truy hoan ...dâm loạn; sao cho đáng mấy ngàn đô la bỏ ra cho chuyến đi đánh bóng thêm chủ trương “đổi mới mặt ngoài” của Đảng và Nhà Nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam; Ba thành thật lưu ư ông ta và những người tháp tùng nên đến Ṭa Đại sứ Mỹ ở Hà Nội hoặc Ṭa Tổng Lănh sự Mỹ ở Sài G̣n để thông báo ngay ngày đến Việt Nam, để nơi nầy kịp thời can thiệp khi có chuyện trắc trở xảy ra cho ông ta, hoặc ai trong những người tháp tùng; tương tự như một số người Quốc gia Việt Nam hải ngoại ở các nước khác như Pháp, Úc, Canada, Đức, Ba Lan... đă nhờ làm như vậy mà thoát được chuyện “kiếm chuyện” làm khó của công an Việt cộng.

Ba cũng kể cho ông ta biết về ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10-12-2004 tại Ḥa Lan, do Tổ Chức Quốc Tế Nhân Quyền Việt Nam tổ chức, do sự chủ động của Tiến sĩ Ngô Văn Tuấn, với sự tham dự của nhiều chánh khách quốc tế, trong đó có Tiến sĩ De Klerk, Đại sứ Nhân Quyền Ḥa Lan, đại diện cho Ủy Ban Quốc Tế Nhân Quyền Liên Hiệp Âu Châu; Kỹ sư Copper Trưởng khối Đông Nam Á và Đại Dương (DAO), đại diện cho Bộ Ngoại Giao Ḥa Lan; Giáo sư Tiến sĩ Voorhoeve, thành viên Hội Đồng Cố Vấn Tối Cao Hoàng Gia Ḥa Lan, Chủ tịch Tổng Hội Bang Giao Quốc Tế Ḥa Lan, Giáo sư chính trị ở Đại học Hoàng Gia Leiden...

Trong dịp nầy, chuyện một thương gia người Ḥa lan gốc Việt đi về Việt Nam đầu tư kinh doanh, nay, v́ một trắc trở nào đó mà hiện bị tù tội, tán gia bại sản, pháp luật Ḥa Lan không can thiệp được v́ luật thương mại ở Việt Nam của Việt cộng vẫn c̣n trong t́nh trạng kém phát triển.

Chuyện được nhắc đến để lưu ư những người Ḥa Lan, và đặc biệt người Ḥa Lan gốc Việt, phải cẩn thận khi đi về du lịch hay làm ăn buôn bán ở Việt Nam. Đồng thời cũng để lưu ư các nước Âu Mỹ chưa kư kết hiệp thương một cách đồng bộ với Việt cộng, chỉ có những trao đổi văn kiện song phương mà thôi.

Những công dân Ḥa Lan gốc Việt không được nhà cầm quyền Việt cộng xem như những người ngoại quốc, v́ luật Việt cộng không chấp nhận song tịch. Luật lệ Việt cộng xem người gốc Việt như những Việt kiều, tức là người có quốc tịch Việt sống ở nước ngoài, và khi có quốc tịch Việt th́ chỉ có luật Việt cộng giải quyết mà thôi. Luật Ḥa Lan không được áp dụng tại Việt Nam. Hăy lấy đó làm bài học cho những ai mưốn về Việt Nam buôn bán. Cũng nên lấy đó làm bài học cho những ai về Việt Nam thăm thân nhân, bè bạn, hay hoan lạc như loài thú hoang dâm tệ hại.

Dịp nầy Giáo sư Tiến sĩ Phan Văn Song, cựu Khoa trưởng Trường Đại học Minh Trí ở Sài G̣n trước năm 1975, phát biểu trong ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10-12-2004 tại Ḥa Lan nêu trên, cũng lên tiếng nhấn mạnh rằng luật Việt cộng đang sử dụng giống như luật của Nazi Hitler, khi Hitler tuyên bố là nước Áo nói ngôn ngữ Đức có máu Đức nên đă xâm chiếm nước Áo (Anchluss), đă được cử tọa Ḥa Lan vỗ tay tán đồng.

Do vậy, người Quốc gia Việt Nam hải ngoại, ngay khi về đến Việt Nam, việc đầu tiên là phải đi ghi danh ở Lănh sự quán của quốc tịch ḿnh, chứng minh ḿnh là Mỹ kiều, Pháp kiều Úc kiều... chứ không phải Việt kiều . Đây là chuyện bảo hiểm cho mọi rủi ro khi bị mất tích v́ tai nạn, bị Việt cộng làm tiền, bị công an bắt bớ, và đặc biệt để chứng tỏ ḿnh KHÔNG phải là Việt kiều.

Và sau cùng, nếu theo cách nói của Trần Văn Thủy trong phim “Chuyện Tử Tế,” để cho rằng: “Chỉ có loài vật mới quay lưng lại với nỗi khổ của đồng loại để chăm chút cho bộ lông của ḿnh”, mà nghe có chút xót xa nhức nhối dậy lên từ chỗ sâu kín nhứt của ḷng ḿnh, rồi muốn làm chuyện cứu trợ, th́ xin ngay từ bây giờ, theo đề nghị của Hội Cao Niên Diên Hồng, kư ngay một chi phiết ít nhiều nào đó gởi ngay cho Ṭa Đại sứ Indonesia, theo địa chỉ ghi trên, trước khi lên máy bay về Việt Nam; đừng đợi về đến quê nhà rồi mới “giựt le” góp cho Hội Chử Thập đỏ Việt cộng, mà trở thành tội phạm đồng lơa với kẻ gian.

Hẹn con thư sau.

Giáo Già



-- (Sáu Bi Da France @ Sai Gon .Net), January 10, 2005.


Moderation questions? read the FAQ