THẾ ĐỐI LẬP TẤT YẾU

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

THẾ ĐỐI LẬP TẤT YẾU

T́nh h́nh chính trị ở Việt Nam bây giờ đă có nhiều thay đổi quan trọng. Từ trước tới giờ, Cộng Sản Việt Nam cứ cho ḿnh là ưu việt, là tột đỉnh của văn minh nhân loại, là không c̣n ǵ có thể thay thế được nữa. Xă hội cộng sản là một cứu cánh, là một niềm tin, là một thế giới đại đồng, là thiên đàn, mà người dân sẽ không c̣n cần phải đấu tranh dành dựt để sống c̣n v́ không c̣n áp bức, bóc lột. Từ đó, Đảng Cộng Sản Việt Nam đă lôi cuốn được nhân dân vô tội hy sinh tất cả, tài sản của ḿnh, gia đ́nh quyến thuộc của ḿnh, tín ngưỡng của ḿnh, để đổi lấy cho bằng được cái mà họ gọi là “tột đỉnh vinh quang”. Ngày nay th́ cái “tột đỉnh vinh quang” đó, ai ai cũng đều nhận chân chỉ là một cái bánh vẻ to tướng. Thực tế đau buồn nhất là nhân dân đă mất đi tài sản riêng tư của ḿnh, mất đi nguồn cội gia đ́nh, mất đi tổ quốc thân yêu của ḿnh, mất đi tín ngưỡng của ḿnh, để đổi lấy nghèo đói tuyệt vọng, bơ vơ trước sự mất mát người thân không c̣n ai tin ai trong gia đ́nh, mất đi tổ quốc mà lệ thuộc trường kỳ vào ngoại bang, và trong hoàn cảnh khốn cùng lại không thể bám víu vào một hổ trợ tinh thần nào để tiếp tục cuộc sống. Thực tế thật phũ phàng, đau sót. Nhưng lịch sử nhân loại đâu có dừng lại. Dù theo một hệ luận nào đi nữa, bánh xe lịch sử vẫn cứ quay. Có tiêu đề th́ phải có phản đề. Trong cực âm sẽ nẩy ra dương. Có nhân th́ có quả. Ngày nay, Đảng Cộng Sản Việt Nam độc chiếm quyền hành cai trị dân, áp bức dân, biến dân thành công cụ hy sinh cho đảng được vinh thân ph́ da. Tưởng rằng chỉ có một đảng phái chính trị th́ chắc chắn có ổn định chính trị. Tưởng rằng mị dân, lạm dụng ḷng yêu nước của nhân dân để dành công cứu nước cho đảng. Tưởng rằng một khi đă có quyền hành trong tay có thể tha hồ làm mưa làm gió, bắt dân làm ǵ dân sẽ phải nghe theo. Nhưng tất cả những ǵ đảng đang làm dần dần tự cô lập ḿnh, tách rời khỏi nhân dân, lại biến đa số quần chúng đối lập hẵn với ḿnh. Về kinh tế, Đảng Cộng Sản Việt Nam từ trên tới dưới nắm lấy mọi tài sản đất nước như đất đai, và những ǵ nhờ có đất mà có, biển cả, và những ǵ nguồn lợi biển mang lại, đảng đều nắm hết. Lúa gạo do dân cày nhọc nhằn mà có lại mang ra xuất khẩu chứ dân th́ cứ muôn đời ăn độn. Tôm cá ngon th́ mang ra bán, chỉ chừa lại cho dân hưởng đầu tôm xương cá. Dầu thô bán được th́ tiền đó đảng mua xe Mercedes cho đảng dùng và tiền ngoại tệ th́ gửi ở các ngân hàng nước ngoài không tài nào dân kiểm soát được, chứ thứ dân th́ cứ phải mua xăng dầu với giá đắc đỏ. V́ thế, ở hải ngoại này, ai muốn dùng sản phẩm Việt Nam th́ coi như đóng góp vào sự bóc lột dân chúng Việt Nam tiếp tay với đảng cộng sản, làm cho dân đói không có gạo ăn, làm cho dân thiếu dinh dưởng v́ không c̣n cá tôm để ăn mà chỉ ăn rau cỏ trường kỳ. Nếu ở Mỹ , người Việt tị nạn yêu thương dân chúng đang sống ở Việt Nam th́ đừng mua hàng hóa Việt Nam. Xuất cảng không được th́ dân chúng trong nước sẽ có mà dùng. C̣n nếu bán được th́ đảng cộng sản sẽ dùng tiền đó mà tổ chức khuấy rối cộng đồng tị nạn Việt Nam ở nước ngoài, lấy tiền đó để nuôi đảng viên của chúng ăn học ở nước ngoài, lấy tiền đó để mua hàng hóa của Trung Cộng ưu tiên v́ đó là chỗ tựa của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Hăy nh́n kỹ bức tranh Việt Nam ngày nay, thật hùng hồn, “Dân Nghèo, Đảng Béo”. Các công ty tư nhân Việt Nam chỉ là trá h́nh của đảng, v́ thế không có vấn đề dân làm kinh tế. Sự thật chỉ có dân làm nô lệ cho đảng. Trong nước, dân nông thôn là thành phần đông đảo nhất lại nghèo khó nhất, chẳng những không đủ cơm ăn mà thậm chí nước uống cũng chứa toàn chất độc của các loại thuốc sát trùng, của môi sinh ô nhiễm v́ cầu xí bừa băi, đất đai bị nhiểm độc...Nông dân chịu khổ trăm bề nên phần đông đều muốn di cư vào các đô thị để kiếm sống. Dần dà, các thành thị cũng sẽ trở thành tràn ngập, không kham nổi với sự thu hút mau chóng, và sẽ trở thành các ung nhọt tràn lan đủ thứ bệnh tật như bệnh phong t́nh, bệnh liệt kháng, bệnh măi dâm, bệnh trợm cướp...Dân nghèo c̣n được đảng môi giới mang bán ra ngoài nước theo h́nh thức xuất khẩu lao động, cưới gả cho ngoại kiều, bán trẻ làm con nuôi...miễn rằng đảng gom góp được ngoại tệ. Đó là kỹ thuật buôn dân của đảng. Mà dân th́ không c̣n một lối thoát nào khác nên thà chấp nhận, đương nhiên làm cho đảng trở thành vô tội mà lại là có công giúp đỡ dân. Trước kia, ḿnh gọi đó là “mang con bỏ chợ”. Dân không làm kinh tế được v́ không cạnh tranh nổi với đảng. Đảng vừa có tiền, v́ tiền đó là do nhân dân đóng góp(tax payers). Thế lực của đảng do dân tạo thành mà đảng th́ dùng tài sản của nhân dân để cạnh tranh kinh doanh với nhân dân, làm sao dân có khả năng cạnh tranh nổi với đảng. Ngoài tiền ra, đảng c̣n có súng, ai cạnh tranh với đảng th́ đảng dùng quyền lực áp đăo ngay. V́ thế, ta thấy ở Mỹ này, người Mỹ tự hào rằng “chỉ có chế độ tư bản mới thật sự dân chủ”, v́ chính quyền Mỹ không có quyền làm kinh tế. Thậm chí Bưu Điện là tổ chức Nhà Nước duy nhất làm ăn có lời cũng bị tư nhân cạnh tranh rối riết như các hăng DSL, FedEx, UPS...Nhưng ở Việt Nam th́ tuy đảng làm áp lực mà không để người ngoài thấy rơ chân tướng v́ các hăng tư nhân là do gia đ́nh đảng viên đứng ra kinh doanh, đâu phải của đảng? C̣n các xí nghiệp quốc doanh th́ chỉ là nơi đảng gửi người vào đó mà hưởng lộc, lỗ nhiều để ḅn rút “bao cấp”, nghĩa là lấy của nhân dân để bù lỗ, lời ít v́ lời đều bỏ túi riêng. Nói cách khác, lời th́ đảng có vào, lỗ th́ nhân dân chịu. Tóm lại, trong lănh vực kinh tế, nhân dân chỉ là tôi tớ, là nô lệ để đảng khai thác tinh vi. Về kinh tế, nhân dân luôn luôn đối lập với đảng. Về xă hội, đảng cộng sản tự cho ḿnh xuất phát từ nhân dân lao động, và đảng cũng từng nhân danh giai cấp công nông để khởi động giai cấp đấu tranh. Nhưng nay th́ rơ ràng là đảng đă béo mập hơn dân nhiều, nên đảng bèn đổi mới có lợi cho đảng. V́ đảng là giai cấp mới, và là giai cấp đang trị v́, dại ǵ đảng xách động nhân dân đối phó với đảng. Nên ngày nay, đảng thẳng tay đàn áp nhân dân, không để cho nhân dân dỡ lại cái tṛ đấu tố ngày xưa, không để cho dân khiếu nại, không để cho dân phân trần, v́ đảng khớp mơ dân như khớp mơ chó, v́ đảng sẽ trừng phạt dân thẳng tay nếu dân tụ họp, xuống đường, thậm chí tự thiêu cũng có tội. Bây giờ, bất cứ dân làm ǵ bất lợi cho đảng th́ đảng đưa ra tuyệt chiêu là đàn áp dẹp tắt ngay trong trứng nước. Mà làm sao nhân dân có thể đấu tranh khi đảng đang ngự trị xuất phát từ nhân dân lao động, là hiện thân của nhân dân? Buồn cười thay! Như vậy đủ cho thấy từ trước tới giờ, nhân dân ta bị lừa bịp trắng trợn, hay bị dao kề cổ nên phải nghe theo đảng, hy sinh tài sản và tính mạng cho đảng, giúp đảng đuổi dân lấy của (nghĩa là đi ăn cướp dùm đảng). Nay thấy đảng quá sai lầm th́ cũng có tội, v́ đảng sẽ không khoan dung khi bất trung với đảng. Tóm lại, nói về giai cấp đấu tranh, Đảng Cộng Sản Việt Nam đang đối lập với toàn thể nhân dân lao động cả nước. Về quân sự, đảng dứt khoát đang gặp khó khăn! Trong ba mươi năm chiến tranh gọi là “dành độc lập”, đảng đă tiêu hũy bao nhiêu sanh linh vô tội hầu xây dựng cơ đồ của đảng. Khởi đầu cuợc chiến đă là một sai lầm to lớn. Bao nhiêu nước thuộc địa đă được trao trả độc lập sau Thế Chiến Thứ Hai mà không cần đổ một giọt máu, như Ấn Độ, Indonesia, Mă Lai Á,...Tại sao Việt Nam đă phải đổ máu? Sau khi thắng Pháp tại trận Điện Biên Phủ đưa đến Hiệp Định Geneve, hai miền Nam Bắc đă có thể sống yên lành, tại sao lại thêm một cuộc chiến huynh đệ tương tàn? Có phải v́ dân tộc ta kém văn minh hơn dân tộc Đức? Và chính trong thời kỳ này, cả triệu người “sinh Bắc tử Nam”. Thậm chí đến 16 tuổi đă phải đi lính mà chỉ biết có nhắm bắn AK, để lại sau lưng toàn ông già bà cả. Đó là chưa nói đến bao nhiêu người miền Nam đă bị lôi cuốn vào chiến tranh, hoặc ở bên này hoặc ở bên kia, có ai mà vui sướng khi đánh nhau giữa đồng bào ruột thịt. Thật không biết đảng sáng suốt như thế nào mà xách động và nuôi dưỡng một cuộc chiến khốc liệt và tàn bạo như thế. Người ngoài nh́n vào chỉ ngỡ rằng chúng ta dại khờ mà chém giết lẫn nhau, nên khi tái lập ḥa b́nh, người ta bèn thưởng cho Kissinger và Lê Đức Thọ giải Nobel Ḥa B́nh v́ đă chấm dứt được cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Nếu không nói rằng quân đội nào cũng xuất phát từ nhân dân th́ có đâu lấy ra người để đánh nhau. Nhưng đảng đă nặng tay nướng bao nhiêu sinh linh để nay chỉ cho đó là công của đảng, v́ đảng lănh đạo sáng suốt mới đưa đến thắng lợi. Lúc ấy, có phải nhân dân đánh nhau theo lệnh đảng, v́ mỗi đại đơn vị quân đội đều có chính ủy do đảng phái xuống kềm kẹp. Chỉ ngại rằng các tướng sĩ v́ quá thương dân,thương thuộc cấp không nỡ ḷng nào bắt dân hay lính chết vô tội. V́ đảng là mệnh lệnh, đảng chỉ biết có mục tiêu của đảng phải hoàn thành, không cần biết nhờ phương tiện ǵ, dù phải thí dân. Sau khi thống nhất được hai miền Nam Bắc, đảng c̣n viện cớ “môi hở răng lạnh” để xua quân sang Campuchia, nướng thêm một số người nữa. Rồi c̣n phải cầm cự với Trung Quốc Bành Trướng hồi cuối năm 1979. Nhân dân phải triền miên hy sinh, không phải v́ nhu cầu chiến tranh, mà v́ nhu cầu lúc nào đảng cũng phải có cớ sử dụng quân luật thời chiến đối với quân nhân các cấp. V́ sợ quân đội ở không sẽ loạn. Nói cách khác, khi nào cũng tạo điều kiện dễ dàng cho đảng xỏ mũi quân đội, v́ quân đội là lực lượng vơ trang hùng mạnh nhất của quốc gia. Nhưng nay nh́n lại th́ thấy rằng, quân đội không cần đánh nữa v́ lănh đạo đă cắt đất và vùng biển cho Trung Cộng rồi. Không biết các vị tướng lănh anh hùng của Quân Đội Nhân Dân anh hùng có hănh diện trước quyết định của đảng không? Thật sự có phải xuất phát từ nhân dân không, hay là dưới đất chung lên. Thật sự có phải là hiếu với dân không, sao lại co đầu rút cổ để nhân dân bị hà khắc đàn áp thẳng tay? Thật sự có phải là trung với đảng hơn là trung với nước sao mà cứ để cho Trung Cộng xâm chiếm nước ta không cần một viên đạn? Vậy các anh hùng vĩ đại của ta đang ngái ngủ hay là đang té cứt trong quần mà nhát gan chẳng dám làm ǵ để bảo vệ tổ quốc như truyền thống bất cứ quân đội nào, dù nhỏ bé tới đâu. Không lẽ các bạn nay chỉ biết vâng lời đảng, c̣n hồn thiên sông núi để ở đâu? Như vậy, không lẽ các anh hùng của quân đội nhân dân chỉ biết làm theo lệnh, phải trái không cần biết, giống như người máy? Thật không ngờ được rằng, những anh hùng vĩ đại mà nhân dân từng nghe theo đảng mà tôn thờ chỉ là những người chưa biết sử dụng lư trí và ḷng yêu nước thực sự của ḿnh. Ngày nay sức mạnh cả nước đang nằm trong tay những anh hùng như thế th́ có đáng tiếc lắm không? Từ nhân dân , quân đội không thể phản bội nhân dân, không thể làm ngơ khi nhân dân bị hiếp đáp, không thể ngồi đó xui tay khi tổ quốc rơ ràng bị xăm lược gậm nhấm dần dần. Khi đảng đă có công an bảo vệ th́ phải thuyết phục và khắc phục được công an, v́ họ chỉ là những tay sai đắc lực của đảng đang chống lại nhân dân và tổ quốc mến yêu. Đây là cơ hội những anh hùng thật sự lập công đối với tổ quốc dù phải hy sinh, v́ anh hùng phải hy sinh v́ chính nghĩa chứ không v́ một phe nhóm nào. Cứ nghĩ lại những bộ đội về hưu được ưu đăi như thế nào. Hay chỉ v́ những đặc quyền đạc lợi bây giờ, v́ xe hơi, v́ đặc táo, th́ c̣n ǵ xứng danh là anh hùng. Có phải bây giờ vẫn c̣n bắt lính xây dựng đường cao tốc Trường Sơn, trong chốn rừng sâu nước độc? V́ nếu quân đội ở không rảnh rang sẽ nghĩ bậy và làm bậy bất lợi cho đảng. Nhưng quân đội đă từng thắng bao nhiêu trận không lẽ không biết trở ḿnh? Không lẽ chỉ biết nghe lệnh đảng mới là con đường duy nhất đúng? Những điều duy nhất đúng của đảng c̣n nhiều lắm, thứ ǵ đảng nói cũng đều đúng cả, nếu không đảng đâu giám mở miệng. Nhưng sanh ra là con người, phải có tư duy, phải có suy nghĩ riêng của ḿnh, phải phân biệt được phải trái. Tóm lại, anh hùng của quân đội nhân dân xuất phát từ dân nên phải hành động cứu dân cứu nước là nhiệm vụ chính yếu của ḿnh. Nay đảng đă suy đồi, đảng đă bán nước buôn dân, đối lập với đảng là hiếu với dân và trung thành với tổ quốc thân yêu. Ở Việt Nam ngày nay, Đảng Cộng Sản Việt Nam là chính đảng duy nhất đang ngự trị. Về mọi mặt, đảng đă đối lập với nhân dân, từ kinh tế, xă hội, và quân sự. Từ Bắc chí Nam, đảng ăn trên ngồi trước, vinh thân ph́ da, buôn dân bán nước, tự nhiên biến ḿnh thành đối lập với toàn thể nhân dân. Thế mới này là thế đối lập tất yếu mà đảng đă tạo ra, một là nhân dân, hai là đảng, phải một mất một c̣n. Cựu Tù

-- (Lên Mạng @ Yahoo.Com), January 07, 2005

Moderation questions? read the FAQ