“QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN” Đă Hy Sinh V́ Ai?

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

“QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN” Đă Hy Sinh V́ Ai?

Cựu Tù

“Quân Đội Nhân Dân”, một lực lượng vũ trang của chế độ độc tài đảng trị của cái gọi là “Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” ngày nay, là những người đă hy sinh v́ ai trong cuộc chiến dai dẳng từ 1959 đến 1975. Ngày nay, v́ ai họ phải tiếp tục hy sinh vô lối?

Ai cũng biết trong chiến tranh lạnh, Việt Nam đă bị chia thành hai miền Nam Bắc. Miền Bắc “xă hội chủ nghĩa” nằm về phe cộng, và miền Nam quốc gia nằm về phía thế giới tự do. Trong cuộc tranh chấp này, người dân Việt Nam hai miền đều bị hy sinh. Khổ nhất là người dân Việt Nam phải vướng trong cảnh chiến tranh huynh đệ tương tàn. Về phía quốc gia của miền Nam, cuộc chiến ḥan ṭan là để tự vệ khỏi sự xâm lược của miền Bắc. “Quân Đội Nhân Dân” của miền Bắc xâm nhập miền Nam chiến đấu theo sự lừa phĩnh của đảng cộng sản Việt Nam, lợi dụng ḷng yêu nước của nhân dân, đă gây ra biết bao nhiêu thiệt hại về sinh mạng. “Sinh Bắc tử Nam” đă là sự thật phũ phàng đối với những ai đă từng gia nhập cái gọi là “Quân Đội Nhân Dân”. Họ bắt buộc phải chiến đấu. Họ đă chiến đấu theo lệnh của đảng. Họ đă hy sinh rất nhiều, hơn cả triệu người. Họ đă để lại sau lưng họ cha mẹ già, vợ trẻ con thơ. Thậm chí, họ đă chiến đấu đến tầng lớp chưa thành niên v́ động viên chỉ mới 16 tuổi. Nếu Mỹ đă cương quyết ủng hộ miền Nam tự do được thêm vài năm nữa th́ nguồn nhân lực chiến đấu được của miền Bắc sẽ khô cạn. Chỉ c̣n ông già bà lăo ở nhà lo ruộng vườn, ăn độn khoai sắn, rách rưới tả tơi trong cảnh bần hàn. Miền Nam đă buông súng để chấm dứt cuộc chiến ng̣ai ư muốn của ḿnh. Miền Bắc hoan hô chiến thắng. Đảng cộng sản Việt Nam dành công, cho là nhờ sự lănh đạo sáng suốt của đảng mới đem lại vinh quang. “Quân Đội Nhân Dân” đi dần vào bóng tối... Khi về địa phương sinh sống -nếu c̣n cái mạng để về- th́ tại địa phương, họ chỉ là anh bộ đội, phải nhất nhất nghe lệnh của đảng viên cộng sản đang lănh đạo trong thôn ấp, phố phường. Người lính đă từng xă thân trên trận mạc chỉ c̣n là một người dân vô sản, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, một khi đă “phục viên”. Nếu có ra vẻ anh hùng, không chịu sự chi phối của đảng ở địa phương th́ ngồi tù là cái chắc. Chỉ có những đảng viên mới vào các ghế chức sắc của chánh quyền, của công an, để hưởng phước thời b́nh. C̣n lại đều đành cam chịu cảnh bần cùng sẵn có của cái gọi là “nhân dân Việt Nam anh hùng”. Rồi chiến tranh Cambuchia, rồi chiến tranh với Trung Quốc vào năm 1979, người bộ đội lại phải lên đường để tiếp tục hy sinh. Họ sinh ra là để hy sinh cho đảng sống, cho đảng giàu. Họ là những tôi tớ bất đắc dĩ của đảng. Trước kia, họ đă ra tay giết đồng bào Việt Nam miền Nam để cho đảng lớn tiếng lập công. Sau đó, họ lại hy sinh cho đảng bành trướng thế lực sang Cambuchia, v́ theo đảng, “môi hở răng lạnh”. Trung Quốc đang xây dựng đầu cầu ở Cambuchia nên nào có thể làm ngơ để cho Việt Nam phỏng tay trên. Và v́ thế, Trung Quốc đă cho Việt Nam một bài học, và những ai trong bộ đội lại phải một lần nữa hy sinh cho đảng.

Nói tóm lại, từ trước tới giờ, bộ đội chỉ là con vật hy sinh cho đảng được càng ngày càng vẻ vang và sung túc. Sau khi hạ màn, bộ đội trở về lối sống chân lấm tay bùn, không được hé miệng dù không hài ḷng. Dù không hài ḷng cho chính ḿnh, hay cho nhân dân, bộ đội không có quyền lên tiếng. Tướng Trần Độ là một trường hợp điển h́nh.

Đó là nói đến những người trong “Quân Đội Nhân Dân” của miền Bắc trước kia. C̣n những người đă nằm trong tổ chức “kháng chiến”, “nổi dậy” ở miền Nam để làm nồng cốt chiến tranh du kích, tiên phong dẫn dắt bộ đội chính quy miền Bắc xâm lược miền Nam, họ c̣n bị khai trừ tàn nhẫn hơn nữa. Họ là những người mà theo chế độ cộng sản phải được gửi đi “học tập cải tạo” trước cả “ngụy quân, ngụy quyền”. “Câu Lạc Bộ Kháng Chiến” với Đại Tá Trần Bạch Đằng vừa lên tiếng th́ đă bị tiêu trừ trong trứng nước. Chỉ v́, theo đảng, họ chẳng có công ǵ cả. Họ không thể đ̣i hỏi có một chỗ đứng trong chính quyền. Tất cả đều do trung ương sắp xếp. Tất cả phải do cán bộ miền Bắc chuyển vào miền Nam để cai trị miền Nam, coi như đó là đặc quyền đặc lợi của kẻ chiến thắng. Những người ở miền Nam “nổi dậy” chống VNCH và làm đầu cầu cho cuộc xâm lược đều phải bị khai trừ v́ họ làm trở ngại cho sự thống nhất thống trị của đảng trên khắp đất nước. Sự hy sinh lớn nhất của họ trong kỳ Tết Mậu Thân đúng là trường hợp “mượn dao giết người” của cộng sản. Đảng cộng sản nghĩ rằng sau trận đó, họ có thể chiến thắng và không c̣n cần đến “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam” nữa. Tất cả những tiếng ác do cộng sản chủ trương đều quy trách cho “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam”. Vinh quang chiến thắng sau cùng chỉ của riêng của đảng cộng sản Việt Nam.

Trong thời b́nh, “Quân Đội Nhân Dân” vẫn được duy tŕ -v́ chẳng lẽ trong một nước lại không có quân đội- nhưng ngân sách dành cho quân đội đó lên đến 2.5% ngân sách cả nước. Con số đó không phải lớn trong các nước khác, nếu tính đủ thứ chi phí về quân dụng, về vũ khí đạn dược, xăng dầu, về doanh trại và ăn mặc, lương bổng. Nhưng ở Việt Nam, cái ở, cái ăn, cái mặc đều phải tự túc như hồi nào tới giờ tù cũng phải tự túc cái ăn cái mặc, c̣n dư ra đóng góp nuôi cai tù nữa. Lương bổng th́ bằng tiền túi xài trong một kỳ về phép thăm gia đ́nh, c̣n gia đ́nh cũng chẳng liếm láp được ǵ. Một quân đội rẽ tiền! Nhưng sở dĩ phải “bắt lính” v́ có nhu cầu của đảng. Một khi xă hội có vẻ không yên, đảng lo chống đối, đảng bèn “hốt” những thành phần chống đối ở địa phương bắt họ làm “nghĩa vụ quân sự”, nghĩa là đ̣an ngũ hóa họ, nghiêm trị họ theo “luật nhà binh”, hay “luật thời chiến”, không tuân bắn bỏ, không cần phải ṭa án, không cần phải nhốt tù, không cần phải phí công. Bộ đội là phải xa nhà, ở nhà cha mẹ vợ con phải cố sống dù phải mất một tay lao động chính dâng cho đảng.

Nhiều đại công tác đang chờ bộ đội, những người trai đang sức lớn và nhiều máu nóng anh hùng. Đường cao tốc Trường Sơn, nơi đó đă từng vang danh “Đường Ṃn Hồ Chí Minh”, đó là nơi sẽ c̣n chôn biết bao nhiêu thanh niên thanh nữ lên đường hiến thân cho đảng để xây dựng cơ sở bành trướng sau này cho giặc Tàu tiến chiếm xuống vùng Đông Nam Á. “Nghĩa vụ quân sự” hay “nghĩa vụ lao động”chỉ là bắt dân làm xâu như hồi thời kỳ đô hộ giặc Tàu bắt ta lên rừng xuống biển để nạp cho chúng ngà voi hay trai ngọc. “Nghĩa vụ quân sự” để cầm súng dẹp tan những nơi có đồng bào đứng lên đ̣i quyền sống, đ̣i tự do tín ngưỡng, đ̣i đất đai mà chính quyền cưỡng lấy để đổi ngọai tệ...

Bộ đội ra đi, đi xa biền biệt, không tin tức về gia đ́nh. Bộ đội đi xa, đi vào chốn rừng thiêng nước độc, nói là để ǵn giữ biên cương, nhưng biên cương chưa giữ đă mất về tay Trung Cộng v́ chính đảng đă nhỡ dâng hiến để đổi lấy giàu sang phú quí, mua vui hưởng lạc mà đảng đang cần. “Chẳng những bộ đội chẳng cần hy sinh trên biên giới cũng lùi biên giới về phía ta một vài cây số, thế chẳng tốt hơn phải hy sinh mà vẫn phải mất đất.” Đó là lập luận của đảng cộng sản Việt Nam. Nói khác đi, “đất nước ta nghèo, dân ta ít, làm sao có thể đương đầu với một nước lân bang to lớn gắp bao nhiêu lần. Muốn chống lại, thật là nan giải.” Đó là điều đảng nghĩ. Vậy th́, xin hỏi đảng, “Quân Đội Nhân Dân” có nhiệm vụ ǵ? Nếu không phải là “chống ngọai xâm”. Trước kia, đảng đă hô hào rằng đă đánh thắng ba đế quốc lớn nhất là Pháp, Nhật và Mỹ. Chắc nghĩ rằng nay, “đế quốc Tàu chưa đủ lớn nên chúng ta tha. Có lấn tí đất, chúng ta nhường cho đẹp ḷng nhau, mà nhân dân khỏi hao tài tốn của.” Đảng nghĩ lúc nào cũng đúng cả. Đảng bảo “đừng đánh” th́ thôi vậy. Chắc đảng có dụng ư khác. Trước kia, khi Trung Cộng đánh chiếm quần đảo Ḥang Sa, Hải Quân Việt Nam Cộng Ḥa đưa chiến hạm ra nghênh chiến, dù biết tương quan lực lượng rất bất lợi cho VNCH. Khi đó, Bắc Việt chỉ im hơi lặng tiếng. Vậy th́ danh nghĩa chống ngọai xâm của “Quân Đội Nhân Dân” phải được xét lại.

Ngày nay, “Quân Đội Nhân Dân” c̣n có quyền làm “kinh tế”, đúng ra là được phép làm tiền, chứ việc “kinh bang tế thế” làm ǵ họ có khả năng. Nhân dân làm ăn. Nhân dân bỏ tài sức ra để cố vươn lên từ vũng bùn của “xă hội chủ nghĩa” với bao nhiêu ràng buộc, áp bức từ mọi phía của bạo quyền sở tại, nay c̣n thêm một đối tượng cạnh tranh là “Quân Đội Nhân Dân”. Làm ăn mà phải cạnh tranh với những người có súng trong tay th́ không thể gọi là công bằng được. “Quân Đội Nhân Dân” tự nhiên v́ sự làm ăn không thể bị lỗ lă nên sẽ đối mặt thẳng với nhân dân, tự nhiên đối đầu với nhân dân, tự nhiên phải đánh thắng nhân dân, quên rằng “Quân Đội Nhân Dân” đă từ dân mà ra. Thật là chuyện hồ đồ. Phải chăng đó là điều đảng muốn. Phải có thế, đảng mới đứng ra làm trọng tài, v́ đảng là thành phần « lănh đạo tối cao » của cái đất nước gọi là « Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam ».

Tóm lại, « Quân Đội Nhân Dân » trước kia chưa từng chống ngọai xâm mà chỉ v́ đảng cộng sản lừa bịp nên đă vào Nam giết hại nhân dân miền Nam Việt Nam tự do. Ngày nay, « Quân Đội Nhân Dân » chỉ c̣n là những người vào rừng sâu nước độc rời xa thị thành, v́ đảng sợ quân đội bất măn nổi dậy, coi như đó là biện pháp kỷ luật áp dụng cho bộ đội. « Quân Đội Nhân Dân » chẳng khi nào có khả năng chống ngọai xâm trong lúc Trung Cộng đánh nước ta, v́ đảng đă cho là không c̣n cần chống ngọai xâm như nước Tàu lân bang nữa mà chỉ cần dâng hiến đất và biển cho chúng. Trái lại, « Quân Đội Nhân Dân » chỉ có khả năng chỉa súng vào nhân dân để tranh dành quyền lợi, đồng thời nối dài quyền lực của đảng để đàn áp nhân dân vô tội. Những ai trong hàng ngũ của « Quân Đội Nhân Dân » c̣n chút lương tri nên xác nhận lại vai tṛ chính đáng của ḿnh đối với nhân dân và tổ quốc mến yêu.



-- (Việt Nhân @ Filson.Com), January 05, 2005

Answers

Response to “QUĂ‚N ĐỘI NHĂ‚N DĂ‚N” ĐĂ£ Hy Sinh Vì Ai?

NĂ³i Ä‘Ăºng lắm.

-- (trentroiduoibien@gmail.com), January 05, 2005.

Response to “QUĂ‚N ĐỘI NHĂ‚N DĂ‚N” ĐĂ£ Hy Sinh Vì Ai?

Trích bài trên.
Tóm lại, « Quân Đội Nhân Dân » trước kia chưa từng chống ngọai xâm mà chỉ v́ đảng cộng sản lừa bịp nên đă vào Nam giết hại nhân dân miền Nam Việt Nam tự do. Ngày nay, « Quân Đội Nhân Dân » chỉ c̣n là những người vào rừng sâu nước độc rời xa thị thành, v́ đảng sợ quân đội bất măn nổi dậy, coi như đó là biện pháp kỷ luật áp dụng cho bộ đội. « Quân Đội Nhân Dân » chẳng khi nào có khả năng chống ngọai xâm trong lúc Trung Cộng đánh nước ta, v́ đảng đă cho là không c̣n cần chống ngọai xâm như nước Tàu lân bang nữa mà chỉ cần dâng hiến đất và biển cho chúng. Trái lại, « Quân Đội Nhân Dân » chỉ có khả năng chỉa súng vào nhân dân để tranh dành quyền lợi, đồng thời nối dài quyền lực của đảng để đàn áp nhân dân vô tội. Những ai trong hàng ngũ của « Quân Đội Nhân Dân » c̣n chút lương tri nên xác nhận lại vai tṛ chính đáng của ḿnh đối với nhân dân và tổ quốc mến yêu.
Phần này đúng quá.

-- (test@test.test), January 05, 2005.

Moderation questions? read the FAQ