30 nam thong nhat, dua ca nuoc tien nhanh tien manh tien vung chac len CNXH!!!

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Những người "đánh bạc" với Long Vương 7:11, 04/12/2004

Chỉ với bộ quần áo lặn có ṿi rồng, chân vịt, máy nén khí, vợt bắt cá và một ống cao su chứa thuốc độc xyanua, những ngư dân ở đảo Cô Tô ngày ngày lặn xuống biển ở độ sâu vài chục mét, phun thuốc độc vào tổ cá để đánh bắt. Nhiều người trong số họ đă mất mạng trong những “canh bạc” dưới đáy biển.

Lặn kết hợp với dùng chất độc xyanua đánh bắt hải sản trở thành phong trào trong ngư dân từ đầu những năm 90 của thế kỷ XX. Loại chất độc cực mạnh này được họ đặt cho cái tên khá mỹ miều là "thuốc cá" và dùng thuốc này đánh cá được gọi là nghề "đi thuốc". Mặc dù các cơ quan hữu quan đă ra tay, nhưng đến nay, nghề đi thuốc vẫn không hề giảm, trái lại, đang trở thành tệ nạn, bởi nó không những góp phần tạo ra những vùng biển chết mà c̣n gây nên những hậu quả đau ḷng cho chính những người lấy nó làm kế sinh nhai...

Một ngày với các “sát thủ đại dương”

Nhờ có người thân tín bảo lănh, tôi được gặp Phường “sát thủ” - một tay người nhái có đẳng cấp cao trong làng lặn ở đảo Cô Tô chuyên nghề đi thuốc. Đúng 8h một ngày cuối tháng 8, tàu khởi hành từ bến Bắc Vàn. Ngoài tôi, Phường và người làm thuê là Trưởng, c̣n có cháu Quư, con của Phường, 14 tuổi. Không radio, không la bàn định vị, con tàu ọp ẹp lắp động cơ Trung Quốc công suất 12 mă lực run lên bần bật, nhào lộn, đảo điên như người làm xiếc. Chạy được chừng đôi tiếng đồng hồ, tàu dừng lại giữa trùng khơi trong vùng biển Cô Tô.

Phường mở ở khoang nhỏ phía mũi thuyền lôi lên lỉnh kỉnh các dụng cụ hành nghề. Trong khoang lái, Trưởng lặng lẽ chia thứ bột có màu trắng ngà như phèn chua thành các gói to, nhỏ khác nhau. Giữa khoang, thằng Quư lúi húi lắp máy nén khí vào động cơ tàu và giữ lái. Chừng 30 phút, mọi việc chuẩn bị đă được hoàn tất. Tay cầm vợt, tay cầm ống bơm, Phường nhảy ùm xuống biển, kéo theo đoạn dây dẫn khí loằng ngoằng, mỏng manh từ tay Trưởng. Nh́n chiếc máy cũ kỹ lạch phạch nhả khói đen ś cung cấp dưỡng khí cho một sinh mạng đang lặn ngụp ở độ sâu mấy mươi mét dưới ḷng đại dương, tôi bỗng rùng ḿnh...

Lặn được khoảng 90 phút, Phường ngoi lên, thở hào hển, ngoắc vợt ném lên tàu 2 con ốc tù và, một con cá song chừng dăm lạng, bụng ph́nh to v́ chướng khí. Chiến lợi phẩm được chuyển tới sàn tàu, Trưởng lập tức dùng kim tiêm rỗng lùa qua khe vảy con cá song rồi chọc thẳng vào bụng nó. Tức th́ bụng cá xẹp xuống và nó được thả vào khoang nước biển để sống. Trưởng giải thích, khi xuất cho các thương nhân Trung Quốc hoặc các nhà hàng, đ̣i hỏi cá phải c̣n nguyên vẹn, chỉ cần sây sát một cái vảy là bị giảm giá. Do vậy, phải dùng đến “độc kế” kiểu này để c̣n thu được tí lợi nhuận, chứ dùng thuốc nổ, kích điện đánh bắt th́ sản phẩm coi như không c̣n giá trị.

Thật ra, thực hiện chiêu đi thuốc cũng phải có nghệ thuật chứ không phải ai cũng làm được. Thường ngư dân ở Cô Tô sử dụng 2 phương pháp đi thuốc. Một là bơi lẫn vào đàn cá, lựa theo chiều chúng di chuyển rồi sử dụng ống phun hỗn hợp nước đă pha xyanua vào làm chúng bất tỉnh, sau đó dùng vợt xúc. Hai là chui vào các hang hốc dưới băi san hô t́m tổ, rồi dùng tay kẹp chiếc gậy buộc sẵn một gói giấy nilông đựng thuốc ở một đầu, cọ vào san hô làm nó rách ra để thuốc tan vào tổ. Cuối cùng là vào nhặt cá mang lên.

Theo sự chứng kiến của tôi, suốt ngày hôm đó, với cường độ lao động cực cao, Phường có tới 4 lần (sáng 2 ca, chiều 2 ca) xuống thăm Long Vương. Nhưng có lẽ do chuyến này đen nên chỉ thu được vài con cá song cùng gần kilôgam cá núi. Loại này chỉ chừng 8-10 ngh́n đồng/kg. Phường than thở: Hôm nay trừ chi phí xăng, dầu và tiền “thuốc cá”, coi như lỗ!

Nhận định của các nhà chức trách...

Theo nhiều tài liệu th́ tập quán đánh bắt hải sản bằng xyanua bắt đầu xuất hiện từ những năm 60 tại Philippines. Trong một hội nghị do ngành Thủy sản tổ chức bàn về bảo vệ nguồn lợi thủy sản, tiến sĩ khoa học Nguyễn Tác Au - Viện trưởng Viện Hải dương học Nha Trang - tỏ rơ sự lo lắng: Chất độc xyanua có ở các khu công nghiệp, hiện thất thoát và trôi nổi trên thị trường rất nhiều. Việc các ngư dân sử dụng xyanua để đánh bắt hải sản có thể được xem là một tội ác với đại dương. Bởi cứ ở vùng biển nào xuất hiện nghề đi thuốc là ở đó các rặng san hô, các loài cá, tôm có nguy cơ bị suy kiệt. Nguyên nhân là v́ xyanua giết chết mầm san hô và tảo, biến nhiều rặng san hô thành sa mạc dưới đáy biển.

Trên thực tế, dù đă ra lệnh cấm, nhưng nghề đánh bắt hải sản bằng xyanua ở nhiều địa phương vẫn tồn tại. Trong khi đó, việc xử lư các vụ việc liên quan đến nạn đánh bắt hải sản bằng xyanua ở địa phương gặp rất nhiều khó khăn. Bởi ngư dân hành nghề này trang bị rất gọn nhẹ, cứ thấy lực lượng kiểm ngư, cảnh sát biển hay bộ đội biên pḥng là họ chỉ cần quẳng xyanua xuống biển là xong.

Số phận những người “đánh bạc với Long Vương”

Ở huyện đảo Cô Tô, đă có ít nhất 3 người bỏ xác dưới biển khi đang hành nghề đi thuốc. Trưởng thổ lộ với tôi rằng, một tay lặn giỏi, kiếm bạc triệu mỗi chuyến như anh cũng đă gặp một tai nạn khủng khiếp. Đận ấy, lúc đi thuốc, anh suưt mất mạng do bị kẹt trong rạn san hô ở độ sâu 25 mét. Khi người trên tàu phát hiện, kéo lên th́ người anh đă mềm nhũn, bất tỉnh, máu mũi, máu tai ứa ra. Phải điều trị gần 3 tháng ở Bệnh viện Việt Nam - Thụy Điển, Trưởng mới hồi phục. Bây giờ, anh chỉ lặn xuống vài mét là thấy tức ngực, màng nhĩ muốn bong ra, cơ thể xuất hiện chứng co thắt. Song do con cái nheo nhóc nên anh vẫn phải “bám biển” với nghề mới: ṛng dây dẫn khí thuê, với thu nhập 25 - 30.000 đồng/ngày.

T́m hiểu thêm, tôi được biết, biểu hiện giảm sút sức khỏe như Trưởng nhiều người đă mắc nghiêm trọng hơn, có người c̣n liệt toàn thân, phải nằm một chỗ suốt đời, thậm chí chuyện chết người đă xảy ra rất nhiều không chỉ ở Cô Tô mà c̣n ở các điểm nóng khác như Cẩm Phả (Quảng Ninh), Bạch Long Vỹ (Hải Pḥng) và khắp một vùng biển rộng lớn từ miền Trung đến giáp Vịnh Thái Lan như B́nh Thuận, Khánh Ḥa, Phan Thiết, Bà Rịa - Vũng Tàu... Nguyên nhân gây ra tai nạn là do thiết bị bảo hiểm không đảm bảo, bị nước ép khi lặn quá sâu hoặc gặp luồng nước độc...

Đối với những người làm nghề đi thuốc, quả thật, bát cơm kiếm được cũng chan đầy nước mắt. Và không biết đến bao giờ những người hành nghề đi thuốc ở Cô Tô nói riêng, trên cả vùng biển bạc của đất nước nói chung sẽ không c̣n "đánh bạc" với Long Vương

Dit me Vem!

-- LeTrungNam (TrungNam@VCHC.org), December 05, 2004

Answers

Hàng loạt vụ trộm kỳ lạ đang diễn ra ở các tỉnh Trà Vinh, Vĩnh Long, Bến Tre... Lợi dụng sự sơ hở của nhiều hộ chăn nuôi, bọn trộm lẻn vào nhà hạ sát, nhưng không đánh quả nguyên con mà chỉ cắt... đùi ḅ.

Ban đầu, những vụ trộm kỳ lạ như thế chỉ xảy ra ở một vài địa phương thuộc tỉnh Trà Vinh. V́ có số lượng ḅ nhiều nhất khu vực đồng bằng sông Cửu Long (trên 85 ngh́n con), t́nh h́nh an ninh trật tự tương đối yên ổn, ḅ lại thường nuôi thả lan, thả rông hoặc có chuồng trại th́ cũng chỉ cất bằng tre lá tạm bợ nên đây là nơi làm ăn dễ dàng của bọn trộm.

Rạng sáng ngày 4/11/2003, ông Nguyễn Văn Gọn, ngụ khóm 7, thị trấn Càng Long, mở cửa chuồng định dắt ḅ cho đi ăn như thường lệ. Ông bỗng bàng hoàng như không tin vào mắt ḿnh v́ trước mặt là xác con ḅ nằm trơ trên đất, và hai đùi sau của nó th́ đă... không cánh mà bay.

Bẵng đi một thời gian, rạng sáng ngày 15/2/2004, thêm một trường hợp khác là gia đ́nh anh Kiên Văn Tiền, ở ấp Mỹ Thập, xă Mỹ Long Bắc, huyện Cầu Ngang phát hiện con ḅ của ḿnh cũng chết trong tư thế không c̣n hai đùi. Vài hôm sau, đến lượt gia đ́nh chị Sơn Thị Phanh ở ấp Chăng Mật, xă Ḥa Lợi, huyện Châu Thành phải gánh chịu thảm họa tương tự...

Theo báo cáo của Pḥng Cảnh sát điều tra về trật tự xă hội - Công an tỉnh Trà Vinh, từ cuối năm 2003 đến nay, trên toàn địa bàn tỉnh đă xảy ra 13 vụ trộm ḅ. Vụ gần đây nhất diễn ra ngày 15/7/2004, gây thiệt hại cho gia đ́nh anh Nguyễn Văn Chiêu ở ấp Mỹ Hiệp A, xă Đức Mỹ, huyện Càng Long.

Lúc đầu chỉ râm ran một hai vụ. Rồi năm mười vụ mất trộm đùi ḅ đă xảy ra nhưng không một gia đ́nh nào biết về hành tung của bọn trộm. Dựa vào những ǵ c̣n sót lại, người ta đoán chắc bọn trộm này giết mổ rất có nghề. Những dấu vết c̣n sót lại tại hiện trường chứng tỏ trước khi ra tay, chúng đều đă khảo sát địa h́nh, địa vật và chuẩn bị mọi sự rất chu đáo, kỹ càng.

Chúng thường chỉ ra tay từ nửa đêm về sáng, thời gian bà con nông dân hoàn toàn mất cảnh giác. Địa điểm chúng ra tay có khi là một băi đất trống, có lúc là một g̣ đồi nào đấy nhưng bao giờ cũng nằm cách chuồng ḅ khoảng vài trăm mét.

Nhiều bà con cho rằng, có thể chúng đă lẻn vào chuồng dắt ḅ ra, rồi mới dùng vật nhọn đâm vào huyệt sau gáy ḅ trước khi cắt lấy đùi. Nhiều gia đ́nh khác khi mất ḅ đă quáng quàng t́m và phát hiện xác ḅ nằm gần các vạt cây, thủ phạm để lại một tấm bóc trắng - như một thứ “thớt” dùng để trải dưới đất làm nơi mổ thịt. Họ đoán có thể bọn trộm đă dùng dây trói ḅ, treo lên cây để xiết đến chết rồi mới... xẻ thịt.

Nhưng theo ngành chức năng, nhiều khả năng thủ phạm đă dùng điện chích làm ḅ ngất xỉu rồi mới ra tay giết và cắt lấy đùi ḅ. Địa điểm gây án, bao giờ cũng nằm cạnh đường giao thông, những nơi thuận tiện cho quá tŕnh vận chuyển nhanh gọn “hàng phi pháp”.

Miệt vườn mất ngủ

Đối với không ít những gia đ́nh bị mất trộm, con ḅ là cả một tài sản, là “đầu cơ nghiệp”. Nhiều gia đ́nh nghèo phải vay vốn để mua ḅ giống, sau một năm chăm bẵm với hy vọng bán ḅ sẽ lăi chút đỉnh làm vốn nhưng rồi trở thành nỗi thất vọng và uất ức ghê gớm khi tài sản ấy chỉ sau một đêm đă bị mất.

Gia đ́nh chị Thạch Thị Hồng ở ấp Mỹ Thập, xă Mỹ Long Bắc, huyện Cầu Ngang là một điển h́nh. Tài sản đáng giá duy nhất chỉ có mỗi một con ḅ của cha mẹ cho. Hai vợ chồng quần quật làm thuê làm mướn để kiếm sống hằng ngày và nuôi con ăn học, những mong con ḅ lớn lên sẽ phần nào giảm bớt khó khăn cho gia định. Nhưng nhiêu hy vọng đều tan biến trong thoáng chốc. Và không biết đến bao giờ anh chị mới mua được con ḅ mới.

Công an tỉnh Trà Vinh đă có nhiều biện pháp để truy t́m hành tung bọn trộm này, nhưng đến nay vẫn chưa lần ra tung tích. Kết hợp với những biện pháp nghiệp vụ truy t́m bọn tội phạm, ngành chức năng của tỉnh cũng đă tổ chức nhiều hoạt động khác nhằm bảo vệ tài sản người dân, phát động phong trào toàn dân tham gia pḥng chống tội phạm. Nhờ vậy, t́nh h́nh an ninh trật tự tại các địa phương từng là tâm điểm của nạn trộm đùi ḅ mới tạm yên.

Nhưng gần đây, nạn trộm đùi ḅ đă xuất hiện trở lại ở tỉnh Vĩnh Long và Bến Tre. Tại huyện Vũng Liêm, địa phương trọng điểm phát triển đàn ḅ của tỉnh Vĩnh Long, từ tháng 8/2004 đến nay người nông dân đă mất ăn mất ngủ.

Anh Nguyễn Văn Ngoan, xă Trung Ngăi, huyện Vũng Liêm thuật lại: “Đêm hôm nghe tiếng động, chó sủa inh ỏi, nghi có kẻ gian, cả nhà bèn đốt đuốc lá dừa đi thăm chuồng. Không phát hiện được việc ǵ, tài sản quư nhất là 3 con ḅ nuôi trong chuồng thấy vẫn c̣n nằm đó nên cả nhà an tâm đi ngủ. Nhưng đến sáng, ḿnh định dẫn ḅ đi ăn th́ chết đứng khi phát hiện con ḅ đực ngoẹo cổ nằm chết mà không c̣n... hai cái đùi sau”.

Vài hôm sau, cũng tại khu vực này, ông Năm Bích phát hiện con ḅ cái của gia đ́nh bị treo lủng lẳng trên cây c̣ng sau nhà, tất nhiên trong t́nh trạng “xác chẳng toàn thây”. Không những thế, khu vực các xă lân cận như Trung An, Tân An Luông, Hiếu Phụng, Quới Thiện và Trung Thành Tây... cũng đă xảy ra các trường hợp tương tự, khiến những hộ có ḅ nuôi rất hoang mang.

Gần đây nhất, vào đêm 14 rạng 15/11/2004, bọn trộm đă làm thịt con ḅ trị giá gần 7 triệu đồng của anh Huỳnh Văn Hùng ở ấp Phú Thới, xă Quới Thiện ngoài đồng trống, lấy đi hai vai ḅ và hai đùi sau.

Dọc tuyến đường liên tỉnh từ huyện Trà Ôn (Vĩnh Long) về huyện Càng Long (Trà Vinh) hầu như mỗi gia đ́nh đều có nuôi dăm ba con ḅ. Tuy nhiên, điều gây chú ư mà chúng tôi ghi nhận được chính là hàng loạt tấm bảng “bán ḅ” được trương ra vệ đường. Một người dân khu vực này cho rằng, trước kia chỉ nhà nào nuôi được ḅ lớn mới treo bảng bán ḅ nhưng bây giờ, do lo lắng trước nạn trộm đùi ḅ nên nhiều nhà đă chủ động bán ḅ để... giữ tài sản.

Trộm đùi ḅ 11:16, 04/12/2004

Theo kinh nghiệm mua bán ḅ, người ta thường lấy trọng lượng của cặp đùi ḅ để định giá cả con. Thường mỗi con ḅ có giá dao động từ 3 triệu đến 7 triệu đồng. Nói cách khác, cặp đùi chiếm gần như là cả giá trị của một con ḅ. Thế nên, khi ḅ bị giết hại, tài sản c̣n lại của các gia đ́nh chỉ là... nửa cái xác ḅ. V́ t́nh làng nghĩa xóm, tối lửa tắt đèn có nhau, nên những hộ dân xung quanh thường xúm lại chia thịt con ḅ, người nửa kư, người một kư. Nhờ vậy, các hộ mất ḅ cũng thu hồi được một ít số vốn - lúc ban đầu đă bỏ ra mua ḅ - để trả nợ, c̣n công chăm sóc th́ coi như mất trắng..

-- LeTrungNam (TrungNam@VCHC.org), December 05, 2004.


Ôsin ta trên đất Tây 10:47, 30/11/2004

Hoàn cảnh của những người phụ nữ Việt Nam sang Nga làm Ôsin thật buồn. Thế giới của họ chỉ là căn hộ vài chục mét vuông. Công việc thường ngày là sáng đưa con nhà chủ đi học, chiều đón về, lo cơm nước, dọn dẹp.

“Em mang tiếng ở Moskva đă vài năm mà chưa biết đâu là Quảng trường Đỏ, chưa biết tàu điện ngầm…”, một chị giúp việc kể.

Người Việt Nam đang làm ăn sinh sống ở Nga thường rất bận, ít có thời gian chăm sóc con cái. Bởi vậy những ai đă đưa cả gia đ́nh sang Nga đều có nhu cầu thuê người giúp việc, từ giúp nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, đến dạy dỗ con cái họ học tiếng Việt.

Nguồn Ôsin

Có rất nhiều cách thuê người giúp việc. Anh Nguyễn Đ́nh L., làm việc tại ban quản trị của một trung tâm thương mại ở Moskva, cho biết: Người th́ đón bà con họ hàng ở quê sang, người th́ thông qua bạn bè giới thiệu, người th́ qua một số "mối" chuyên cung cấp người giúp việc.

Cách đây 3 năm, chị H. chuyên làm dịch vụ ở Moskva, cũng đă thuê một phụ nữ tuổi trung niên quê Quảng B́nh sang giúp vợ chồng chị trông con, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Vợ chồng chị rất hài ḷng về người Ôsin này. Bà dọn nhà cửa sạch sẽ, cơm nước tươm tất, thương trẻ nhỏ, biết cách chăm sóc và bảo ban chúng. Sở dĩ chị thuê được người giúp việc vừa ư là do thông qua một "mối" chuyên đưa người từ các tỉnh miền Trung như Quảng B́nh, Nghệ An sang t́m việc làm tại Nga.

Mỗi lần "mối" này đưa sang khoảng 4 -5 người theo visa du lịch với thời hạn từ 1-3 tháng. Để tới được nước Nga, họ phải bỏ số tiền khoảng 1.000 USD. Trong ṿng 1-2 tháng đầu, những người mới ở Việt Nam sang được chủ "mối" cho ăn ở trong căn hộ của ḿnh, cho đến khi t́m được việc. Chủ "mối" khi th́ đưa người sang theo "đơn đặt hàng" của các gia đ́nh Việt Nam bên Nga, khi th́ theo nhu cầu của người muốn t́m việc ở quê, sang Nga trước rồi t́m việc làm sau. Trong nhiều trường hợp, khi c̣n ở quê, hoặc trong số người thân quen đă có một người "xuất ngoại" rồi th́ người nọ mách người kia. Cứ như vậy, lần lượt số người ra đi làm nghề giúp việc gia đ́nh cùng xuất phát từ một làng, một xóm ngày càng tăng.

Những đối tượng được các “mối” chọn làm Ôsin chủ yếu là phụ nữ, từ tuổi trung niên trở lên. "Những người ở độ tuổi dưới 40 thường không muốn làm nghề này lâu dài. Tôi đă từng thuê những Ôsin trẻ, nhưng họ cứ tấp tểnh t́m việc khác bớt tù túng hơn. Tâm tư của chị em trẻ cũng thường phức tạp hơn. Trong khi đó những phụ nữ trung niên lại rất chuyên tâm, bởi họ xác định làm một thời gian, kiếm được lưng vốn kha khá là trở về quê hương.”, chị Huyền Th., một chủ hàng có kinh nghiệm thuê người giúp việc nói.

Thực tế cho thấy, Ôsin là người họ hàng của gia chủ xem ra có vẻ yên tâm và nhanh chóng tạo dựng được cuộc sống ổn định hơn. Thông thường, nếu gia chủ xuất thân từ các tỉnh lẻ th́ họ thường đón người nhà ở quê sang giúp việc. Họ lo cho người giúp việc từ khâu gửi giấy mời, làm visa, mua vé và đón tận sân bay. Người giúp việc ăn ở tại nhà chủ, lương tháng trung b́nh khoảng 150 - 200 USD, chi tiêu vặt vănh chừng vài ba chục USD, c̣n lại để tiết kiệm. Có những chủ nhà "thoáng" hơn th́ trả lương cao hơn 200 USD và cũng không tính tiền nhà, tiền ăn trong đó.

Chị Hoa S. được người em họ bán hàng ở chợ Ṿm đón sang Nga đă hơn 2 năm. Theo lời chị, tổng số tiền chi phí mà người em lo cho chị sang đây khoảng 1.200 USD. Chị đă thoả thuận sẽ làm việc không ăn lương trong nửa năm đầu để hoàn lại số tiền chi phí cho chuyến đi, từ sau thời gian đó mỗi tháng chị có thể dành dụm được 200 USD. Chị tâm sự: "Thu nhập 200 USD/tháng bằng với thu nhập của em làm nông nghiệp ở nhà cả một năm". V́ vậy những người phụ nữ nông thôn như chị Hoa S. đă phải rất cố gắng để vượt lên cảnh cô đơn, nỗi nhớ người thân với hy vọng sau vài năm sẽ dành dụm được một số tiền kha khá, lo cho tương lai con cái và pḥng khi ốm đau lúc tuổi già.

Nhiều chị trông con nhà chủ lại nhớ đến con ḿnh cũng ở độ tuổi tập nói, hoặc mẫu giáo vỡ ḷng, chỉ c̣n biết âm thầm nuốt nước mắt vào trong và mong cho đến ngày "có chút vốn" hồi hương và được chăm sóc các con ruột của ḿnh. Nhưng ngày ấy là bao giờ th́ chính các chị cũng không thể biết rơ…

Dit me Vem!

-- LeTrungNam (TrungNam@VCHC.org), December 05, 2004.


Chị Hoa S. được người em họ bán hàng ở chợ Ṿm đón sang Nga đă hơn 2 năm. Theo lời chị, tổng số tiền chi phí mà người em lo cho chị sang đây khoảng 1.200 USD. Chị đă thoả thuận sẽ làm việc không ăn lương trong nửa năm đầu để hoàn lại số tiền chi phí cho chuyến đi, từ sau thời gian đó mỗi tháng chị có thể dành dụm được 200 USD.

Chị tâm sự: "Thu nhập 200 USD/tháng bằng với thu nhập của em làm nông nghiệp ở nhà cả một năm". V́ vậy những người phụ nữ nông thôn như chị Hoa S. đă phải rất cố gắng để vượt lên cảnh cô đơn, nỗi nhớ người thân với hy vọng sau vài năm sẽ dành dụm được một số tiền kha khá, lo cho tương lai con cái và pḥng khi ốm đau lúc tuổi già.


Những Người đàn bà Việt Nam cao cả. Chính quyền vẹm biến dân Việt Nam thành nô lệ. Tại sao cái chính quyền bất tài, bán nưóc hại dân vẫn c̣n đó. Dân Việt ta sao quá đọa đày !!!!

-- (danviettasaoqua@doaday.doaday), December 05, 2004.

Bích Ngọc

Đọc bài của Bích Ngọc thấy cũng có vẻ chân t́nh nhưng mà Bích Ngọc quá ngu ngơ. Phân tích cho Ngọc và cả bạn Anh Dũng nghe nhé.

Ngọc thích móc lại chuyện trước năm 75 ra trách móc. Thời đó thế giới đang loạn cả lên để ngăn chận làn sóng đỏ. Không tránh khỏi những việc không tốt. Công nhận Miền Nam đă mắc sai lầm v́ đă không triệt để, hơi ỷ y vào Mỹ mà không tận diệt được lũ CS. Những nước khác như Malaysia, Singapore, Hàn quốc đánh giết CS như chó ghẻ bởi vậy ngày nay mới giàu có được. C̣n bây giờ cháu gái ngoan bác hồ xin chết để được sang bàn trôn cho tư bản đấy. Nói quá lên vậy thôi nhưng tôi thực sự thương cho những người con gái Việt phải chịu khổ nhục, bán thân xứ người. C̣n Bích Ngọc có ư kiến trên diễn đàn này là v́ có khả năng mua máy vi tính, nối mạng Internet. Những cô gái kia ở dưới quê hàng năm trời không có việc làm quá khổ nên phải tủi nhục mà làm chuyện đau ḷng. Có tiền Bích Ngọc ngồi viết bậy viết bạ chứ nếu không có tiền, thất nghiệp như những cô kia chắc thế nào Ngọc cũng qua Campuchia bú C. mấy tháng Miên để có tiền ăn, bú C. thôi chứ cái trôn năm 1966 kia chắc chỉ có mấy thằng ghẻ Miên ít tiền mới chơi. Thằng này nói thế v́ đoán rằng Bích Ngọc không phải là nữ. Nhưng nếu là nữ th́ coi như không có câu nói trên nhé.

Đồng bằng sông Cửu long đất tốt, khí hậu phù hợp lại cộng thêm được hàng chục triệu nông dân mà không xuất được gạo được mới là chuyện lạ. Nhưng mà Bích Ngọc c̣n khờ lắm, gạo là thứ hàng hóa xuất khẩu giá trị thấp, cần cái thân lưng trâu chứ không cần cái đầu hay trí tuệ. Muốn so sánh th́ phải quy ra một người nông dân nuôi được bao nhiêu người để so sánh chứ so sánh số tuyệt đối th́ đúng là đại khờ, giống như mấy thằng VC múa lưỡi điêu ngoa.

Muốn so sánh th́ phải so sánh giá trị tiền tệ. Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) là bao nhiêu, đất nước có bao nhiêu người, trên đầu người là bao nhiêu. Khi đưa ra kết quả là VN thuộc loại những nước nghèo nhất thế giới.

Việt nam được kính nể ấy à. Bích Ngọc đúng là một đứa ba xạo. Cứ đi thử các nước Thái lan Hồng Kông, Malaysia, Singapore, Đài loan, Hàn quốc rồi vỗ ngực nói tôi đây là người VN, chúng tôi đă đánh thắng Mỹ xâm lược xem người ta có kính nể không. Ngược lại mới đúng, người ta khinh dân VN đấy. Nhưng mà cũng tội nghiệp dân ḿnh đói khổ quá hay làm liều, làm bậy.

Bích Ngọc nói ai là bọn phản dân hại quốc về làm cha măi. Đúng là quá dớ dẩn và bố láo. Ai đă từng làm cha, ai từng hại quốc. Miền Nam chỉ bị trách là không làm tṛn nhiệm vụ bảo vệ đất nước Viết khỏi thảm họa cộng sản. Đời nó vậy, nhiều khi làm đúng mà không thành công. C̣n bọn CS mới là lũ ngu, chúng lùa bịp dân miền Bắc là bọn Mỹ chiếm đóng miền Nam, rồi th́ tư bản là chế độ phản động, bởi vậy dân đen mới bị lừa. Cuối cùng chúng biến VN thành ḷ lửa chiến tranh chết hơn ba triệu dân Việt. Đứa nào mới là phản dân.

Bích Ngọc tự nhiên thích làm người lịch sự: Các bạn hải ngoại đừng nói như hàng tôm hàng cá nghe phát ớn. ít nhất là người chống cộng c̣n có lư luận. Con mấy thằng Cộng con bố láo đếch viết ǵ ngoài viết vài ḍng địt mẹ "Ngụy" rồi tịt ngóp. Tôi không vơ đũa cả nắm đâu nhé v́ có nhiều bạn trẻ có suy tư cho đất nước. Họ sống trong mâu thuẫn v́ CS nói thế này làm lại đi làm thế khác hoặc là sự thật khác hẳn.

CS có những câu ngu và bố láo sau đây:

1. Tư bản đang giăy chết. Nó có giăy hay không th́ tổ cụ mấy thằng CS đội mồ lên cũng nói là không. XHCN/CSCN là ưu việt: Ưu việt mà những nước dân trí cao hơn VN nhiều lần lại vứt bỏ nó đi. 2. Việt nam là nước yêu chuộng ḥa b́nh, công bằng xă hội. ủa sao không thấy ai xin tỵ nạn tránh bọn tư bản tàn ác bất nhân ở Việt nam vậy. Toàn là chuyện ngược lại. 3. Đảng viên làm theo lời bác dậy chí công vô tư, coi dân là cha là mẹ. Bố láo hết chỗ nói. Đảng viên không tham nhũng th́ lấy đâu ra nhà cửa, xe hơi. C̣n dân có việc nhờ 'đầy tớ' phải đút tiền, lễ phép, nói bậy bạ khỏi được công chứng, khỏi làm sổ đỏ. 4. Việt nam mất sự lănh đạo của Đảng là bọn tư bản sẽ biển VN thành nô lệ ngày. Cực kỳ bố láo. Bây giờ chứ có phải cách đây 2 trăm năm đâu mà bọn thực dân Pháp hay Anh dám đụng vào VN. 5. Đảng CS là đại diện cho VN. Nước Việt nam có lịch sử 4000 năm dựng nước, lũ CS chó đẻ mới cầm quyền được hơn 70 chục năm mà dám nói là đại diện. CS có ngon cho người dân được quyền chọn người lănh đạo đại diện cho ḿnh là biết ngay. 6. Việt nam nghèo nên không tránh khỏi sai lầm. Ô hô, sai th́ toàn dân chịu c̣n mấy tháng CS tham nhũng kia đâu có sai. Nhà chúng đáng giá cả ngàn cây vàng bằng cả tổng sản phẩm một của mấy huyện miền Trung có hàng chục vạn người.

Đây là những điều mà bọn CS luôn trốn tránh trả lời. Điều này rơ ràng v́ bản thân chúng cũng biết sự ngu xuẩn, mỵ dân xảo trá của ḿnh.

Bích Ngọc có giỏi thử phân tích 6 đ́ều trên kia đi, đừng ăn tiền VN rồi nói ngu ngơ, ba xạo.

-- Bích Ngọc ngu ngơ hay ăn tiền CS mà nói bậy.

(dggt03@hotmail.com), December 03, 2004.

Chào bạn ǵ đó ơi.

Thật ra tôi không có ư muốn tranh luận làm ǵ, bởi có ǵ đâu mà tranh luận. Nhưng thấy mấy người ăn nói vung vít nên thử góp và câu cho vui chuyện thôi. Bởi ḿnh chỉ nên tranh luận với người có thiện chỉ, nh́n sự việc bằng lư trí, chứ người nh́n vấn đề bằng t́nh cảm chủ quan , hằn học với hiện tại th́ có ích ǵ ? Bạn cho rằng tôi thích gợi lại chuyện trước năm 1975 ? Thật ra có trước mới có hiện tại được chứ. Đáng lẻ ḿnh phải bắt đầu từ khi quân pháp nả phát súng đầu tiên vào thành Sài g̣n th́ mới thấy hết vấn đề của lịch sử ḱa.

Pháp vào Sài g̣n và sau đó là xâm chiếm toàn cỏi Đông Dương là pháp có ư muốn đem nền văn minh phương tây để khai phá các dân tộc man di à? Không phải đâu đó, là chính sách thuộc địa (họ có 1 Bộ mang tên là bộ Thuộc địa để chỉ đạo việc đó mà) Pháp vào Đông dương là để vơ vét tài nguyên , biến các dân tộc khác trở thành nô lệ cho mẫu quốc đó thôi (xin mở ngoặc: đâu không phải là luận điệu của cộng sản mà là ư kiến của những nhà sử học). Do vậy, đánh Pháp là đúng và ai là người có ư chí đánh Pháp đều thuộc hàng ngũ dân tộc , bất kể là người cộng sản theo nga, theo tàu hay là người mang chủ nghĩa dân tộc. Tuy nhiên , người theo chủ nghĩa dân tộc muốn sau khi thắng Pháp th́ bắt tay với nó để xây dựng đất nước, người công sản th́ muốn đoạn tuyệt với chủ nghĩa thực dân để xây dựng một xă hội mới mà theo sự hiểu biết thời ấy của họ c̣n không được rơ ràng lắm. Thực tế sau 1945, minh chứng suy nghỉ của người cộng sản là đúng, Pháp và phương Tây đă quy lại đàn áp với mong muốn xoá sạch chỉnh phủ VN non trẻ thời ấy V́ : họ không cam chịu thất bại và v́ bản chất họ là thực dân và cũng v́ để một nước Việt Nam độc lập sẽ trở thành một ngọn cờ thúc đẩy phong trào giải phóng dân tộc chống thực dân ở các châu lục khác. Sau thế chiến thứ 2, lần lượt các nước đông âu và Trung hoa lục địa củng giành được độc lập và xây dựng đất nước theo hướng xă hội chủ nghĩa (xin nhắc lại CNXH theo mô h́nh của học thuyêt các mác - ănghen là một học thuyết khoa học kế thừa những lư luận triết học của những nhà triết học tư sản nó trở thành vũ khí đấu tranh của các dân tộc bị áp bức trên toàn thề giới mà chủ nghĩa đế quốc, đứng đấu là đế quốc mỹ phải khiếp sợ). Điều đó làm cho đế quốc mỹ, người được hưởng lợi nhiều nhất sau thế chiến thứ 2, lo âu và đă ra tay hất cẳng Pháp khỏi đông dương. Sụ thất bại của Pháp ở Đông dương là rất rơ, Mỹ đă chuẩn bị con cờ Ngô đ́nh diệm để giải quyết hậu sự.

Chiến thắng Điện Biên Phủ , là cuộc chiến tranh giữa chủ nghĩa thực dân và người cộng sản c̣n những người theo chủ nghĩa dân tộc ở Việt nam, đă bỏ chạy khỏi cuộc chiến tranh đó và chỉ trở lại chia phần sau khi tên tướng Pháp giơ tay đầu hàng nhục nhă tại Điện Biên Phủ. Ngô Diệm, một tên quan lại thời Phong kiến, một tín đồ Thiên Chú giáo đă làm cho đất nước phải đi vào một cuộc chiến tranh mới, nhưng đó không phải là cuộc chiến tranh giữa người cộng sản và người theo chủ nghĩa dân tộc Việt nam mà là cuộc chiến tranh giữa dân tộc Việt nam với chủ nghĩa đế quốc do mỹ cầm đầu, với một chiêu bài mới, khác với thực dân pháp, là thành lập một chính phủ hoàn toàn việt nam nhưng đó chỉ là một chính phủ bù nh́n, chính phủ này mạnh yếu phụ thuộc hoàn toàn vào nước mẹ , lúc nước mẹ bị hắt hơi sổ mủi th́ nó bị bịnh thương hàn, lúc nước mẹ bị bịnh ung thư th́ nó trở thành thằng cùi, thằng hủi, thế thôi.

Quư vị cho rằng chính thể VNCH có sai lầm là mất cảnh giác, không chống cộng triệt để nên bị thua. Không phải như vậy đâu. Sau 1954, có một cuộc di tản 2 chiều, người miền nam ra bắc là những người có tâm huyết ra đi để học tập, họ vẫn để lại gia đ́nh ở miền nam, chuẩn bị lực lượng sau này giải phóng miền nam, người miền bắc vào Nam là những người làm việc cho chính quyền thực dân và phần lớn gia đ́nh giáo dân (thiên chúa giáo) bị tuyên truyền kích động phải bỏ quê hương. Lực lượng lănh đạo Chính phủ VNCH là tập hợp của tất cả thành phần chống cộng sản triệt để nhất, làm ǵ có chuyện họ lơ là, mất cảnh giác đâu. Họ yếu và bị tiêu diệt là v́ họ chiến đấu không v́ mục tiêu dân tộc, mà là vinh thân ph́ gia, là buôn lậu, là tham nhủng, là đấu đá tranh giành quyền lực (cái này, các tướng lĩnh quân đội VNCH khi chạy khỏi Việt Nam sau năm 1975 đă viết nhiều hồi kư kể lại mà quư vị ở hải ngoại đều có dịp đọc qua). Miền nam thời đó là một trại lính khổng lồ.

Phải công nhận miền nam , nhất là Sàig̣n thời ấy thật sung túc, bởi v́ cả miền nam sống nhờ vào viện trợ mỹ, đường xá, nhà cửa , các khu công nghiệp mọc lên, nhưng nhằm để phục vụ cho guồng máy chiến tranh của mỹ mà thôi, nông thôn việt nam vẫn là con trâu đi trước cái cày, có hơn ǵ.

Bây giờ khi VN vưon lên đứng hàng thứ hai trên thế giới về XK gạo, có vị cho rằng gạo không phải là hàng gia trị cao, sản xuất cực khổ. thế giới người ta không chịu làm, ḿnh mới được như vậy…Ngu quá đi thôi, xin thông báo : hơn ½ con người sống trên hành tinh này sử dụng nguồn lương thực chính là gạo, trừ những dân tộc thích sử dụng lúa ḿ ( và khi đó họ cũng sẽ đầu tư hoặc nhập khẩu lúa ḿ), phương thức sản xuất th́, không phải như bộ phát triển nông thôn ngày xưa, đem về vài hạt giống “thần nông” nấu cơm ăn khô queo, rồi cho rằng thành tích của ḿnh bằng trời đâu, bây giờ ruộng đồng việt nam đă cơ giới hoá, điện khí hoá hết trơn rồi, người dân đi làm ruộng chạy xe máy đến tận nơi, xă hội nông thôn vui cũng giống như thành thị mà thôi.

Hăy so sánh xă hội VN thời trước 1975 và bây giờ: thời ấy VN mới phổ cập đến tiêu học, 10 học sinh lớp đệ nhất (lớp năm) mới có 1 học sinh được vào học lớp đệ thất (lớp sáu) số c̣n lại đă phải bắt buộc đi kiếm sống, lớn lên họ chỉ có một cửa là : trung tâm 3 tuyển mộ nhập ngũ. Việc đậu tú tài đối với con em dân lao động quả là một cái ǵ đó thuộc về “vinh quy bái tổ”. Cửa Đại học của thanh niên miền nam bây giờ quả là chuyện không mơ nổi, dĩ nhiên cũng có trường Luật, trường Đại học khoa học, trường đại học văn khoa đón nhận sinh viên không phải qua khoa thi, nhưng thật ra đó chỉ là mơi tập trung có hiệu quả nhất để họ bước vào quân trường quan trung, Sĩ quan Thủ đức mà thôi.(xin lỗi, tôi không muốn nói những người có ư chí học tập và tốt nghiệp đại học từ các trường đó, trong đó có tôi).

Hồi đó, tôi thường tham gia phong trào hướng đạo, phong trào Hồng thập tự, thanh niên phật tử để tập hợp những thanh niêm có tâm huyết, hướng về đồng bào tham gia cứu trợ những người trong các trại tập trung mà chính quyền gọi nhà “nạn nhân chiến cuộc”. Tại sao gọi là nạn nhân chiến cuộc ? v́ họ đă bị đưổi khỏi ruộng vườn của ḿnh, v́ pháo bầy, v́ bom B52 , v́ những cuộc ruồng bố, giết chốc hàng ngày của quân Mỹ và quân đội VNCH. Ai bám trụ với ruộng vườn , họ đều là Việt cộng, bất kể ǵa trể, bé lớn. Đất đai th́ đầu rẫy bom ḿn của mỹ, làm sao sống được ?

C̣n Việt cộng ? họ ở khắp mọi nơi trong ḷng nhân dân, hồi đó chỗ tôi ở, theo Việt cộng gọi đó là “vùng bị tạm chiếm”, ở đó có chính quyền xă ấp, có quân đội đặt ra 1 cái đồn gọi là “đồn nghĩa quân”, ban ngày th́ nghĩa quân cũng về nhà làm ruộng, chiếu tối th́ rút vào đồn cùng với mấy anh thanh niên mới lớn bị bắt vô là “nhân dân tự vệ”. họ cố thủ trong ấy với hàng lớp hàng rào kẽm gai, c̣n bên ngoài Việt cộng muốn làm ǵ th́ làm, thỉnh thoảng lại làm cái giàng ná bắn mấy quả lựu đạn vào đồn phá cho vui. Không có chuyện nhân dân đi “tố cộng, diệt cộng” ǵ cả. Việt cộng thời ấy nằm trong ḷng nhân dân và được nhân dân đùm bọc. Cho nên nằm 1975, khi cộng sản đánh tan quân đội chủ lực của chính quyền saig̣n ngày 30/4/1975, toàn bộ cái gọi là chính quyền địa phương tự động tan ră, việt công đi vào “tiếp quản” mà không phải tốn một viên đạn. Chi tiết này, ít ai nói đến v́ nó quá đổi tư nhiên.

Có người nói, chính quyền cộng sản vỗ ngực là dân chủ tự do, tại sao người việt tị nạn chính trị các nứoc quá nhiều và không có ai ở nước ngoài xin ́ao Việt Nam để tị nạn chính trị. Theo thỉên ư của tôi, mỹ từ “tị nạn chính trị “ là do các nhà làm chính trị đặt ra. Không có vấn đề đó đâu. Ai vi phạm pháp luật của nhà nước th́ nhà nước đó trừng trị, một số người mai mắn trốn thoát sang nước khác th́ thôi, một lúc nào đó họ cũng bị trừng trị (không kể xă hội cộng sản hay xă hội tư bản). C̣n người VN trốn ra nước ngoài và được “cưu mang” nhất là ở mỹ. cái này, nó nằm trong chiến lựơc của đế quốc mỹ mà thôi. Mỹ thua đau ở chiến trường Việt Nam nhưng họ không chấp nhận thua, khi biết ḿnh sắp thua, họ đă có ngay một chiến lược “hậu chiến” bằng cách tuyên tuyền sẽ có một cuộc “tấm máu”, v.v…những người gắn bó với chế độ SG buộc phải ra đi là cái chắc, những người khác đă sống bám vào cái guồng máy chiến tranh cũng buộc phải ra đi, .. lịch sữ VN có rất nhiều cuộc ra đi nhưng chắc không có cuộc ra đi nào đau buồn bằng cuộc ra đi sau 1975, người ta nói nhiều về cuộc ra đi và cho rằng đó là ra đi v́ “tị nạn chính trị”. Tuỳ mỗi người ra đi trong hoàn cảnh nào người ấy hăy lên tiếng. Nhưng tôi biết chắc rằng khi thấy XH Việt Nam ngày nay quá nhiều thay đổi theo hướng tốt đẹp th́ cái chất dân tộc VN cũng sẽ hướng họ trở lại cội nguồn, không phải là “giải phóng quê hương” mà góp bàng tay xây dựng, rồi quư vị sẽ thấy. Dĩ nhiên , đế quốc mỹ cũng mong có ngày “kéo dài biên giới hoa kỳ đến toàn cỏi đông dương”, quư vị có quyền tin và có quyền tự nguyện làn con chốt trong nước cờ ấy. Chỉ có điều… tôi suy nghĩ nhiều về một chân lư :”không có một dân tộc nào có thể lấy lực lượng của ḿnh đi làm cuộc cách mạng giải phóng dân tộc thay cho một dân tộc khác”, nếu có , chỉ là tạm thời và không bao giờ tạo được sự yên ổn cho dân tộc đó.Hăy xem :

-Đế quốc mỹ mang trên 500.000 quân và chư hầu với mục đích “giải phóng dân tộc Đông dương khỏi hiểm họa cộng sản”, 21 năm sau, mỹ phải cút khỏi đông dương một cách nhục nhă (Đại sứ Matin phải leo lên trực thăng mà chạy như hoàng tử Thoát hoan ngày nào chui vào ống đồng mà lăn về phương bắc ấy mà)

-Liên Xô, 10 năm đem quân vào afganistan , phải chịu thất bại rút về -Việt nam cũng 10 năm đem quân vào campuchia, cuối cùng cũng phải ra đi để dân tộc họ tự quyết.

-Hiện tại Mỹ đem quân giải phóng afganistan và gần đây nhất là Irắc, rồi họ sẽ cũng nhận ra bài học, nhanh thôi, không cần đến 10 năm đâu.

Như vậy, nếu các bạn là người có tâm huyết với dân tộc này th́ hăy vào cuộc, nhưng tôi thấy 29 năm rồi, kể từ khi quư vị ra đi, quư vị có làm được một cái ǵ ra hồn đâu, có thể lúc nào đó , có vị sẽ có mặt tại Sài g̣n, với vai tṛ của một quốc trưởng của nước Việt nam mới trên chiến hạm hay chuyên chuyên cơ của mỹ, nhưng rồi số phận của quư vị giống như Lê chiêu thống, Nguyễn Ánh mà thôi. Chúng tôi, những người dân Việt nam đang cố xem quư vị múa may ,diển tuồng đấy.

Sẽ hầu chuyện với mấy huynh tiếp , bây giờ buồn ngủ quá

Hẹn gặp lại.



-- bich ngoc (bichngoc19662003@yahoo.com), December 05, 2004.


BÈ LŨ QUỶ ĐỎ CỘNG SẢN TÔI MỌI NGA TÀU LÀ NGUỒN GỐC ĐĂ GÂY LÊN CHIẾN TRANH, NGU DỐT, ĐÓI NGHÈO VÀ LẠC HẬU TRÊN ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM CẢ NỬA THẾ KỶ NAY



-- (tosu_cs@yahoo.com), December 05, 2004.


THẰNG CHÓ ĐẺ HỒ-CHÍ-MINH CHỐI TỪ D̉NG GIỐNG VIỆT NAM MƯỢN D̉NG HỌ (HỒ-CHÍ..)TÀU,TÔN THỜ THẰNG ĐỒ TỂ DÂM TÀ MAO CHỦ TỊCH TÀU PHÙ,THỜ THẰNG SHIT TA CLEAN ĐỒ TỂ NGA . NÓ ĐĂ NGUYỆN DÂNG QUÊ HƯƠNG / DÂN TỘC CHO ĐẢNG QUỶ ĐỎ CỘNG SẢN QUỐC TẾ.. MÀ GỌI NÓ LÀ V̀ DÂN V̀ NƯỚC SAO?...



-- (tosu_cs@yahoo.com), December 05, 2004.

Moderation questions? read the FAQ