GIÀ LĂO LÀ SỰ CỐ

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

GIÀ LĂO LÀ SỰ CỐ

Già lăo ai mà muốn, nhất là khi người ta có tiền, của nổi của ch́m nhiều như các đồng chí lănh đạo đảng và nhà nước.

Theo cụ Hồ mấy chục năm, ngủ bờ ngủ bụi, ở hang ở rừng. Bây giờ công thành danh toại, quyền chức cao nhứt nước, phải tận hưởng phú quư, vinh quang bù lại những ngày gian khổ.

  • Vào thăm lăng bác âm u
  • Chị em phụ nữ giở mu ra chào...
  • Nhưng cái sự cố GIÀ LĂO không thể tránh được: cái già sồng sộc nó th́ theo sau... Hưởng mau đi, chiều hôm tối rồi! Bao nhiêu toa rượu thuốc của vua Minh Mạng, Tự Đức, bao nhiêu toa thuốc bí truyền của các hoàng đế Trung quốc đều được t́m ṭi, sao chép và áp dụng.

    Phụ nữ sợ già v́ già có nghĩa là xấu xí: da nhăn, má thỏn, răng rụng... xuống cầu. Đàn ông sợ già v́... mỏi gối, chồn chân, không c̣n trèo non, lội suối ngày đêm như lúc c̣n trai trẻ.

    Xưa cũng như nay, con người luôn cố gắng t́m mọi phương kế, thuốc men để cải lăo hoàn đồng. Thuốc men không hiệu nghiệm th́ ngày nay đă có các bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ... cắt dưới độn trên, nhỏ th́ bơm to, bự th́ cắt bớt, sửa một thành hai. Nhiều phụ nữ già tuổi mà trẻ người (non dạ?) trông c̣n xuân sắc khiến nhiều đấng đàn ông tưởng bở, đêm ngủ nằm mơ...

    Bây giờ không phải chỉ phái nữ mới thích làm đẹp. Phái nam, nhất là các cụ ở tuổi hưu muốn bắt chước Nguyễn Công Trứ thời xưa về Việt Nam cưới vợ trẻ cỡ tuổi con cháu ḿnh, cũng thích sửa lại thu sắc, tức nhan sắc mùa thu lá rụng, v́ thời xuân sắc đă hết!

    Nhưng rồi ai cũng phải già, dù khéo che đậy bằng son phấn...

    -- Ho Chi minh Dam tac (webmaster@VnExpress.net), October 31, 2004

    Answers

    Response to GIĂ€ LĂƒO LĂ€ SỰ CỐ

    Rốt cuộc rồi cũng không thoát khỏi sự cố CHẾT! Cà kê đến đây Hai tui bổng nhớ thằng bạn học hồi nhỏ. Số là trong giờ triết học, ông thầy đang giảng về tam đoạn luận: Con người ai cũng phải chết. Socrates là người. Vậy Socrates phải chết. Nghe xong, nó bèn bắt chước ông thầy làm tam đoạn luận khác:

    Chết là bản chất của con người. Con khỉ cũng chết. Vậy con khỉ là... người!

    Ông thầy giận quá cho nó một trứng vịt (zero) to tổ bố và bắt nó chép phạt 1.000 lần câu: Không thầy đố mầy làm nên. Con phải luôn luôn nhứt trí với thầy! Chép xong 1.000 câu chân lư để đời đó, nó liền viết thêm hai câu:

  • Con thua cha th́ nhà vô phước
  • Tṛ kém thầy vận nước suy vong.

    Vậy mà cuối năm nó vẫn thi đậu. Thời nay, học tṛ nào dám nói với thầy cô giải phóng cách đó th́ phải trở về làng cũ học cày cho xong, nếu nhà có ruộng đất; không có ruộng vườn th́ phải làm nghề phe phẩy ở chợ trời!

    Bác Hồ muôn vàn kính yêu của nhân dân ta đang sống vinh quang, “làm bác” cả nước ở tuổi mới 55 – lớn hơn “làm cha thiên hạ” – được toàn quân, toàn đảng tung hô vạn vạn tuế mà sự cố cũng làm cho chết. Hăy nghe Bút Tre tả lại cái sự cố kinh hoàng này:

  • Tin nghe như sét đánh ngang
  • Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần.
  • Tin nghe như sét đánh gần
  • Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang.

    Đang sống mà phải “chuyển sang từ trần” th́ rơ ràng không phải là điều tự nhiên. Phải có “vấn đề” nào đó, nói theo ngôn ngữ thời thượng của đảng viên, cán bộ cộng sản. Nhớ ngày mới giải phóng, đám Nam Kỳ tập kết hồ hởi lũ lượt về Nam thăm thân nhân họ hàng sau hai mươi năm xa mặt, cách ḷng. Được bà con mời ăn. mời uống, nhiều người đă khéo léo từ chối bằng câu “hôm nay bao tử có vấn đề.” Bao tử có vấn đề là phải do sự cố.

    Trước khi vô Nam, đảng đă răn dạy kỹ, các đồng chí sợ tàn dư của Mỹ Ngụy bỏ thuốc độc trong đồ ăn, thức uống! Theo cách mạng vào sanh ra tử, vất vả trăm chiều, nay tới ngày tận hưởng mâm cao cỗ đầy mà phải chết th́ uổng quá! Bây giờ sau hơn 15 năm đổi mới, bao tử đảng viên, cán bộ đảng không c̣n có “vấn đề” cũ nữa.

    Thật ra, vấn đề nổi cộm hiện nay của xă hội chủ nghĩa là vấn đề đớp: đớp như điên, đớp không cần mời, không cho (th́ đ̣i) cũng đớp, đớp tranh thủ, đớp khẩn trương, đớp ngày, đớp đêm, đớp vượt chỉ tiêu, vượt kỷ lục nhà nước... Ai c̣n hoài nghi, cứ về Việt Nam, bước xuống phi trường Hà Nội, Sàig̣n th́ biết ngay.

    Bác đang mồ yên lăng đẹp... sau khi đă vui hưởng mọi sự (trên) đời. Thế mà “sự cố” cũng không tha, vẫn theo làm t́nh làm tội bác. Tội nghiệp! Khi một đám chị em ta thuộc đoàn phụ nữ giải phóng thành phố mang tên bác ra Bắc tham quan, ghé thăm bác, th́ một sự cố ly kỳ, rùng rợn xảy ra được Bút Tre chứng kiến tận mắt và ghi lại như sau:

  • Vào thăm lăng bác âm u
  • Chị em phụ nữ giở mu ra chào...

    Qua các điều minh chứng trên, học thuyết SỰ CỐ là một chân lư nền tảng, lo-gic thật vững chắc, đúng như lời dạy của Hồ chủ tịch: “Sông có thể cạn, núi có thể ṃn, song chân lư đó không bao giờ thay đổi.” Đây là thành quả trăm năm trồng người của bác, làm rạng danh đảng và nhà nước ta khắp năm châu hoàn vũ.

    * * *

    Viết xong, Hai tui đưa cho bà xă xem để thỉnh ư người và xin chuẩn y để công bố cho quần chúng nhân dân biết. Bà nội ngoại xấp nhỏ xem xong không nói một lời. Tui hoảng hồn, sợ có điều ǵ sơ xuất hay phạm húy cấp bề trên, nhưng nín khe không dám hỏi.

    (Xin mở ngoặc ở đây để nói về Hai tui một chút: khi cưới vợ, tui chỉ tuyên hứa hai điều: vâng lời và trung thành. Điều thứ ba, khó nghèo, bà tui cho miễn v́ bà tui biết coi tướng số. Bà nói tướng tui không giàu nhưng khó mà nghèo nếu chí thú lo làm ăn. Tại vậy mà bà mới chịu lấy tui(!).

    Thật sự, không bà nội tướng nào tự ư chịu sống khó nghèo, trừ trường hợp chẳng đặng đừng. Khó nghèo th́ uổng công em... trang điểm má hồng răng đen đợi chờ! Nhưng bà tui tuyệt đối cấm không được tham nhũng, móc ngoặc, cửa quyền, phải lấy lao động làm vinh quang, không được ngồi mát ăn bát vàng, bắt người phục vụ...)

    -- sorry post lai dum lan nua (vietnam congsan nuoi-heo nhieu qua thui' '@yahoo.com), October 31, 2004.


  • Moderation questions? read the FAQ