Hỏa Mù Chính Trị

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Hỏa Mù Chính Trị

Phạm Văn Thanh

Mục tiêu lâu dài của chính quyền CSVN đối với khúc ruột ngàn dặm là kiểm soát nguồn liệu chính trị và kinh tế đáng kể của người Việt hải ngoại. Tuy đây chưa phải là mục tiêu mang tầm quan trọng chiến lược của Hà Nội, nhưng điều này đă nung nấu trong ḷng tập đoàn lănh đạo từ bao năm nay. Lư do dễ hiểu: kiểm soát được cộng đồng người Việt hải ngoại, chính quyền CSVN sẽ triệt tiêu được lực lượng đối kháng, vận dụng được khối dân ba triệu người làm hậu thuẫn cho những mục tiêu thế-giới-vận và ngân sách quốc gia lại tăng thêm hàng 4, 5 tỉ đô-la mỗi năm qua nhiều kế hoạch đầu tư vào những dịch vụ kinh tế hải ngoại. Muốn đạt được mục tiêu đó, chế độ CSVN đă thi hành một kế hoạch quy mô về nhiều lănh vực như văn hóa, chính trị, kinh tài nhằm kiểm soát người Việt bằng mọi thủ đoạn từ ve văn đến khủng bố. Lợi dụng ḷng khoan dung, nhân ḥa và giàu t́nh cảm của người Việt quốc gia, CSVN đă lôi kéo người nước ngoài về thăm quê hương, thâu lợi, hi vọng họ chấp nhận chế độ CS đương thời là thể chế chính trị của người Việt năm châu trong kế hoạch kiều vận. CSVN cố gắng xoa dịu, nối kết, khơi động ước muốn về nguồn nhằm xóa nḥa những đối kháng chế độ qua những màn văn-hóa-vận, nhất là muốn đầu tư vào nhiều dịch vụ thương măi, tạo ảnh hưởng kinh tế tại vài vùng đông người Việt cư ngụ để nắm hầu bao, chi phối đồng bào theo kế hoạch kinh tài. Dù rằng mục tiêu chính của CSVN nhằm kiểm soát cộng đồng VNHN cho đến nay vẫn là một thất bại lớn; tuy thế, có thể nói CSVN đă thành công trong việc phân hóa tiềm năng và t́nh đoàn kết cộng đồng hải ngoại khi tung hỏa mù chính trị phá nát niềm tin vào cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ của người Việt quốc gia yêu quê hương chân chính. Trước mưu sâu của CSVN, cộng đồng VN hải ngoại có đủ sáng suốt để “lăng ba vi bộ” thoát khỏi và “defog” hỏa mù chiến tranh chính trị của họ hay không? Người Việt quốc gia hải ngoại c̣n khả năng phản công giải thể chế độ CSVN áp dụng chính ưu điểm đă giúp Bắc Việt chiến thắng trong cuộc chiến Việt Nam?

Tập đoàn lănh đạo CSVN khó thể chấp nhận cải cách nền kinh tế tŕ trệ bằng phương cách thay đổi thể chế chính trị tại quê nhà v́ họ không dại ǵ tự giác hi sinh cương vị và quyền lực đang nắm tại quốc nội một khi chưa có áp lực nào đủ mạnh bắt buộc họ phải từ bỏ bao nhiêu quyền lợi đang có. Tham quyền cố vị và mong tồn tại lâu hơn, tập đoàn lănh đạo CSVN buộc ḷng phải cải tổ nửa vời nền kinh tế quốc nội để bảo vệ Đảng nhưng vẫn “bế quan” cửa chính trị hay chỉ “hé mở” tí ti đủ cho áp lực của nồi ‘súp de’ để chống đối giảm bớt áp suất mà thôi. Do đó, đầu cầu kinh tế lâu dài của CSVN chính là thị trường tiêu thụ hàng hóa tại hải ngoại v́ chỉ có môi trường tự do dân chủ tại hải ngoại mới phát triển được kinh tế thị trường và mang lời về giúp “cầm hơi” nền kinh tế định hướng đang suy thoái nơi quê nhà. Mặc dầu chính phủ Hoa Kỳ đă băi bỏ cấm vận và giao thương với Việt Nam, nhưng kế hoạch xuất cảng thực phẩm, sản phẩm tiểu-công-nghệ phân phối tại những nơi đông người Việt cư ngụ cũng bị tẩy chay phần nào nên mức tiêu thụ không mạnh như Hà Nội mong muốn. Hơn nữa, đa số các trung tâm thương măi của người Việt hải ngoại đều do thương gia Hoa Kiều đến từ Hồng Kông, Chợ Lớn làm chủ và các nhà tiểu thương, bán lẻ thường vay mượn tiền bạc làm ăn qua các ngân hàng địa phương nên CS chưa thể chi phối hoạt động thương măi nhằm kinh tài qui mô cho chế độ CSVN. Về văn hóa, “giao lưu văn hóa” một chiều chỉ chiêu dụ được một số nghệ sĩ hải ngoại thiếu lập trường chống Cộng trở về nước tŕnh diễn hoặc lập nghiệp, nhưng những chương tŕnh ca nhạc, triển lăm tranh hay tác phẩm nghệ thuật thuộc kế hoạch văn-hóa-vận của họ tại hải ngoại đă bị đồng bào hải ngoại tẩy chay, dập tắt ngay từ trong trứng nước. Vài người cho rằng chúng ta chống đối bất cứ điều ǵ do CS chủ trương với thiện chí và mục đích tốt đẹp của họ th́ thật quá đáng. Nói như vậy quả không sai, bởi v́ người hiểu biết phân biệt rơ rệt giữa đúng, sai và những ǵ đúng, hợp lư, chúng ta nên chấp nhận hoặc ủng hộ nếu mang ích lợi thiết thực cho đất nước và nhân dân. Tuy nhiên, CSVN bị chống đối v́ lư do chính là hành động của họ chỉ nhằm bảo vệ quyền lợi của Đảng chứ không nhằm mục tiêu yêu nước, thương dân mà thật ḷng thay đổi, đối thoại chân thành với hải ngoại trong niềm tin cậy và tương kính để người Việt hải ngoại có thể tin tưởng họ được. CS hăy tự trách ḿnh trước chứ đừng vội trách người! Điều này cũng chứng tỏ rằng mặt trận chiến tranh chính trị của CS không c̣n khả năng thuyết phục hay đánh lừa thế giới một cách hiệu quả như trong thời chiến tranh VN mặc dầu họ đă nỗ lực xâm nhập chia rẽ cộng đồng, tuyên truyền và tung sách báo thiên Cộng tràn ngập thư viện các trường đại học Mỹ.



-- (ChoNhayBànDọc@dllnet.com), October 01, 2004

Answers

Response to Hỏa MĂ¹ ChĂ­nh Trị

( Phần II )

********************************************************************* ********************************************************************* ********************

Duy về lănh vực chính trị, thành tâm mà nói, từ trước đến giờ CSVN đă thành công trong mục tiêu khuấy nát t́nh đoàn kết cộng đồng VN hải ngoại với những mưu kế thần sầu của họ. Kế hoạch lâu dài thâm độc mà CS nhắm đến là tạo nên vùng hỏa mù chính trị, lập lại chiến lược họ đă dùng trong thời chiến tranh VN là thành lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam như công cụ để lừa bịp thế giới rằng cuộc chiến tại miền Nam là cuộc nội chiến do người Việt miền Nam khởi động chống Chính Phủ Ngụy Sài G̣n tay sai của Đế Quốc Mỹ. Ngày nay, CSVN cũng mưu đồ thiết lập cho bằng được một tổ chức đại diện Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại dùng người của họ hay những người hải ngoại hám lợi tham danh, mưu cầu một ghế ngồi, một chức vị trong chế độ CS tại quê nhà. Làm điều này, CS dĩ nhiên đứng trong bóng tối giật giây, kiểm soát và dành tay trên mọi đường đi nước bước của các tổ chức chống Cộng thật hay giả để lũng đoạn niềm tin và t́nh đoàn kết hải ngoại. Dù tổ chức nhân danh chống Cộng đó chỉ hữu danh vô thực, tổ chức này sẽ tạo thế chủ động (proactive) và tấn công trước (preempt) nhằm kiểm soát và hóa giải lực đối kháng thực sự của người Việt quốc gia chân chính. Tổ chức này sẽ ru ngủ cộng đồng bằng cách tạo nên một dịch vụ đấu tranh giả tạo làm bận rộn cộng đồng với những hỏa mù chính trị như dựng nên những biến cố gây chia rẽ, nghi kỵ và đấu đá nhau giữa những người quốc gia với nhau. Họ khích bác, châm chọc, đâm bị thóc, chọc bị gạo nhiều hội đoàn hay cá nhân gây bất ḥa, xào xáo thường trực trong cộng đồng nhằm đánh lạc hướng và phân tán mục tiêu đấu tranh chính là chống lại chế độ CS của người quốc gia đi. Trong chiến tranh VN, sự bất ổn về chính trị tại Miền Nam đă là một yếu tố quan trọng gây hoang mang tinh thần quân dân và làm giảm niềm tin vào chính quyền cũng như đă giúp cho CSBV tuyên truyền lôi kéo những người bất măn chế độ vào bưng. Tổ chức này vạch ra kế hoạch đấu tranh chống Cộng c̣ mồi để dẫn dụ người dân lương thiện, khiến cho một số người Việt yêu quê hương mà v́ quá tin, cả nể hoặc thiếu bản lănh đă bị ma đưa lối quỷ dẫn đường rơi vào mê hồn trận chính trị của CS. Đúng hay sai, hợp lư hay không, một số người Việt đă chọn lựa khuynh hướng chính trị, nhưng đa số người Việt hải ngoại vẫn giữ thái độ thầm lặng khó hiểu.

Thái độ thầm lặng tuy không có nghĩa buông xuôi và thiếu quyết tâm của người Việt hải ngoại cũng là một trong những nguyên nhân chính v́ đâu mà sau 27 năm lưu lạc, cộng đồng hải ngoại vẫn c̣n trong giai đoạn phôi thai của một tổ chức đúng nghĩa và cũng chưa hoàn thành được điều ǵ đáng kể trong công cuộc mưu t́m tự do cho quê hương. Về lănh vực điều hành, cộng đồng người Việt hải ngoại chưa có một thành phần đầu năo điều hợp tất cả mọi hoạt động như một guồng máy, chưa có cơ cấu tổ chức, mục tiêu hoạt động và thành phần lănh đạo. Tuy có nhiều tổ chức nhỏ ở địa phương đă trưởng thành hơn, thành viên trong tổ chức đó liên lạc và hoạt động một cách chặt chẽ với nhau, nhưng có tính cách hạn hẹp, giới hạn trong một lănh vực hoạt động như tôn giáo, xă hội, từ thiện, văn hóa, giáo dục, v.v. Một vài tổ chức chính trị đă thành h́nh có cương lĩnh, nội quy hoạt động, có cơ cấu rơ rệt, nhưng mục tiêu đấu tranh không thực tế và thích hợp với hoàn cảnh, khả năng và địa bàn hoạt động nên khởi đầu h́nh như thu hút được một số người nhiệt t́nh theo, dần dần, khả năng và thực lực yếu kém đă để lộ những khiếm khuyết và rồi phương cách điều hành thiếu dân chủ, thiếu kiểm soát khiến cho tổ chức đó đă tự phân hóa làm mất dần niềm tin của khối người Việt hải ngoạị Thêm vào đó, CS đă chụp lấy t́nh trạng cộng đồng lỏng lẻo, lư tưởng đấu tranh rời rạc gửi gián điệp và cán bộ ra hải ngoại tung hỏa mù đánh lạc hướng đấu tranh cho chính nghĩa của người Việt quốc gia. CS thành công về phương diện này không những v́ họ cao tay chính trị mà một phần không nhỏ cũng nhờ một số người Việt hải ngoại gián tiếp tiếp tay với họ do ư thức đấu tranh hời hợt, thiếu hợp nhất, ḷng cương quyết, chí kiên tŕ, trọng cuộc sống vật chất v́ thái độ buông xuôi theo thời. Tuy CS phá nát sự thống nhất giữa các đoàn thể và người quốc gia do những ngón đ̣n gây chia rẽ, khơi sâu thêm sự khác biệt về chính kiến, phương thức hoạt động, sự nghi kỵ lẫn nhau, nhưng phần đông người Việt hiểu biết, dù đóng vai kẻ bàng quang chính trị dùng mũ ni che tai trước vận mệnh quốc gia cũng không thể chấp nhận chế độ CS tại quê nhà. Người Việt hải ngoại phải nên ngồi lại với nhau, xét lại mục tiêu hoạt động, khả năng, chỉnh đốn hàng ngũ để cùng nhau tạo dựng một cộng đồng VN vững mạnh, uy tín hầu phục vụ hữu hiệu đồng bào và quê hương.



-- (ChoNhayBànDọc@dllnet.com), October 01, 2004.


Response to Hỏa MĂ¹ ChĂ­nh Trị

( Phần III )

Trên b́nh diện quốc tế, chế độ CSVN đại diện cho nước Việt, nhưng thật sự th́ tập đoàn lănh đạo CSVN không đại diện cho toàn thể dân Việt v́ người dân không hề được quyền tự do đi bầu người đại diện chân chính cho ḿnh. Chế độ Hà Nội thiếu chương tŕnh đoàn kết, giúp đỡ, săn sóc cho đời sống người dân trong nước cũng như Việt kiều hải ngoại để tạo t́nh tự dân tộc và thu phục nhân tâm mà lại đàn áp, bóp nghẹt, triệt hạ những đ̣i hỏi nhân quyền chính đáng của người dân. Nhân dân quốc nội không được hưởng bất cứ quyền tự do căn bản nào, không thể nói lên ư nguyện hợp lư của người dân nên sau khi cưỡng chiếm được cả nước, CSVN vẫn không thể chinh phục được nhân tâm, ổn định được t́nh h́nh chính trị để tập trung nỗ lực vào việc phát triển nền kinh tế hậu chiến. Tại sao một chế độ chỉ nghĩ đến quyền lợi đảng và cá nhân như chế độ CSVN vẫn tồn tại đến ngày nay? Do chế độ CSVN kiểm soát quá chặt chẽ từng cử chỉ người dân bằng một hệ thống công an đàn áp tinh vi và hệ thống truyền thông một chiều bưng bít tin tức sự thật đến tai người dân chăng? Do thái độ an phận, thờ ơ v́ chán nản sau 30 năm chiến tranh nối tiếp những năm dài tù đầy, chịu hành hạ tinh thần và thể xác trong nhà tù cải tạo, vùng kinh tế mới đă khiến tinh thần người dân bạc nhược đi chăng? Hay chúng ta hèn v́ mất niềm tự hào dân tộc, buông xuôi v́ cảm thấy bất lực, thiếu nhiệt thành bởi tuổi già sồng sộc đến hoặc chúng ta không thể ngồi lại với nhau v́ tinh thần đố kỵ và cái tôi trong mỗi người chúng ta quá lớn? Có lẽ gồm tất cả những yếu tố đó mà chúng ta đều phải nên phản ảnh và cùng soi chung. Chúng ta không thể phàn nàn về tinh thần quật cường của người Việt quốc nội v́ họ khó thể làm được ǵ trước một hệ thống công an ŕnh rập, khủng bố, bắt bớ, sát hại khi mà CSVN kiểm soát hoàn toàn mọi sinh hoạt nhất cử nhất động người dân. Trong hoàn cảnh bị kềm kẹp, bị thắt bao tử để trị đó, một số trí thức sĩ phu tâm huyết quốc nội vẫn can đảm nói lên tiếng nói quật cường, đ̣i hỏi chế độ CSVN phải cải tổ chính sách cai trị, kinh tế, xă hội, v.v. mặc dù biết rằng họ sẽ bị chế độ độc tài CSVN giam cầm, ngược đăi, tù đày. Cộng đồng người Việt hải ngoại không nên v́ quyền lợi cá nhân, phe nhóm để CS lợi dụng chia rẽ, gây đấu đá lẫn nhau mà nên nhận chân sự việc, mục tiêu hoạt động hầu đoàn kết hợp lực với người dân quốc nội thực hiện cuộc đấu tranh t́m tự do cho quê hương.

Hóa giải kế hoạch của CSVN, người Việt hải ngoại phải đề cao cảnh giác, có một thành phần đầu năo đầy đủ uy tín điều hành những hoạt động theo đúng một Kế Hoạch Chiến Lược Đấu Tranh khả dụng. Trước tiên, nêu cao chính nghĩa quốc gia tạo dựng niềm tin bằng cách tin cậy, tương kính, ḥa đồng và cộng tác làm việc với nhau trong tinh thần xây dựng và dân chủ. Chúng ta đă chiến đấu bảo vệ tự do cho miền Nam trong 20 năm thù trong giặc ngoài, 2 triệu người dân miền Bắc đă từ bỏ xứ sở di cư vào Nam năm 1954 và năm 1975 đến nay, 3 triệu dân Việt phải bỏ lại tất cả những ǵ thân yêu quư báu nhất bôn ba nơi xứ người cũng chỉ v́ yêu đời sống tự do, dân chủ có đủ quyền làm người. Chúng ta bảo vệ chính nghĩa quốc gia và lư tưởng tự do đó bằng giá xương máu từ bao lâu nay chống lại chủ nghĩa CS. Kẻ cướp đă chiếm đoạt được miền Nam do các thế lực quốc tế sắp đặt và bàn giao, tuy thế không có nghĩa rằng CS có chính nghĩa khi họ vẫn tiếp tục con đường bá đạo. Chúng ta, toàn thể dân Việt có tinh thần quốc gia chân chính, phải nên học nhiều điều đă xảy ra trong lịch sử dân tộc để tránh lập lại cùng một sai lầm lần thứ hai: Trong lịch sử dân tộc cận đại, Nhà Nguyễn đă phạm một số sai lầm về chính trị và chính sách đối ngoại để người Pháp lợi dụng cơ hội đô hộ VN gần một trăm năm. CSVN hăy nghĩ đến quyền lợi tối thượng của quốc gia khi thương lượng với Trung Cộng những vấn đề thuộc về chủ quyền quốc gia và bảo vệ sự vẹn toàn lănh thổ, đừng để đất nước ta lại chịu thêm một ngàn năm Bắc Thuộc lần nữa. V́ quyền lợi đảng phái, CSVN đă tuân lệnh Đảng CS quốc tế bành trướng chủ nghĩa CS trên thế giới gây nên cuộc chiến tương tàn làm thiệt hại đất nước và thiệt mạng gần 3 triệu thanh niên dân Việt. Cả người Việt hải ngoại cũng như CSVN hăy thận trọng không thể để ngoại bang chi phối, dùng đất nước ta làm băi chiến trường và nhân dân ta làm những con sĩ tốt hi sinh cho quyền lợi của họ. Người Việt quốc gia chân chính đă bỏ lỡ cơ hội dành độc lập từ tay người Pháp như những nước được chính phủ thuộc địa trả lại nền tự chủ mà không tốn xương máu nhân dân. Các đoàn thể quốc gia chân chính không thể thụ động, thiếu đoàn kết để chế độ độc tài CS tiếp tục cùm kẹp dân ta như các đoàn thể quốc gia đă để lỡ dịp dành độc lập, tự chủ cho VN mà để CS mập mờ đánh lận con đen cướp chính quyền năm 45. Miền Nam cũng bỏ lỡ dịp đánh bại CS bằng cách gây dựng một chế độ dân chủ chân chính, có tổ chức chính quyền trong sạch uy tín và quân đội hùng mạnh, tự lực hầu bảo vệ đất nước mà để thế lực cường quốc khuynh đảo tạo nên t́nh trạng bất ổn về chính trị và giảm tiềm lực đấu tranh của quân đội miền Nam.

Chính quyền đáng lẽ ra phải yêu nước, thương dân th́ từ đầu Đảng đă lừa bịp nhân dân, dùng chiêu bài Chống Mỹ Cứu Nước với lối tuyên truyền lừa bịp đẩy người dân vào chỗ chết Sinh Bắc Tử Nam trong một cuộc chiến không cần thiết theo lệnh của quan thày Nga Sô, Trung Cộng nhằm bành trường trướng chủ nghĩa CS trên thế giới. Sau cuộc chiến tương tàn, chế độ CSVN đă phạm phải những lỗi lầm quan trọng: không lo cho nước cho dân, xây dựng một nền ḥa b́nh thịnh trị bền vững dựa vào nhân dân mà chỉ lo bảo vệ quyền lợi cá nhân và của Đảng. CSVN đă không lấy nhân nghĩa để thân dân, đắc nhân tâm, xóa bỏ hận thù, đoàn kết dân tộc hầu kiến thiết quốc gia thời hậu chiến mà theo đuổi một kế hoạch hại dân, hại nước trả thù những người quốc gia thuộc chính thể VNCH như các chương tŕnh cải tạo tập trung, kinh tế mới, phân chia chính kiến Bắc Nam. Hơn thế nữa, tập đoàn lănh đạo CSVN đă đặt quyền lợi Đảng và cá nhân cao hơn quyền lợi tổ quốc, thà chịu nhục mất chủ quyền và đất tổ để nhận quyền bảo hộ của TC hầu tiếp tục ăn trên ngồi trốc đưa đất nước đến kiệt quệ và dân tộc đến độ bần cùng. Dù nhiều người trong nước phản đối chế độ và đ̣i hỏi cải tổ một cách sâu rộng, tập đoàn lănh đạo CSVN vẫn ù lỳ, ngậm miệng ăn tiền, hết ḷng vơ vét tài sản nhân dân, ḅn rút ngân quỹ quốc gia chứ không hết ḷng tu thân, tề gia, trị quốc. Gần đây, tập đoàn lănh đạo CSVN lại dâng đất, dâng biển cho ngoại bang khiến toàn dân sôi sục phẫn uất. Chính vị anh hùng phá Tống, Lư Thường Kiệt trong hai câu thơ:

Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

đă xác nhận yếu tố căn bản hàng đầu tạo nên niềm tự hào dân tộc là giữ vững chủ quyền quốc gia và bảo vệ sự vẹn toàn lănh thổ.

Nhận thức được những lầm lỗi đắt giá đó, bất cứ một chính phủ yêu nước thương dân nào cũng phải cảm thấy có trách nhiệm đền bù người dân những ǵ họ đă dâng hiến, hi sinh cho quê hương cũng như mang cho người dân tất cả quyền lợi họ xứng đáng được hưởng. Một chính phủ của dân, do dân và v́ dân không thể nghĩ đến quyền lợi cá nhân, tập đoàn hay đảng phái mà trước tiên phải đặt quyền lợi tổ quốc lên hàng đầu, sau đó là hạnh phúc của nhân dân. Cộng đồng người Việt hải ngoại được sống trong một thể chế dân chủ, tự do với đầy đủ nhân quyền mà khả năng kinh tế, tài chánh và phương tiện dồi dào hơn đa số người Việt trong nước nên phải dùng địa bàn hải ngoại như một hậu phương, yểm trợ tích cực cho nhân dân quốc nội. Dẫu đang ở trong thế yếu nhưng không v́ thế mà chúng ta xu thời nịnh thế để cầu an, hưởng thụ hay cúi mặt, gục đầu chấp nhận thời thế. Nêu cao chính nghĩa quốc gia là trách nhiệm của toàn dân, đặc biệt khởi động từ tư tưởng, tâm hồn, tri thức của tầng lớp sĩ phu, trí thức ái quốc trong cũng như ngoài nước.

Hiện nay, đa số người Việt hải ngoại đă trở thành công dân Hoa Kỳ và chúng ta có bổn phận cùng trách nhiệm đối với quốc gia ta đang sống, nhưng yêu nơi chôn nhau, cắt rốn, chúng ta vẫn c̣n trách nhiệm và bổn phận đối với quê Mẹ VN tuy không bắt buộc. Sở dĩ chúng ta cảm thấy vẫn c̣n trách nhiệm v́ t́nh cảm sâu đậm khiến chúng ta quyến luyến quê hương, xóm giềng, người thân, bằng hữu cũng như trói buộc bằng mối giây thiêng liêng ràng buộc ta với quê cha đất tổ. Chúng ta thuộc ḍng giống Lạc Hồng, đă từng vui, buồn, chia sẻ bao thăng trầm lịch sử và niềm tự hào dân tộc khiến chúng ta cảm thấy tủi nhục khi đất nước vẫn c̣n tăm tối mà tương lai dân tộc và con cháu ngày càng mịt mù bất định. Tinh thần trách nhiệm và t́nh yêu quê hương thôi thúc chúng ta góp phần thay đổi t́nh trạng khốn khó và lạc hậu để toàn dân cùng thế hệ con cháu chúng ta sẽ xứng đáng ngẩng mặt cùng các dân tộc tiến bộ trên thế giới. Dĩ nhiên, t́nh cảm, thái độ và lối hành xử mỗi người mỗi khác và quan niệm về nguồn gốc hay trách nhiệm đối với quê hương và đồng hương cũng khác nhau tùy nhân-sinh- quan và tính khí của từng người. Dù bày tỏ thái độ thế nào: c̣n liên hệ sâu đậm hay hời hợt đối với những sự kiện xảy ra trên quê hương VN, trong sinh hoạt người Việt hải ngoại hay vận mệnh dân tộc đều là quyền của mỗi người. Người Việt sống trong một quốc gia dân chủ được tự do diễn đạt quan niệm sống cùng lối xử thế của ḿnh với điều kiện họ phải tự trọng và những ngôn từ, hành động của họ phải chính đáng, xác thực chứ không thể vu khống, phá hoại, chụp mũ, xúc phạm đến hoặc làm mất danh dự hay gây thiệt hại về uy tín, nhân mạng, tài sản công cộng cũng như của người khác. Hành động đúng hay sai, thích hợp hay không thích hợp với ư kiến đa số tuy là những xét đoán biểu kiến có tính cách tương đối trong một giai đoạn, nhưng sẽ được người khác chấp nhận về lâu về dài do kết quả của việc làm đó có nhắm vào mục tiêu phục vụ dân tộc, người dân hay không. Trần Thủ Độ soán ngôi cho cháu là Trần Cảnh rồi chấm dứt nhà Lư bằng cách ép Lư Chiêu Hoàng phải thắt cổ đă gây nên bất măn của nhiều người hoài Lư. Sự việc này không được chấp nhận bởi con cháu họ Lư nên Lư Long Tường đă rời bỏ quê hương, dẫn hạm đội Đại Việt lưu vong sang Đài Loan, Nhật Bản và rồi lập nghiệp tại Hàn Quốc. Trên xứ sở mới, Long Tường cùng họ Lư đă ra sức đóng góp công sức để xây dựng quê hương thứ hai của ḿnh, lưu danh một Bạch Mă Tướng Quân được nể v́ tại Hàn Quốc. Trong khi đó, việc làm của Trần Thủ Độ đáp ứng được t́nh thế dầu sôi lửa bỏng do quân Nguyên kéo đại quân sang đánh nước ta trong lúc t́nh trạng suy vi cuối triều Lư báo trước một sự bại vong nếu không kịp thời chấn chỉnh. Nhà Trần đă dùng vương đạo để thu phục nhân tâm, đoàn kết dân tộc, chuyển bại thành thắng, đuổi quân xâm lăng Mông Cổ cả ba lần. Trái lại, bản chất và mục tiêu của CSBV trong cuộc chiến VN từ đầu vẫn là tuân lệnh của quan thầy Nga Sô và Trung Cộng xâm lăng miền Nam và bành trướng Chủ Nghĩa Cộng Sản trên thế giới. Bản chất làm tay sai và công cụ cho ngoại bang để gây nên cuộc chiến tương tàn làm kiệt quệ tài sản quốc gia, thiệt mạng gần 3 triệu người dân vô tội là một tội lớn đối với lịch sử dân tộc. Cộng Sản đă không lập công để chuộc tội sau khi được bàn giao cho chức vụ chủ nhân toàn thể nước Việt bằng các thực thi những kế hoạch vương đạo nhằm an dân, kiến quốc với ḷng yêu nước, thương dân mà theo đuổi chính sách trả thù, giết hại người chống Cộng miền Nam trong kế hoạch cải tạo tù đầy, đày đọa lương dân trong những vùng rừng thiêng nước độc kinh tế mới. Tập đoàn lănh đạo CSVN đă có cơ hội chứng tỏ khả năng, tài đức của họ trong việc kiến thiết quốc gia, phục vụ dân tộc mà họ chối bỏ để theo đuổi một chế độ phi nhân, độc tài, tham nhũng hầu vơ vét của dân, bảo vệ quyền lợi cá nhân, Đảng và cúi đầu tùng phục quan thày Trung Cộng.



-- (ChoNhayBànDọc@dllnet.com), October 01, 2004.


Response to Hỏa MĂ¹ ChĂ­nh Trị

( Phần IV )

+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ +++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ +++++++++++++++++++++++++++++

Thái độ thích hợp đối với những người tâm huyết, c̣n nặng ḷng đối với tương lai dân tộc là phải hành động một cách cương quyết để không những góp phần xây dựng quê hương ta đang sống mà c̣n giúp thay đổi hoàn cảnh đất nước, xây dựng lại quê hương VN. Là người hiểu biết và yêu quê Cha đất tổ, chúng ta nên giúp thay đổi t́nh trạng xấu tại VN một cách tích cực khi thật sự cần thiết và chính đáng trong ư hướng xây dựng, nghĩa là muốn thay đổi một điều xấu, chúng ta phải có thể thay thế bằng một điều khác tốt hơn chứ không đạp đổ v́ bất đồng ư kiến hay không thích chế độ, cấp lănh đạo hoặc chương tŕnh chính quyền đề rạ Những ǵ tốt đẹp, đúng và mang ích lợi thực sự cho người dân, cho quê hương, dù khác chính kiến, khác quan niệm chính trị, khác lối hành động, chúng ta cũng không nên chỉ trích suông mà nhắm vào mục đích góp phần cải thiện một cách cụ thể. Muốn vậy, chế độ CSVN không thể coi thường ư dân không chỉ gồm nhân dân trong nước mà c̣n cả người Việt hải ngoại nếu họ thật ḷng muốn nối liền khúc ruột ngàn dặm hải ngoại với xương thịt Việt Nam. Nói như thế, có nghĩa CSVN không thể chỉ muốn lợi dụng, cướp đoạt, kiểm soát tài sản, nhân lực, trí lực của người Việt hải ngoại theo lối vắt chanh bỏ vỏ và xử dụng phương cách bá đạo đánh phá cộng đồng, lũng đoạn t́nh đoàn kết, phân hóa tinh thần người Việt mà khiến người Việt hải ngoại khuất phục. Điều đó không bao giờ xảy ra! Người Việt hải ngoại đă bỏ tất cả tài sản, người thân, cuộc sống yên ấm và những ǵ thân yêu nhất ra đi t́m tự do th́ không v́ miếng đỉnh chung do CSVN ban bố mà thu phục được họ. Một đời sống giản dị, dù có phải quét nhà, rửa chén mà có đầy đủ tự do, dân chủ và quyền làm người chính là những ǵ chúng ta t́m kiếm. Nếu hiểu rơ yếu tố chính yếu nhưng căn bản đó và nếu không chấp thuận sự tương kính, chế độ CSVN và cộng đồng người Việt hải ngoại không thể có sự hợp tác làm việc với nhau như một team để mang lợi ích đến cho nhau. Quan niệm lợi dụng hay xử dụng cộng đồng người Việt hải ngoại như một nhóm dân ngu để trị sẽ không thể tạo nên t́nh thân và niềm tương kính cần có trong bất cứ một sự hợp tác để phát triển lâu dài nào. Cho tới khi mà tập đoàn lănh đạo vẫn chưa thật ḷng yêu nước, thương dân lo lắng cho tương lai của đất nước và hạnh phúc ấm no của người dân qua những hành động được chứng minh cụ thể, người Việt quốc gia chân chính tại hải ngoại hay trong quốc nội vẫn phải nhất trí hợp lực hành động để thay đổi thể chế CS độc tài đó.

Trước chế độ Cộng Sản ruỗng tận gốc rễ, dân tộc đang cúi mặt trước nguy cơ Bắc thuộc lần nữa và t́nh trạng yếu hèn của tập đoàn lănh đạo CSVN, người trí thức khó thể an nhiên tự tại, chúi đầu xuống cát như con đà điểu hay cuộn ḿnh trong cái vỏ ốc cá nhân vị kỷ của ḿnh chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân, đời sống bản thân mà mặc kệ thế sự xoay vần vận mệnh dân tộc ra sao cũng được. Những nhà trí thức, sĩ phu yêu quê hương chân chính không thể trùm chăn trước nỗi tủi nhục, nỗi đau chung của cả dân tộc, không thể hưởng thụ một cuộc sống xa hoa trước sự đau khổ của nhân dân. Họ học cao hiểu rộng nên phải nhận thức được thực trạng của dân tộc, nh́n thấy hiểm họa trước mắt hay nh́n thấy tương lai dân tộc mờ mịt trước hơn ai hết. Đời Sơ Tống, Phạm Trọng Yêm đă chẳng bảo kẻ sĩ phải: Lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ hay sao? Kẻ sĩ phải lo lắng trước khi người dân biết lo, sót xa trước cái sót xa của người khác, ưu tư về vận mệnh dân tộc trước hơn ai hết thảy v́ họ phải tỏ thái độ thích đáng, hành động đúng mức mà không thể phủi tay, trốn trách nhiệm trước vận mệnh của tổ quốc và hạnh phúc của nhân dân. Chúng ta không đ̣i hỏi họ phải có thái độ phi thường của những bậc anh hùng dân tộc như Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn hay Tế Văn Hầu Nguyễn Trăi. Các vị ấy thao thức suốt canh thâu, bên ngọn đèn mờ, dưới vầng trăng lạnh, trong đêm mưa gió để nghe ḷng thổn thức trước nỗi đau của dân tộc mà t́m phương kế đuổi giặc. Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn: Ngày quên ăn, đêm quên ngủ, nước mắt đầm đ́a, ḷng đau như cắt trước sự tàn bạo của quân Nguyên và nguy cơ diệt vong của cả dân tộc. Hay như Nguyễn Trăi luôn ôm ấp trong ḷng tâm niệm đuổi giặc Minh:

B́nh sinh độc băo tiên ưu niệm

Tọa ủng hàn khâm dạ bất miên

(Mối lo một đời ôm trước hết

Chăn lạnh choàng vai thức trắng đêm)

(* Tạm dịch bởi tác giả)

Tuy nhiên, cùng là các nhà trí thức, các bậc sĩ phu đương thời, dù có thể cùng suy nghĩ như nhau, cùng xuất thân từ cửa Khổng sân Tŕnh mà nhiều khi tư tưởng và hành động lại khác nhau, có khi c̣n đối nghịch với nhau nữa. Sở dĩ cùng là các nhà trí thức nhưng nếu họ không dùng sở học kết hợp với khối óc, con tim mang khả năng đức độ ra giúp đời, giúp nước, phục vụ thiết thực cho cộng đồng, dân tộc th́ uổng phí và vô ích biết bao! Một trí thức mà khả năng suy luận kém cỏi để bọn gian lừa phỉnh, tham danh hám lợi làm hại cộng đồng và dân tộc th́ trí thức đó chẳng xứng đáng mang danh trí thức! Hàn Phi Tử (Han Fei Tzu), một lư-thuyết-gia lớn sống vào khoảng 280-233 BC đời Tần Thủy Hoàng, trong sách Han FeiZi viết về Trung Ương Tập Quyền đă nói: Kẻ sĩ thấy nước mất mà không biết là bất trí, biết mà không t́m cách giúp nước là bất trung, t́m cách mà thi hành không đúng là bất chính. Do đó, kẻ sĩ phải nhận thức sự kiện xảy ra một cách sáng suốt, biết chính xác phải làm ǵ và sửa soạn cho ḿnh một thái độ thích hợp đối với hiện t́nh đất nước v́ chính thái độ, quan niệm từ tinh thần đưa đến hành động quyết định cụ thể tri hành hợp nhất hầu đề ra đường lối dẫn dắt người dân. V́ quyết tâm bảo vệ quê hương dân tộc tránh cái họa quân Nguyên xâm lăng, câu trả lời như đinh đóng cột. Nếu bệ hạ muốn hàng, xin chém đầu thần trước đă của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn tâu với Vua Trần Nhân Tông đă đoàn kết dân tộc một ḷng từ vua, quan xuống đến sĩ tốt, từ các vị bô lăo cao tuổi hạc đến lớp thiếu niên Trần Quốc Toản chưa qua tuổi 13. Sau khi tiễn cha bị giặc Minh bắt đưa về Kim Lăng, vâng lời cha dạy, Nguyễn Trăi đă quyết chí t́m Chúa, không pḥ con cháu nhà Trần như Trần Ngỗi, Trần Quư Khoáng mà t́m đến Lam Sơn pḥ một lănh tụ tài đức là Lê Lợi hết ḷng đánh đuổi quân Minh. Công nghiệp lẫy lừng của lớp sĩ phu, trí thức khởi đầu từ những vần thơ yêu nước của Lư Thường Kiệt như Phạt Tống Lộ Bố Văn, Trần Hưng Đạo qua Hịch Tướng Sĩ Văn và rồi sau đó, Nguyễn Trăi với B́nh Ngô Đại Cáo đă xác định chủ quyền quốc gia, đoàn kết dân tộc và vận động được tiềm lực nhân dân đánh đuổi ngoại xâm làm vẻ vang giống ṇi. Tại hải ngoại, đa số các sĩ phu, trí thức cùng các niên trưởng uy tín thuộc thành phần quân, cán, chính VNCH vẫn được đồng bào mến mộ và trông vào như những nhà lănh đạo cộng đồng, các vị ấy không nên bảo vệ tên tuổi của ḿnh bằng cách mặc cho thế sự thăng trầm mà phải nên xử dụng tên tuổi, chút danh c̣n lại để cảm hóa ḷng yêu nước, thương dân từ các nhà lănh đạo CSVN cũng như nên sát cánh bao bọc, ḥa đồng, hoạt động chung với các chiến hữu và đồng bào một thời đă chiến đấu bên ḿnh để tiếp nối truyền thống tiền nhân trong mọi hoàn cảnh v́ tinh thần trách nhiệm và quan niệm của kẻ sĩ: không thành công cũng thành nhân.

Thứ đến, người Việt hải ngoại phải làm sạch cộng đồng bằng cách chỉ mặt, vạch tên và tẩy chay những người đón gió trở cờ, thân Cộng, tay sai kinh tài cho CS để người Việt quốc gia chân chính có thể tập trung tư tưởng, hành động vào kế hoạch đấu tranh. Đối với người dân thường, sống trong một chế độ dân chủ, chúng ta có toàn quyền t́m hiểu, nhận xét và quyết định về thái độ của ta đối với các tổ chức hải ngoại. V́ bất cứ lư do ǵ, chủ quan hay khách quan, hợp lư hay không, quyết định đều do chính ḿnh và chúng ta phải nhận tất cả hậu quả, hay kết quả đến từ quyết định đó. Sai chúng ta sẽ ân hận đă bỏ lỡ một cơ hội góp phần xây dựng cộng đồng, quê hương mà phung phí nỗ lực cùng tâm huyết mà lại chuốc lấy những lời phẩm b́nh không đẹp. John Maxwell, sáng lập viên của Injoy Group, hàng năm diễn thuyết về thuật lănh đạo cho một phần tư triệu người trên thế giới đă nói: Người khôn chỉ tin 50% những ǵ người khác nói, nhưng người bản lĩnh biết tin 50% nào là thật. Chúng ta phải dùng khả năng suy luận, khối óc, con tim để phân tích, nhận xét cẩn thận rồi hăy quyết định gia nhập một đoàn thể nào hay hợp tác với ai. Chúng ta không thể v́ nóng ḷng lật đổ chế độ hại nước hại dân của CSVN mà bạ ai cũng theo, ai nói ǵ cũng tin, nhắm mắt mà lao xuống hố không cần kiểm chứng. Người thật sự có tài, có đức mới thu phục được nhân tâm và dựng nên nghiệp lớn, chứ kẻ hoạt đầu chính trị, hám danh trục lợi chỉ nhắm vào quyền lợi của họ, chỉ lợi dụng lương dân th́ làm sao có thể trở thành minh chúa, hơn nữa, một kẻ thông minh mà gian tà th́ hành động của họ c̣n nguy hiểm gấp bội. Dĩ nhiên, trong một nước dân chủ như nước Mỹ, mọi người dân đều được hưởng những quyền tự do như nhau, không phân biệt chính kiến, chủng tộc, tôn giáo, v.v. nhưng mọi người đều phải tự trọng, phải tương kính để tin cậy nhau, hợp tác với nhau chứ không thể lạm dụng chế độ dân chủ v́ rằng tự do cũng có giới hạn của nó mà mọi người dân phải triệt để tuân hành. Bất cứ tổ chức nào mang danh chống Cộng mà chỉ lợi dụng ḷng yêu quê hương của người dân để lừa bịp người dân, làm lợi riêng th́ lại càng bất nhân hơn nữa. Thật vậy, làm lợi cá nhân là chuyện nhỏ nhưng nhân danh một tổ chức chống Cộng để lừa gạt đồng bào, phá nát t́nh đoàn kết của toàn dân trong công cuộc đấu tranh tái tạo lại thể chế tự do dân chủ cho quê hương và thui chột niềm tin vào tương lai dân Việt là một trọng tội đối với tổ quốc. Chúng ta có thể hiểu được mục tiêu của tập đoàn CSVN khi cho cán bộ quấy nát t́nh đoàn kết của người Việt hải ngoại, nhưng chúng ta không thể tha thứ cho những kẻ mang danh quốc gia mà v́ bất cứ lư do ǵ cố t́nh phá nát niềm tin vào chính nghĩa quốc gia của toàn dân Việt.

Mấy năm gần đây, chính trị CS đă tạo vùng hỏa mù dày đặc và các đoàn thể cộng đồng hải ngoại đang lạc lối trong hỏa mù đó! Đến lúc chúng ta hăy b́nh tâm nhận xét để phân biệt chánh, tà và nhận chân bạn, thù hầu có thái độ đối xử thích hợp. Lập trường chính trị của người quốc gia chân chính thật rơ ràng: Ủng hộ một quốc gia Việt Nam tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền thật sự, bảo vệ chủ quyền quốc gia và sự vẹn toàn lănh thổ như thế chúng ta sẽ chống lại bất cứ chế độ độc tài nào không đặt quyền lợi tổ quốc và hạnh phúc của nhân dân lên trên quyền lợi cá nhân, tập thể hay đảng phái. Tất nhiên, cộng đồng người Việt hải ngoại phải xử dụng tất cả mọi phương cách thích hợp, thiết thực, khả thi để giúp thay đổi thể chế độc tài, phi nhân CS tại quê nhà. Chống lại chế độ này, thật sự, hải ngoại không có nhiều phương thức hữu hiệu do thiếu thực lực, phương tiện và kế hoạch thực tiễn khả dụng hầu đạt được mục tiêu đề ra. Trong hoàn cảnh hiện tại, kế hoạch chiến lược có nhiều cơ thành công nhất cho người Việt quốc gia chân chính là yểm trợ nhân dân quốc nội đồng loạt nổi dậy với sự trợ lực của quân đội nhân dân. Vai tṛ của người Việt hải ngoại là tích cực yểm trợ công, của, tài chánh và đặc biệt là chiến tranh truyền thông để quảng bá tin tức, sự thật về chế độ và tập đoàn lănh đạo CSVN về tận hang cùng ngơ hẻm quê nhà. Truyền thông sẽ nêu cao chính nghĩa quốc gia, vận dụng sự đoàn kết dân tộc để quân dân đồng ḷng can đảm đứng dậy đ̣i hỏi chính quyền thay đổi chế độ. Mặc dù, CS với hệ thống công an tinh vi đàn áp, bưng bít, nhưng với tiến tŕnh dân-chủ-hóa toàn cầu, kinh tế hoàn cầu xử dụng hệ thống truyền thông siêu tốc và mạng lưới Internet ngày nay CS cũng không thể bưng bít hết được tin tức đưa về trong nước từ hải ngoại. Chúng ta có thể khẳng định rằng: dùng bạo động, quân sự để lật đổ chế độ CSVN là điều không tưởng mà chỉ dùng như phương cách răn đe kẻ thù, giữ an ninh cho cộng đồng và có lực yểm trợ làm ng̣i nổ kích hỏa cho quả bom cách mạng phát nổ khi gặp thời cơ thuận lợi.

Dù mong muốn thay đổi thể chế chính trị tại quê nhà cách ấy, chúng ta cũng nhận chân một sự thật là: Bất cứ tổ chức chống Cộng nào dùng quân sự để lật đổ bạo quyền Hà Nội đều thiếu thực tế và khó thành công. Sở dĩ chúng ta nhận định như vậy bởi căn cứ trên những sự thật, chứng từ và kinh nghiệm trong chiến tranh VN. Hăy thử nghĩ lại, trong cuộc chiến VN, quân lực VNCH được hơn nửa triệu quân đồng minh với phương tiện chiến tranh hùng hậu giúp đỡ mà c̣n không đánh bại được CS th́ tin rằng dùng quân sự để lật đổ chế độ CSVN sẽ thắng lợi khi quân đội, vũ khí không có là điều buồn cười chỉ nói cho vui miệng. Tuy nhiên, nếu chinh phục được nhân tâm, một cuộc tổng nổi dậy của quân dân quốc nội với sự yểm trợ tích cực của cộng đồng người Việt hải ngoại sẽ có nhiều cơ hội thành công trong cuộc giải thể chế độ CSVN mà động lực phát khởi tinh thần quốc gia yêu nước chính là chiến tranh chính trị. CSVN không phải thần thánh như Đại Tướng Văn Tiến Dũng đă mô tả trong cuốn Đại Thắng Mùa Xuân của ông mà chiến thắng của họ đă được giàn xếp và trao đổi giữa quyền lợi của Khối Tự Do và Khối Cộng Sản mà con dê tế thần là Miền Nam Việt Nam. Chính những tài liệu mật của BV, Trung Cộng và Nga Sô cũng như hồ sơ Ngũ Giác Đài khi giải mật đă cho chúng ta rơ một điều là Hoa Kỳ không thua cuộc chiến VN tại chiến trường Việt Nam mà thua tại chính sân nhà của họ do ưu thế và hiệu năng của mặt trận chiến tranh chính trị của khối CS. Quân đội Hoa Kỳ không bị đánh bại ngoài chiến trường mà lại có thể thắng cuộc chiến một cách không khó khăn lắm, nhưng dân Mỹ đă từ chối trả giá cho chiến thắng. Hoa Kỳ không thật sự muốn chiến thắng bằng bất cứ giá nào bởi lẽ, năm 1964, mục tiêu của Hoa Kỳ là ngăn chặn Chủ Nghĩa CS lan tràn xuống miền Nam VN và Á Châu, cho đến năm 1968, Hoa Kỳ có thể nói đă thành công trong mục tiêu nàỵ Thế th́ tại sao Hoa Kỳ đă phải rút quân và bán đứng đồng minh Miền Nam vào năm 75? Đó chính là chiến lược tốt nhất cho Hoa Kỳ trong giai đoạn đó khi mà người Mỹ đă chán nản cùng tận với cuộc chiến dai dẳng diễn ra tại một xứ sở xa xôi làm thiệt dân, hại của và nhân tâm phân hóa cực độ do chiến tranh chính trị của CS thế giới gây ra.



-- (ChoNhayBànDọc@dllnet.com), October 01, 2004.


Response to Hỏa MĂ¹ ChĂ­nh Trị

Phần V

+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ +++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ ++++++++++++++++++++++

Thật vậy, CSBV đă xử dụng kỹ thuật chiến tranh của Nga Sô và Trung Cộng khi tuân lệnh quan thầy khởi động cuộc chiến xâm chiếm miền Nam bằng cách gửi quân và vũ khí vào Nam tấn công các cơ sở chính quyền địa phương dùng du-kích-chiến và tuyên truyền. Tuy nhiên, CSBV hiểu rằng khi xung đột với một quốc gia dân chủ như nước Mỹ, h́nh ảnh, lời nói có thể hữu hiệu hơn cả quân đội hoặc xe tăng, súng đạn. Dùng chính sách cùm kẹp nhân dân, kiểm soát chặt chẽ từng cử động của người dân miền Bắc cũng như trong vùng họ kiểm soát, CS tuyên truyền nhồi sọ người dân miền Bắc và niêm chặt tin tức, sự thật không cho lọt thoát ra ngoài, họ đă vẽ cho thế giới một bức tranh toàn hảo về thiên đường Cộng Sản, thiên đường của công nông trái ngược hẳn với Miền Nam nơi đó, theo họ, người dân chịu sự cai trị tàn ác của Đế Quốc Pháp và rồi Đế Quốc Mỹ.

Trong khi xua bộ đội xâm lăng miền Nam, BV với sự đồng ḷng của khối CS vừa đánh trống, vừa ăn cướp tập trung nỗ lực vào mặt trận truyền thông và ngoại giao trên thế giới hầu lôi kéo cảm t́nh của thế giới và chính nghĩa về phía họ. Nên chi, mặc dầu CSBV là kẻ xâm lược bất nhân, nhưng kiểm soát chặt chẽ được truyền thông tại miền Bắc và trong vùng họ hoạt động để tuyên truyền một chiều, họ đă thành công về mặt trận chiến tranh chính trị. Sự thật là trong cuộc chiến VN, bộ đội Bắc Việt đă thiệt hại nhân mạng gấp hơn ba lần Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Ḥa và sau Trận Tổng Công Kích Tết Mậu Thân, khoảng 50 ngàn quân CSBV bị thiệt mạng mà CS chẳng chiếm được một thành phố nào và cay đắng hơn nữa là nhân dân miền Nam từ chối chế độ CS không nổi dậy theo CS như BV mong muốn. Đó là một thảm bại cho CSBV, nhưng cũng chính Trận Tết Mậu Thân đă châm ng̣i phản chiến tại Hoa Kỳ khi dân Mỹ nh́n thấy tận mắt những cảnh tượng chết chóc, đổ nát, vô nhân của chiến tranh xảy ra ngay trong ḷng 40 tỉnh Miền Nam mà trước đó chính phủ Johnson đă tuyên bố CS đă thất bại mà tháo chạy. H́nh ảnh Tướng Cảnh Sát Quốc Gia VNCH Nguyễn Ngọc Loan dí súng lục vào đầu tên sĩ quan đặc công Cộng Sản mặc quần áo dân sự năm 1968 trên báo chí và truyền h́nh đă gây phẫn nộ trong ḷng dân chúng thế giới bởi thế giới không biết rơ rằng tên đặc công này trước đó đă sát hại nhiều người dân miền Nam vô tội. Sự xử tử tên đặc công này trong thời chiến, mặc quần áo dân sự là hành động chính đáng, đúng với Thỏa Ước Genève và không thể bị kết tội v́ cũng tương tự như trường hợp lính Mỹ tàn sát quân Đức mặc quân phục lính Mỹ trong Thế Chiến II trong trận Battle of the Bulge. Những bài xă luận truyền thanh cùng những h́nh ảnh chiến tranh trên báo chí, màn ảnh TV, nhất là do những nhà báo, phóng viên săn tin muốn tạo sôi nổi, nóng bỏng mà quên đi chức năng và lương tâm của một nhà truyền thông đă méo mó sự kiện, gieo rắc ư niệm thắng cho CSBV mà bại cho VNCH và Đồng Minh Hoa Kỳ và châm dầu vào đống lửa phản chiến đang âm ỷ.

Cả khối Cộng đồng ḷng hỗ trợ Bắc Việt và tung tin thất thiệt lừa bịp dư luận thế giới đă gieo vào đầu óc người dân Mỹ rằng Bắc Việt không dính dáng ǵ đến chiến tranh dành độc lập đang diễn ra giữa MTGPMN và chính quyền Mỹ-Ngụỵ Bắc Việt, dưới nhăn quan của đa số nước trên thế giới, nhất là khối Cộng và thế giới thứ ba, đă trở thành kẻ vô tội chứ không phải là kẻ chủ mưu xâm lăng miền Nam. Chiến lược này tỏ ra hữu hiệu đến nỗi họ có thể khiến cho phong trào phản chiến Mỹ khởi động khắp nơi trên toàn quốc bao gồm nhiều thành phần, tổ chức do CS thế giới giật giâỵ Các gián điệp làm việc cho KGB như Pablo Neruda, thi sĩ Nam Mỹ đoạt giải Nobel về văn chương, bạn của Fidel Castro; Bertrand Russell, triết gia và khoa-học-gia thiên tả; Pete Seeger nhà môi-sinh-học và Abie Hoffman thủ lănh của tổ chức Youth International Party buôn bán ma túy; Wilfred Burchett nhà báo Úc viết những bài làm lợi cho CSBV như China, Cambodia, Vietnam Triangle, Grasshoppers and Elephants: Why Vietnam Fell và Ho Chi Minh: An Appreciation. Trí thức thiên tả tên tuổi như Noam Chomsky chống chiến tranh VN và biện hộ cho hành động diệt chủng của Pol Pot ở Cambodiạ William Coffin, gương mặt hàng đầu của hàng giáo sĩ, cựu sĩ quan thời Đệ II Thế Chiến, chống Mỹ xâm lăng VN. Ira Eisenberg, một trong những người thành lập tổ chức Earth Day là kẻ sát nhân có án tù. Các tổ chức ủng hộ phản chiến như The Black Panthers, liên hệ với băng đảng cướp của giết người và buôn bán ma túy; Youth Against War and Fascism thiên Cộng, Veterans of the Abraham Lincoln thân Nga; và War Resistors League chống chiến tranh không cần biết phải trái. Những khuôn mặt được biết nhiều đến như Jane Fonda, minh tinh điện ảnh, Angela Davis, đảng viên Đảng CS Mỹ và ca sĩ Joan Baez công khai phản chiến, ủng hộ và tuyên truyền cho chế độ CSBV. Biểu t́nh phản chiến đă đốt cờ Mỹ, công khai ủng hộ kẻ thù của Mỹ, ca tụng Hồ Chí Minh, gây rối loạn cho an ninh công cộng và trói tay chính phủ Hoa Kỳ trong cuộc chiến VN. Chiến tranh VN được coi là chiến tranh truyền thông, tuyên truyền và ngoại giao mà sự thắng lợi nghiêng hẳn về phía Bắc Việt kể từ sau Tết Mậu Thân. Trên b́nh diện chính trị, mặt trận truyền thông, tuyên truyền của Cộng Sản thế giới đă chia rẽ nhân tâm, làm mất niềm tin và phân hóa xă hội Hoa Kỳ tận gốc rễ. Sau đó, vào cuối năm 1968, Richard Nixon, đă ứng cử tổng thống Hoa Kỳ muốn kiếm phiếu cử tri với lời hứa hẹn: sẽ rút quân khỏi VN nếu thắng cử. Kết cục đau thương cho Miền Nam Việt Nam chính là hậu quả chính trị của lời hứa đáp ứng đ̣i hỏi của ư dân vào một giai đoạn lịch sử Hoa Kỳ, một thành qủa trên mặt trận truyền thông của khối Cộng, một kẽ hở của chế độ dân chủ: ư dân là ư Trời. Dẫu rằng phản chiến to miệng chỉ chiếm thiểu số và đa số quân dân Mỹ không muốn mang tủi nhục v́ mặc cảm thua trận cũng không thay đổi được kế hoạch rút quân khỏi VN cho dù vụ Watergate có xảy ra hay không cũng vậy: Nixon giữ lời hứa với nhân dân Hoa Kỳ sau khi đă bắt tay được với Trung Cộng, giải tỏa hiểm họa CS nhuộm đỏ thế giới và thay đổi thế chiến lược toàn cầụ Chính phủ VNCH đă ngây thơ khi đặt hết niềm tin cậy vào sự bảo vệ của đồng minh Hoa Kỳ, không kiện toàn guồng máy công quyền, tinh luyện quân đội, xây dựng nền kinh tế tự túc tự cường đến nỗi bị hụt hẫng khi bị bỏ rơi không thương tiếc. Cộng Sản Bắc Việt biết rằng họ sẽ thắng trận tại VN từ trước năm 1968.

Dùng ưu điểm của CSVN về chiến tranh truyền thông để đánh đổ chế độ CSVN là điều có vẻ không hợp lư chút nào, nhưng xét cho cùng th́ mặt trận truyền thông lại trở nên một kế hoạch chiến lược có nhiều cơ thành công nhất mà chúng ta có trong taỵ Hiện nay, sống trong thời đại tin học mà mọi dữ kiện, tin tức từ khắp ngóc ngách nào trên thế giới cũng có thể chuyển đi khắp nơi qua hệ thống Internet trong vài giây đồng hồ th́ dù cho CSVN có dùng mấy lớp tường lửa (firewall) cũng khó ngăn nổi tin tức vượt thoát ṿng lửa đó mà đến tận hang cùng ngơ hẻm quốc nội. Trong thời đại kinh tế toàn cầu (global economy) hiện nay, một quốc gia khó thể tồn tại nếu không cùng chung sống và phát triển kinh tế chung với các khối kinh tế vùng theo những tiêu chuẩn quốc tế trong đó truyền thông, chuyển vận, giao dịch dưới mọi h́nh thức giữa các nước trên thế giới là cần thiết. Muốn vậy, các quốc gia phải mở cửa thị trường, tuân hành theo những luật lệ, tiêu chuẩn mậu dịch thế giới, tạo môi trường thích hợp cho kinh tế toàn cầu có đất phát triển mà chính nền tự do, dân chủ, trọng nhân quyền là điều kiện căn bản quan trọng chính yếu cho hạt giống kinh tế thị trường nảy nở đơm hoa kết trái. Hiện trạng nước ta ngày nay khác hẳn thời gian trước 1954 hay trong suốt cuộc chiến 54- 75. Hơn ai hết, toàn thể dân Việt đă hiểu rơ chế độ hại dân hại nước của Cộng Sản khi nh́n tận mắt, nghe tận tai bao sự thật trái ngược hẳn với những ǵ chế độ đă tuyên truyền lừa bịp họ trong suốt nửa thế kỷ. Thật vậy, người dân từ Nam ra Bắc đă có dịp sống và so sánh đời sống người dân dưới chế độ CS với các chế độ tự do dân chủ nên kiểm chứng rơ ràng chế độ nào yêu nước, thương dân. Người dân quốc nội dù bị chế độ độc tài bịt mắt, bịt miệng, tước đoạt mọi quyền tự do căn bản của con người, nhưng phương tiện truyền thông ngày nay vẫn đưa tin tức cập nhật, xác thực như bán đất, nhượng biển của tập đoàn lănh đạo CSVN tới tai người dân, quân đội để họ cùng chia sẻ niềm tủi nhục chung của cả dân tộc. Nhân dân ta không thể chịu đựng thêm những đêm thức trắng, sót xa cho quê hương thân yêu đen tốị Nhân dân ta không thể chịu đựng thêm những ngày uất nghẹn, nhẫn nhục nh́n tập đoàn lănh đạo phủ phê trên sự khốn cùng của người dân. Toàn dân ta không thể tiếp tục gục mặt, cúi đầu tủi nhục trước kẻ thù phương Bắc mặc cho chúng gậm nhấm dần dần giang sơn tổ tiên để lại. Mặt trận truyền thông sẽ trưng ra một cách minh bạch sự thật hại dân hại nước của chế độ Cộng Sản với chứng từ, tài liệu đúng đắn hầu thuyết phục được toàn dân chọn thái độ dứt khoát phế bỏ thể chế CS tại quê nhà. Trách nhiệm của lớp sĩ phu, trí thức và những người làm công việc truyền thông trong t́nh thế hiện tại thật nặng nề và cao cả, vận dụng tinh thần ái quốc của toàn quân, toàn dân đến độ chín mùi để chúng ta cùng nhất tề đứng dậy phá tung gông cùm áp bức của chế độ bất nhân Cộng Sản. Gậy ông sẽ đập lưng ông! Ưu thế chiến tranh chính trị trước kia của CS thành công nhờ bức màn sắt bưng bít sự thật th́ giờ đây trở thành vũ khí hiệu quả chống lại họ trong cuộc đấu tranh v́ chính nghĩa quốc gia trong môi trường dân chủ của người Việt yêu nước. Truyền thông là mặt trận quyết định trong mục tiêu tái lập thể chế tự do dân chủ trên quê hương, trả lại cho người Việt yêu nước chân chính quyền làm chủ đất nước và cho toàn dân quyền làm người. Xin đừng đánh mất niềm tin của toàn thể dân Việt đang kỳ vọng vào năng lực của bút như đao, lời như kiếm minh định chính nghĩa quốc gia, vận dụng tinh thần bất khuất và khôi phục niềm tự hào dân tộc!

Phạm Văn Thanh

Tháng 10, 2002



-- (ChoNhayBànDọc@dllnet.com), October 01, 2004.


Moderation questions? read the FAQ