Diễn Đàn Bạn Trẻ & Du Học Sinh :

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Diễn Đàn Bạn Trẻ & Du Học Sinh : VÀI SUY NGHĨ VỀ CUỘC “CHIẾN TRANH CHỐNG MỸ CỨU NƯỚC”

Việt Hoàng

====================================================================================================================================================================

Tôi lớn lên khi Chiến tranh đă kết thúc , có thể nói rằng tôi là người may mắn trong sự bất hạnh đến tận cùng của cả Dân tộc . Khi c̣n được ngồi dưới “ mái trường Xă hội chủ nghĩa “ , tôi cũng đă từng tin rằng đây là cuộc Chiến tranh Thần Thánh của Dân tộc Việt nam ta . Chúng ta đă chiến đấu và chiến thắng Đế Quốc Mỹ , Siêu cường số 1 Thế giới , Tôi đă tin rằng chúng ta đă làm nên lịch sử ?

Thế rồi theo thời gian và năm tháng niềm tin ấy , ḷng tự hào ấy trong tôi đă mất dần . Nhiều câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu tôi : Chúng ta có thắng Mỹ thật không ? Tại sao ta phải đánh nhau với Mỹ ? Và rồi chiến thắng chấn động địa cầu đó đă mang lại được ǵ cho Dân tộc ta ? v.v. Tôi không có ư định phán xét Lịch sử , tôi sợ chạm vào ḷng tự hào của Dân tộc của đa số người Việt nam ta , không những trong nước mà c̣n cả ở ngoài nước .

Hôm nay nhân đọc bài viết “ Tiểu luận “ của Nữ Nhà Văn Dương Thu Hương , một Nhà Văn mà tôi vẫn yêu mến và ngưỡng mộ , được đăng trên Mạng Ư Kiến này , tôi cảm thấy như được chia sẽ hơn . Và xin mạn phép được nói lên đôi lời suy nghĩ của bản thân về cuộc chiến tranh đă qua .

Cuộc chiến tranh giữa hai Miền Nam – Bắc diễn ra gần 20 năm và sau 30 năm thống nhất Đất nước , cho đến tận ngày nay bộ máy tuyên truyền của chế độ cộng sản vẫn khăng khăng một điều là : Đế quốc Mỹ đă xâm lược Việt nam ta ! Và chúng ta đă chiến đấu để đánh đuổi quân thù xâm lược ! Đó là lư do để biện minh cho tất cả những ǵ kém cỏi nhất , sai lầm nhất , đau khổ nhất mà chế độ đă gây ra cho Đất nước và Nhân dân .

Vậy th́ Mỹ có xâm lược Việt nam không ? Theo tôi th́ gọi Mỹ xâm lược là không chính xác ! mà gọi cho chính xác th́ Mỹ đă “ can thiệp quân sự vào Việt nam “ . Mục đích chính của cuộc can thiệp quân sự đầy tốn kém và là một nỗi đau cho Hoa kỳ và Nhân dân Việt nam là nhằm ngăn chặn làn sóng cộng sản ra khu vực Đông Nam – Á . Ở đây cho phép tôi không bàn đến những nỗi đau thương và mất mát kinh khủng mà nhân dân Việt nam đă phải gánh chịu . Bất cứ một cuộc chiến tranh nào cũng tàn khốc , đẫm máu và ngu xuẩn nếu có thể tránh được mà không tránh . Bởi v́ Chiến tranh không bao giờ là tṛ đùa ! Nhà báo Bùi Tín cũng đă nói lên điều này trong một cuộc hội thảo ở Đức về cuộc chiến ở Việt nam , và hôm nay Dương Thu Hương lại chia sẻ một lần nữa rằng Mỹ không xâm lược Việt nam ! Tôi cũng đồng ư với hai con người uyên bác này .

Trước hết ta phải hiểu : thế nào là xâm lược ? theo tôi hiểu th́ khi một Quốc gia đem sức mạnh và quân đội của ḿnh để khuất phục một quốc gia khác và đặt ách thống trị của ḿnh lên trên quốc gia đó th́ gọi là xâm lược .

Thí dụ như gọi Thực Dân Pháp xâm lược Việt nam là hoàn toàn đúng , hay là cuộc chiến của Mỹ với Irắc th́ cũng đúng là xâm lược . Bởi v́ Thực Dân Pháp trước kia và Mỹ với Irắc bây giờ đă dùng sức mạnh quân sự để lật đổ chế độ .

Quay trở lại chuyện Mỹ với Việt nam , như tất cả chúng ta đă biết sau Hiệp định Giơnevơ , Đất nước ta tạm thời chia thành hai Miền . Miền Bắc chọn con đường xây dựng XHCN theo mô h́nh của Liên xô , c̣n Miền Nam chọn con đường phát triển theo kiểu Tư bản chủ nghĩa . Từ năm 1954 đến năm 1965 ( lúc Mỹ và quân Đồng minh đem quân can thiệp vào Việt nam ) th́ ở Miền Nam chúng ta đă có một chế độ hoàn toàn của Người Việt do Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm đứng đầu . Sự có mặt của Mỹ có chăng chỉ là những chuyên gia , cố vấn . ( Ở Miền bắc cũng có chuyên gia và cố vấn của Liên xô và Trung Quốc ) .

Sau khi đảng cộng sản Việt nam đứng đầu bởi Lê Duẩn và Lê Đức Thọ ( Hồ Chí Minh khi đó đă bị hai người đồng chí họ Lê khống chế hoàn toàn – như lời Dương Thu Hương ) đă quyết tâm thống nhất Đất nước bằng con đường bạo lực , sau khi nghe lời khuyên bảo “ chí t́nh “ của người thầy vĩ đại Mao Trạch Đông rằng “ các đồng chí sẽ làm nên Lịch sử … “ và sự cỗ vũ , chi viện hết ḿnh của người Liên xô Anh em và quan trọng nhất là những suy nghĩ ngông cuồng , cho rằng ḿnh có thể làm nên những điều kỳ diệu , để lưu danh hậu thế … đảng cộng sản Việt nam đă chủ động bước vào cuộc chiến . ( một cuộc chiến tranh ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc – DTH ) .

Chính phủ lâm thời Miền Nam Việt nam ra đời sau đó , và với sự bắt đầu từ phong trào Đồng Khởi – Bến Tre , cả nước Việt nam thân yêu bước vào một cuộc chiến tranh Huynh Đệ tương tàn , nồi da sáo thịt . Và rồi như chúng ta đă biết , chính phủ Miền nam của Ngô Đ́nh Diệm không hề ( hay chưa hề ) có ư định tấn công Miền Bắc mà chỉ có sự chủ động tấn công Miền nam của Cộng sản , với những lời mỹ miều và không đúng sự thật là : xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước , Tất cả cho tiền tuyến , tất cả v́ Miền Nam thân yêu v.v. Tất cả thanh niên trai tráng đều phải nhập ngũ lên đường “ Nam tiến “ , bao nhiêu lương thực , vũ khí ( Do Liên xô và Trung quốc viện trợ ) đă theo những con thuyền không số lên đường vào Nam . Cả Miền Bắc đặt trong t́nh trạng chiến tranh .

Trước sự uy hiếp mạnh mẽ đó , và lo sợ sự thắng thế của chủ nghĩa cộng sản và với bản tính thực dụng của Phương Tây mà Mỹ đă nhiều lần đề nghị chính phủ của Ngô Đ́nh Diệm được đem quân Đồng minh vào tham chiến tại Việt nam . Như Dương Thu Hương đă nói Cuộc chiến tranh này là một cuộc chiến về ư thức hệ , một bên là phe XHCN và bên kia là phe TBCN do Mỹ đứng đầu . Cái đáng nói ở đây nhất là sự coi thường sinh mệnh của người Dân , tự biến ḿnh thành quân cờ trong tay các thế lực hiếu chiến : Mỹ một bên và Liên xô , Trung quốc một bên , đúng như lời Dương Thu Hương : “ Dưới sự chiêu dụ của những lư lẽ hào hoa dân tộc Việt bị xé làm đôi, một cách vô thức đă tự nguyện biến thành hai đội quân đánh thuê cho hai hệ thống chính trị đối nghịch, một cách vô thức biến ḿnh thành một thứ tampon giữa hai toa tàu lịch sử, một cách vô thức biến giang san cha ông để lại thành chiếc cối xay thịt khổng lồ, tự lao vào như những đám thiêu thân trong một cuộc binh đao huynh đệ tương tàn chưa từng có trong quá khứ.” Trước sức ép ngày càng gia tăng về quân sự của Miền Bắc và nhất là sau cái chết của Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm , chính quyền của Nguyễn văn Thiệu đă tỏ ra yếu kém , nguy cơ mất Miền Nam vào tay cộng sản đă khiến cho Mỹ hoang mang và rồi đă dẫn đến sự can thiệp của Mỹ và Quân Đồng minh vào Việt nam .

Nói rằng Mỹ không phải là kẻ xâm lược bởi v́ chính Mỹ và quân Đồng minh đă được chính quyền của Nguyễn văn Thiệu mời vào căn cứ theo Hiệp ước Đồng minh đă được kư kết giữa Miền Nam Việt Nam và Mỹ . Không chỉ có người Mỹ mà c̣n Úc , Anh , Hàn Quốc … tham gia vào cuộc chiến tranh Việt nam . Cái sai lầm nhất của Mỹ là đă can thiệp Quân sự vào Việt nam , để rồi Đảng cộng sản phát động một cuộc chiến tranh Nhân dân mà chúng ta vẫn quen gọi là “ Cuộc chiến tranh chống Mỹ , cứu nước ! “ , cái giá phải trả cho cuộc chiến tranh này quá đắt . Gần 60.000 ngh́n quân nhân Mỹ đă chết đâu thấm tháp ǵ so với hơn 3 triệu người Việt đă ngă xuống .

Nh́n lại sau 30 năm chiến tranh , cái mà chúng ta được quả là quá ít so với những ǵ chúng ta đă mất . Có lẽ cái được duy nhất đó là chúng ta đă thống nhất được Đất nước ( tuy nhiên có nhiều con đường để thống nhất đất nước , tôi tin rằng một ngày gần đây hai Miền Nam – Bắc Triều tiên cũng sẽ được thống nhất , thống nhất trong Ḥa B́nh Và Thịnh Vượng ) , trong khi đó cái mất th́ quá nhiều , chúng ta thống nhất về mặt Địa lư nhưng Niềm tin , T́nh cảm con người , chất keo kết dính giữa người Việt với nhau … đă bị đỗ vỡ nghiêm trọng . Gần 3 triệu người Việt đă ngă xuống , hơn 2 triệu người đă phải bỏ nước ra đi , hố ngăn cách giữa người người Việt Quốc gia và Cộng sản vẫn c̣n quá lớn , Nhân dân Việt nam th́ sau bao nhiêu năm chiến tranh gian khổ , mất mát , mơ về một cuộc sống tốt hơn nhưng rồi đâu có được . Cuộc sống ngày càng lầm than hơn , cơ cực hơn , hố ngăn cách giàu nghèo ngày càng lớn hơn mà thôi .

Cho tôi xin được nói ngay một điều là những sự hy sinh của các Anh hùng Liệt sĩ luôn là những hy sinh cao cả , bất cứ một thời đại nào cũng cần có những sự hy sinh đó . Nhân dân và Tổ quốc luôn đời đời ghi nhớ công ơn của Họ . Tuy nhiên những Hy sinh của Họ trong cuộc chiến tranh “ chống Mỹ “ này đă bị đảng cộng sản Vỉệt nam làm cho vô nghĩa ! Bao nhiêu ước mơ của Họ cũng như cái “ bánh vẽ “ mà đảng cộng sản Việt nam đă vẽ ra như : “ thắng giặc Mỹ ta sẽ xây dựng lại Đất nước đàng hoàng hơn , to đẹp hơn “, hay là “ chúng ta hy sinh tất cả cho tương lai của Dân Tộc , v́ hạnh phúc mai sau “ v.v. Thử hỏi tương lai nào ? Hạnh phúc nào ? Và ai là người có được Hạnh phúc ? Có chăng chỉ là một bộ phận nhỏ của những kẻ cầm quyền mà thôi !

Như vậy người có lợi nhất trong cuộc chiến tranh đau thương mà mất mát này là đảng cộng sản . Chiến thắng này , dù là tượng trưng , ( bởi v́ chúng ta làm sao mà chiến thắng được Đế quốc Mỹ . Một chiến thắng toàn vẹn nó phải như Hồng quân Liên xô chiến thắng Phát xít Đức , có nghĩa là phải cắm được được lá cờ Việt nam trên nóc nhà quốc hội Mỹ , mà đây là điều không tưởng ) nhưng nó cũng đủ để chế độ biện minh cho mọi sai lầm , thất bại , và nó sẽ c̣n là chiếc b́nh phong che chắn cho mọi thối nát của chế độ , cho một cơ thể đă bị ung thư …

Điều đáng nói ở đây là chúng ta phải thay đổi hoàn toàn nhận thức về vấn đề này . Cuộc Chiến tranh này không có ǵ để mà tự hào cả , chúng ta không thể cứ gặm nhấm quá khứ măi được mà sống , cũng chẳng có ǵ đáng gọi là vinh quang cả . Đế quốc Mỹ dù bị Việt nam đánh cho “ tơi bời , khói lửa “ th́ vẫn là Siêu cường số 1 trên Thế giới : Hùng mạnh nhất , giàu có nhất . C̣n chúng ta , những người chiến thắng hôm nào th́ vẫn nghèo , vẫn khổ , vẫn măi nằm trong 10 nước nghèo nhất Thế giới , thế th́ Cha ông chúng ta đă chiến đấu và hy sinh để làm ǵ ? Mà nghèo th́ đi đôi với Hèn , với Nhục ! Chưa có một thời đại nào mà nhân phẩm và giá trị của người Việt nam lại bị rẻ rúng và coi thường đến như vậy !

Đảng cộng sản Việt nam luôn dùng cuộc chiến để biện minh cho sự nghèo khổ ngày hôm nay , nhưng 30 năm đă qua rồi , nhưng những mong muốn tối thiểu từ ngày thành lập nước cách đây hơn 50 năm như : Ai cũng có cơm ăn , áo mặc , trẻ em ai cũng được học hành … sao vẫn c̣n quá xa vời với nhiều người .

Đă đến lúc chúng ta cần đoạn tuyệt với những suy nghĩ sai lầm đó , mạnh dạn chấp nhận cuộc sống mới để ḥa nhịp với cộng đồng Thế giới . Do sự tuyên truyền của Cộng sản nhiều người vẫn căm thù Mỹ , cái ǵ Mỹ làm cũng cho là sai , là quấy hết , như thế là không công bằng ! Thử hỏi nếu bạn lên án Mỹ , nhưng cho Bạn đi Mỹ sống bạn có đi không ? Và chúng ta cứ có thái độ như vậy th́ làm sao hợp tác với Mỹ được ? Chúng ta cần Mỹ nhiều hơn , hay là Mỹ cần chúng ta nhiều hơn ? Chơi với Mỹ có lợi hay có hại ? khi trả lời được tất cả câu hỏi đó một cách khách quan th́ hăy phán xét người Mỹ ! Ngay cả chế độ cộng sản vốn bảo thủ và tối tăm đến thế mà cũng c̣n biết là phải “ chơi “ với Mỹ ! Dù rằng không bao giờ chơi thật ḷng cả ! Và v́ thế không bao giờ có được những kết quả như mong đợi .

Cuộc sống có nhiều cái , nhiều lúc thấy cũng trớ trêu , ví dụ như câu chuyện viết về cuộc gặp gỡ giữa Cựu tù binh Việt nam , Cựu Đại sứ Mỹ đầu tiên tại Việt nam Peterson và người Nông dân Việt nam đă từng bắt sống Peterson , tức lăo Chộp , của Trần Đăng Khoa . Kẻ thù cũ , kẻ chiến bại ngày nào ( tức Ông Peterson ) quay lại mảnh đất năm xưa thăm Người Chiến thắng ( tức Lăo Chộp ) th́ mọi sự đă khác trước ! “ Tên tù binh “ hôm nào th́ được “ tiền hô , hậu ủng “ , tất cả chính quyền từ Trung ương đến Địa phương đều tỏ ra kính trọng “ nó “ , phải gọi nó bằng Ngài , c̣n anh du kích năm nào th́ vẫn thế , vẫn “ con trâu đi trước , cái cày đi sau “ , vẫn ngày ngày ra ruộng , về uống nước vối , ngủ trong căn nhà tồi tàn mà bao nhiêu năm vẫn không thay đổi ! Thật đúng như một câu thơ của Xuân Sách viết về Tố Hữu :

…. Chân dép lốp … bay vào vũ trụ rồi cuối cùng … ta lại … là ta

30 năm đă trôi qua , màn kịch nào rồi cũng đă đến lúc hạ màn , đă đến lúc chúng ta cần phải đánh giá đúng , khách quan và sự thật của mọi sự việc để quan trọng nhất là đảng cộng sản bỏ đi cái kiểu ngạo mạn và coi thường Dân chúng . Chúng ta không việc ǵ mà phải ơn đảng cả mà chính đảng đă làm cho chúng ta khốn khổ và điêu đứng như ngày hôm nay . Chúng ta phải phiêu bạt gắp góc bể , chân trời để mưu sinh và kiếm sống . Chúng ta làm việc vất vả , làm ngày làm đêm mà cũng chỉ đủ sống . Trong khi đó tên “ Tay sai của Đế quốc Mỹ “ ngày nào là Hàn quốc chỉ làm việc ngày 8 tiếng mà lương của Dân chúng cũng được khoảng 3000$ , bao nhiêu là người Việt muốn sang làm “ tay sai “ cho “ kẻ tay sai “ mà vẫn không được dù đă mất đến hàng 10.000$ . Bao nhiêu người đă bán nhà cửa , vay mượn , thế chấp các kiểu để đi Hàn quốc mà vẫn không xong , nhiều khi c̣n bị các tên “ đầy tớ của Nhân dân “ lừa cho hết sạch tiền , thành cảnh “ Thân tàn , ma dại “ .

Một hiện tại có thật ngày hôm nay là nhiều người Dân vẫn thờ ơ với hiện tại , bàng quang với tương lai , với suy nghĩ Chính trị là chuyện của chính quyền , ḿnh cứ sống , kiếm tiền và hưởng thụ đi cái đă . Chuyện cứu nước đă có người khác lo … Dương Thu Hương đă cay đắng khi nói rằng : Sự tê liệt ư chí của dân chúng, đặc biệt ở tầng lớp tinh hoa là dấu hiệu suy đồi sức sống của một dân tộc và là biểu hiện rơ rệt nhất cho sự cố kết của các lực lượng cản trở tiến bộ trong xă hội. Các lực lượng phản tiến bộ càng mạnh, trạng thái tê liệt càng kéo dài, càng trầm trọng và khả năng phục hồi càng khó khăn . Theo tôi dù đúng nhưng Nhà văn đă hơi bi quan . Mạch sống của Dân tộc vẫn cuộn cuồn chảy trong ḷng mọi người . Những thế hệ cũ có lương tri nằm ngay trong bộ máy cao cấp của đảng cộng sản như : Tướng Trần Độ , Phạm Quế Dương , Trần Khuê , Bùi Tín , Hà Sĩ Phu , Hoàng Minh Chính , Nguyễn Thanh Giang … hay Nguyễn Đ́nh Huy , Nguyễn Đan Quế … và thế hệ trẻ như : Phạm Hồng Sơn , Lê Chí Quang , Nguyễn Khắc Toàn , Nguyễn Vũ B́nh … và những lănh tụ Tôn giáo như Nguyễn Văn Lư , Phan văn Lợi , Thích Quảng Độ … và bao nhiêu Anh hùng chiến sĩ vô danh khác đă , đang và sẽ tiếp tục đứng lên để đ̣i quyền sống cho Dân tộc ḿnh , cho Đồng bào ḿnh . Trong lịch sử Nhân dân ta đă làm được nhiều điều kỳ diệu th́ không có lư do ǵ mà trong hiện tại chúng ta lại không làm được .

Việt nam sẽ có Dân chủ , Tự do , Đa Đảng … Nhân dân Việt nam có quyền được sống trong Hạnh phúc và Sung sướng . Điều đó là tất yếu ! Nó sẽ xảy ra không hôm nay th́ cũng là ngày mai . Bởi đó là khát vọng của cả một Dân tộc .

Việt Hoàng

Diễn Đàn Bạn Trẻ & Du Học Sinh

-------------------------------------------------------------------------------- http://www.ykien.net

-- (Viet_Nam@Quê-Hương.govt), September 12, 2004


Moderation questions? read the FAQ