Nhờ ơn Bác Nhờ ơn Đảng mà các cậu trai mới có ngành nghề này để sống

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Thâm nhập thế giới mại dâm nam (H́nh chỉ có tính minh họa) Họ là những chàng trai khỏe mạnh, đẹp mă, tự nguyện bán "vốn tự có" để kiếm tiền ăn nhậu, chơi bời hoặc giúp đỡ gia đ́nh... Chưa xét đến khía cạnh đạo đức và pháp luật, kết cục của những "trai làng chơi" cũng bi đát như những "đồng nghiệp" khác giới.

Từ "cave nam cao cấp"

Những anh chàng này được các chủ "động" tuyển chọn kỹ lưỡng với những tiêu chuẩn khắt khe: dễ nh́n, thân h́nh cân đối, có duyên ăn nói và đặc biệt là phải có "năng lực" chiều khách. Sau khi lọt vào mắt xanh của những nhà tuyển dụng, họ sẽ được huấn luyện kỹ năng giao tiếp, chiêu thức pḥng the, mánh khóe móc túi khách hàng... Khi đă thuần thục những ngón nghề, các "nhân viên" này sẽ được bố trí công ăn việc làm ngay. Tiền đi khách được chia theo tỷ lệ: chủ 50%, cave nam 50%, riêng tiền bo th́ cave nam hưởng trọn 100%.

Khách hàng của cave nam cao cấp chủ yếu là những người đồng tính giàu có, thuộc đủ thành phần từ người nước ngoài, doanh nhân, đến văn nghệ sĩ... Điền Chung (P.21, Q. B́nh Thạnh, TP Hồ Chí Minh) - từng là "nhân viên" của một động mại dâm nam do Dũng Bonus quản lư - cho biết: "Khi có khách hàng, ông chủ tập trung nhân viên thành một hàng. Tiếp đó, chúng tôi - trong trang phục quần đen, áo trắng, đầu tóc bóng lộn, người xịt nước hoa thơm nức - lần lượt tiến tới chào khách. Khách ưng thằng nào th́ chọn". Mỗi ngày, Điền Chung thường tiếp 4 - 5 khách và kiếm được khoảng 400 trăm ngàn đồng. Đẳng cấp và thu nhập của cave nam phụ thuộc vào kỹ năng pḥng the của từng cave nam. Q.Hùng (P.18, Q.Tân B́nh) tiết lộ: "Số tiền kiếm được sau mỗi lần đi khách tỷ lệ thuận với việc làm cho khách hàng thỏa măn hay không. Nếu tốt, họ sẽ không tiếc tiền bo". Tuy nhiên, để duy tŕ "doanh thu", cave nam cũng phải đầu tư một khoản không nhỏ để làm mới ḿnh và tái tạo "sức lao động". Ngoài tiền quần áo, giày dép, thẩm mỹ viện, Hùng và Điền Chung phải truy t́m đủ loại rượu cùng các loại thức ăn... bổ dưỡng để có sức "chiến đấu".

Ngoài dân đồng tính, khách hàng của cave nam c̣n là các quư bà sồn sồn từ 40-50 tuổi, thường hay lui tới các vũ trường. Ở đó, các cave nam hoạt động độc lập, tự môi giới và tự thỏa thuận với khách. Tiêu chuẩn đầu tiên của những chàng cave này là phải biết khiêu vũ, càng "siêu" càng ăn khách. Tiêu chuẩn quan trọng tiếp theo là "bản lĩnh của đàn ông", tiếp đó mới đến ngoại h́nh. Đến sàn nhảy, thấy quư bà nào ngồi một ḿnh, nhâm nhi cà phê ph́ phèo thuốc lá là T.N (P.Nam Tính, TP Nam Định) sà tới. Rất lịch sự, N. một tay ṿng sau lưng, một tay đưa ra trước, cúi đầu mời khiêu vũ. Tiếng nhạc xập x́nh, đèn điện xanh đỏ quay cuồng, những cú va chạm cố ư... đă làm cá cắn câu. Bản nhạc kết thúc cũng là lúc N. với bạn nhảy thẳng tiến tới... khách sạn. N. cho biết: "Khách hàng loại này hầu hết do t́nh cảm gia đ́nh rạn nứt, hoặc trả thù chồng đă đi ăn... chả".

Có nhiều khách đương nhiên sẽ kiếm được nhiều tiền. Tuy vậy, trai sàn nhảy cũng luôn nhắc nhau: "Phải biết điểm dừng". Nguyên là do có một chàng từng được mệnh danh là "con gà trống vàng" v́ khả năng chiều phụ nữ đă sớm phải giải nghệ v́ hoạt động với cường độ cao. Mỗi ngày anh chàng này phục vụ tới 5 - 7 quư bà, dẫn tới suy kiệt và mất khách. Điền Chung than thở: "Làm cái nghề này cũng khắc nghiệt lắm, không cẩn thận sẽ bị đào thải ngay". Rồi lư giải: "Thằng nào hết "đi" được, khách hết yêu là bị chủ đuổi ngay".

Đến "trai đứng đường"

Thành phần "đứng đường" xuất thân từ cave nam quá "đát", bị chủ sa thải; thêm vào đó là một đội ngũ những tay đánh quả lẻ, lúc nào hết tiền nhậu hoặc đưa bạn gái đi chơi mới tranh thủ kiếm thêm. Khu vực quanh Nhà máy Bia Sài G̣n, nhất là đường Nguyễn Kim và Lư Thường Kiệt (Q.5 và Q.10, TP Hồ Chí Minh) là nơi làm ăn của "trai làng chơi" loại này.

21 giờ 30 một ngày đầu tháng 8, trong vai những tay đồng tính đi "ăn hàng", chúng tôi t́m tới đường Nguyễn Kim, Lư Thường Kiệt. Đoạn đường này có nhiều quán bia, tiếng "dzô dzô", cụng ly canh cách khuấy động bầu không khí Sài G̣n về đêm. Anh bạn đi cùng sành sỏi: "Cứ chạy xe từ từ, nhá đèn vài ba lần ắt có người t́m tới". Tôi làm theo lời chỉ dẫn th́ quả nhiên, phía bên kia đường, có vài gă trai chừng 25 - 27 tuổi đứng dậy, đưa tay vẫy. Vừa mới tấp xe vào, chúng tôi đă được 2 gă mời chào: "Đi chơi cùng anh nha cưng". Chúng tôi vờ không hiểu: "Đi đâu?". Một gă trai trách yêu: "Cưng vui tính ghê. Đi với anh đảm bảo không sướng không lấy tiền". Gă c̣n lại đưa tay vuốt lưng, vẹo má và thọc vào túi quần anh bạn tôi, giở lời chớt nhả. Tôi hỏi: "Bao nhiêu?". Gă trai nheo mắt: "Tàu nhanh hay chậm? Tàu nhanh th́ 1 lít (100 ngàn đồng - PV), anh bao tiền pḥng. Qua đêm th́ cho anh xin 2 lít. Xong chuyện, nếu thương và phục tài của anh, mấy cưng cho thêm chút nào anh vui chút đó". "Xem hàng" chừng mươi phút, lấy cớ hàng quá đát, chúng tôi nhấn ga chạy thẳng. Hai gă trai đứng đường với theo: "C̣n trả giá được mà!".

23 giờ. Dân nhậu lục tục kéo nhau ra về. Người đi lại thưa dần. Trên đường mấy chiếc Wave Tàu, xe đạp đảo qua đảo lại. Anh bạn tôi nói nhỏ: "Trai đứng đường t́m khách đấy. Chợ họp đến tận 2 - 3 giờ sáng mới tan". Quan sát kỹ tôi nhận thấy, thi thoảng một tay đồng tính phóng xe tới, lập tức 1 - 2 chiếc xe khác bám theo. Dăm phút sau, tay đồng tính cùng một nam cave, mỗi người một xe rồ ga phóng vút đi trong đêm...

Chúng tôi xin kết thúc phóng sự này bằng kết cục đau đớn của những chàng làm nghề mại dâm nam. Ban ngày, Nguyễn X.L (Diêu Tŕ, Tuy Phước, B́nh Định) đi phụ hồ, giúp việc nhà... ban đêm t́m tới đường Nguyễn Kim phục vụ dân đồng tính kiếm tiền nuôi 3 đứa em học đại học tại TP Hồ Chí Minh. Một cậu em biết chuyện, không chịu nổi đă cắt tóc đi tu, bỏ dở việc học hành. Chưa hết, mấy tháng sau, X.L bị công an bắt quả tang đang phục vụ khách, bị đưa đi tập trung tại một trung tâm chữa bệnh thuộc Sở Lao động - Thương binh - Xă hội TP Hồ Chí Minh. C̣n Nguyễn Q.H (P.18, Q.Tân B́nh, TP Hồ Chí Minh) vốn là một chàng trai khỏe mạnh, đầy nam tính. Sau một thời gian làm việc trong động đă trở thành một dân đồng tính, thay v́ "đi" khách kiếm tiền H. phải bỏ tiền gọi trai đứng đường phục vụ mỗi khi thấy "bức xúc". Trường hợp phổ biến hơn là khi sức tàn lực kiệt, những chàng trai hành nghề bằng "vốn tự có" này sẽ bị chủ thẳng tay sa thải hoặc khách hàng xa lánh. Lúc này, họ sẽ phải đối mặt với một tương lai tăm tối...



-- Nam Kỳ Đồng KHởi (NAM_KY@CSNguNhat.com), August 14, 2004


Moderation questions? read the FAQ