Huyền Thoại Hồ Chí Minh

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Huyền thoại Hồ Chí Minh Đăng ngày 13 tháng 08 năm 2003 Công tâm mà nói, bất cứ tổ chức nào cũng phải đặt vấn đề tuyên truyền ở vị thế ưu tiên cao, có thể nói là ưu tiên một.

Câu chuyện truyền khẩu “Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trăi vi thần” được người đời sau nhắc nhở như một sự “phát minh siêu đẳng của môn tuyên truyền”. Dĩ nhiên, “phát minh này chỉ có thể làm cho giới b́nh dân, nhất là những người mê tín tin là thật. Họ tin tưởng như vậy và gia nhập đoàn quân cách mạng của Lê Lợi. May thay! họ đi đúng đường. C̣n những bậc trí thức hoặc những người có óc phán đoán tất sẽ biết rằng đây là cách tuyên truyền, mời gọi mọi người tham gia lực lựng chống ngoại xâm, v́ vậy, dù họ không biết làm cách nào để có những chiếc lá như vậy, nhưng họ phải phục sự phát minh này. Họ theo Lê Lợi v́ ngài đă có sáng kiến độc đáo trong tuyên truyền tất cũng là kẻ tài trí có thể giúp nước cứu dân. B́nh dân hay trí thức đều hưởng ứng lời kêu gọi này, dù mỗi người nghĩ một khác. Đó là cái tinh hoa của môn tuyên truyền.

Nhưng lănh vực nào cũng có giới hạn của nó, vượt quá giới hạn, nhất là lỗi thời, sẽ có phản ứng ngược, gây bất lợi cho mục đích đề ra. Trong cuộc kháng chiến chống Pháp, Mặt trận Việt Minh do Hồ Chí Minh lănh đạo đă biết kết hợp 3 yếu tố tuyên truyền rất tinh vi để lôi cuốn quần chúng. Một là kích động ḷng yêu nước,chí quật cường chống xâm lăng của dân tộc Việt Nam, hai là huyền thoại Hồ Chí Minh, ba là khủng bố. Kết hợp 3 phương tiện này, Mặt Trận Việt Minh, tiền thân hay mặt nổi của đảng Cộng Sản đă thành công. Tuy sự thành công này c̣n có nhiều yếu tố khác kết hợp, nhưng tuyên truyền vẫn giữ một địa vị quan trọng.

Cơ quan tuyên truyền của Việt Minh Cộng Sản cũng như chính Hồ Chí Minh đă tạo cho Hồ Chí Minh một pho huyền thoại về cuộc đời của ông ta, thần thánh hóa Hồ Chí Minh để lôi cuốn mọi người đi theo Hồ Chí Minh, khi đă theo rồi th́ phải chấp nhận những huyền thoại, nếu không th́ bị khủng bố, lâu dần người ta thuật lại hay nghe những ǵ cán bộ kể về đời “Bác” đều cho là sự thật. Nếu tỏ ư nghi ngờ là “có chuyện lôi thôi”. Nhưng dưới ánh mặt trời không có ǵ bí mật, do đó, cuộc đời Hồ Chí Minh cũng đă bị phơi bày ra ánh sáng, không thể che dấu măi được.

Đă là con người th́ không ai tránh khỏi lầm lỗi, nhưng v́ thuộc cấp của Hồ Chí Minh, nhất là chính Hồ Chí Minh đă quá tham lam, đi quá đà trong vấn đề tạo nên huyền thoại cho Hồ Chí Minh. Do đó, khi sự thật được phơi bày, người ta nh́n Hồ Chí Minh như một quái vật, một phần v́ những hành vi quá hèn hạ, bỉ ổi của Hồ Chí Minh, mặt khác người ta tức giận v́ bị phỉnh gạt. Chính Hồ Chí Minh đă tự ḿnh viết đến hai tác phẩm ca ngợi ḿnh. Nếu như Hồ Chí Minh dùng lối văn tự thuật hay hồi kư hay một thể loại nào khác để kể về đời sống, đời hoạt động của ḿnh th́ đó là chuyện b́nh thường, dù Hồ có thêm mắm dặm muối, dù có đề cao hay bào chữa cho ḿnh cũng là chuyện thường t́nh. Đằng này, trong cả hai tác phẩm “Vừa đi đường, vừa kể chuyện” Hồ Chí Minh lấy tên là T.Lan và “Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”, Hồ Chí Minh lấy bút hiệu Trần Dân Tiên, Hồ Chí Minh đă đóng vai hai người khác để ca tụng ḿnh. Đây là một hành động quá bỉ ổi không thể bào chữa được. Tư cách của Hồ Chí Minh qua hai hành động này không thể nào không liệt ông ta vào một trong những tên háo danh nhất thế giới. Tuy nhiên, một hành động khác c̣n tồi bại hơn là tự ca tụng ḿnh, đó là Hồ Chí Minh đă ăn cắp tập thơ “Ngục Trung Nhật Kư” của một người Tàu họ Lư rồi bắt thuộc hạ dịch ra thơ Việt, in ra hơn một triệu cuốn và bắt cả nước “Học tập thơ Bác”. Sự việc này đă được kiểm nghiệm. Những hành động này là những hành động có thể nói là bệnh hoạn.

Hồ Chí Minh đă dan díu với nhiều người đàn bà, điều này không có ǵ lạ, v́ Hồ Chí Minh cũng là một con người như mọi người. Điều đáng nói ở đây là cách đối xử quá tàn bạo của Hồ Chí Minh đối với cô Nguyễn Thị Xuân, một cô gái mới 20 tuổi đă có con với Hồ Chí Minh mà ông ta nỡ ra lệnh thủ tiêu một cách dă man: đập bể sọ rồi cho xe cán lên người. Có người cho rằng việc này do Trần Quốc Hoàn, Bộ Trưởng Nội Vụ tự ư làm, Hồ Chí Minh không hay biết. Bào chữa như vậy chẳng khác nào đổ dầu vào lửa. V́ vào thời điểm đó, Hồ Chí Minh vẫn c̣n quyền lực, hơn nữa, nếu không có lệnh của Hồ, Trần Quốc Hoàn không dại ǵ gây nên một chứng cớ để các “đồng chí” thanh trừng hắn ta. Điều đáng nói nữa là Việt Cộng đă ca ngợi sự “không lập gia đ́nh” của Hồ Chí Minh như là một sự hy sinh lớn lao cho dân tộc. Chính Hồ Chí Minh cũng tuyên bố : “thanh niên không nên học Bác hai việc, một là không lấy vợ, hai là hút thuốc”. Trên thực tế, Hồ Chí Minh đă cướp vợ của Lê Hồng Phong là Nguyễn Thị Minh Khai, đă dan díu với Đỗ Thị Lạc. Chưa kể Hồ Chí Minh đă chính thức cưới Tăng Tuyết Minh làm vợ, đă định cưới Nguyễn thị Phương Mai… làm sao mà gọi được rằng không cưới vợ.

Cứ cho rằng những việc nêu trên có thể dấu nhẹm được, th́ hành động của Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Cộng vào năm 1958, đă để cho 300 ngàn quân Trung Cộng chiếm đóng miền cực Bắc Việt Nam, không thể dấu nhẹm người dân địa phương được..

Nói như vậy để mọi người thấy rằng, Trung Ương Đảng, Bộ Chính Trị Cộng Sản và Nhà Nước Việt Nam không nên bám víu vào thần tượng Hồ Chí Minh nữa. V́ đă đến lúc, những lớp phấn son thoa trét lên thần tượng Hồ Chí Minh đă lần lượt vỡ ra, chảy xuống hoặc trôi đi. Lúc đó, chẳng những người dân, bộ đội cũng như cán bộ mà ngay cả các đảng viên cuồng tín cũng sẽ thất vọng và có những phản ứng hết sức nguy hiểm, bất lợi cho Đảng. V́ đă đến lúc Đảng không có thể dùng khủng bố kết hợp với tuyên truyền trong vấn đề huyền thoại Hồ Chí Minh. Hành động vụng về làm cho một số người trong nước nhận rơ Đảng bưng bít sự thật về Hồ Chí Minh, đó là việc Đảng Cộng Sản muốn chuyển dịch tác phẩm “Ho Chi Minh, a life” của William J. Duiker. Nhà xuất bản “Chính Trị Quốc Gia” ở Hà Nội đă xin phép nhà xuất bản Hyperion Books và tác giả William Duiker để chuyển dịch cuốn sách này ra Việt ngữ, nhưng yêu cầu được phép bỏ đi “một vài đoạn không phù hợp với những thông tin hiện có trong hồ sơ của chúng tôi”. Đó là những đoạn viết về những dan díu của Hồ Chí Minh với đàn bà. Tác giả cũng như nhà xuất bản không đồng ư, họ chỉ cho phép chuyển dịch toàn bộ tác phẩm. Dư luận đặt câu hỏi tại sao phải bỏ đi một phần của tác phẩm, một tác phẩm mà Duiker đă bỏ ra 20 năm sưu tập tài liệu để viết, là một đứa con tinh thần phải thai nghén lâu năm như vậy, thế mà VC lại muốn cắt bỏ một phần thân thể của nó, W.J. Duiker nghĩ ǵ về đề nghị của CSVN? Cảm tưởng đầu tiên của Duiker chắc chắn phải là sự tức giận v́ đă bị miệt thị v́ “những thông tin hiện có”. Sau đó, tác giả sẽ xét lại toàn bộ tác phẩm v́ thái độ không tôn trọng sự thật của Đảng Cộng Sản, trong đó có Hồ Chí Minh.

Hai loại vũ khí mà CSVN hiện đang dùng để chống đỡ sự tan ră của Đảng là huyền thoại Hồ Chí Minh và bưng bít thông tin. Cả hai vũ khí này ngày càng trở nên vô dụng. V́ phần lớn những bí mật cuộc đời hoạt động của Hồ Chí Minh được lưu trữ trong văn khố Nga Sô và các nước CS khác nay họ đang lần lượt bạch hóa, ai cũng có thể tham khảo, sao chép, do đó, Đảng Cộng Sản không thể lấy thúng úp miệng voi. Tuy CSVN đang đàn áp dữ dội những người xử dụng tin học, nhưng họ đă gặp phản ứng mạnh mẽ của thế giới và họ cũng bất lực không thể bưng bít măi được.

V́ vậy, muốn tiếp tục cầm quyền, điều tốt nhất là Việt Cộng nên thay thế hai loại vũ khí lỗi thời này bằng một loại vũ khí khác hữu hiệu hơn, hợp thời hơn, đó là tự do và dân chủ. Nếu v́ vứt bỏ kinh tế Cộng Sản mà theo kinh tế thị trường, nhờ đó, CSVN đă không bị chết bởi nạn đói, th́ cũng nên vứt bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh và việc bưng bít thông tin trong nước. Đó là cách khôn ngoan nhất để tồn tại. [Quay lại

-- Nam Kỳ Đồng KHởi (NAM_KY@CSNguNhut.com), August 12, 2004


Moderation questions? read the FAQ