Khốn nạn và thất vọng: Nguyễn Vũ B́nh !

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Bắc Bộ Phủ toàn những tên Đầu Gấu, Sống vô tâm quanh bữa tiệc đầu lâu,

Ta cúi đầu - Cộng cỡi cổ, Ta đứng dậy - Cộng sụp đỗ

-------------------------------------------------------------------------------------------

Khốn nạn và thất vọng: Nguyễn Vũ B́nh !

Trich tu www.ykien.net - 13-05-2004 - Nam Việt

Nguyễn Vũ B́nh đă tuyệt thực hơn 140 giờ theo tin của CLB Dân Chủ Việt Nam. Anh đă làm như đă nói ngay sau khi phiên ṭa phúc thẩm xét xử nguyên án cũ 7 năm tù v́ tội gián điệp: "Hoặc là trả tự do ngay cho tôi, hoặc tôi sẽ tuyệt thực đến chết."

Những ǵ đám cảnh sát Hà Nội làm trước và sau phiên ṭa không cần phải kể v́ ai cũng đă biết và đă được nói đến nhiều rồi. Cảnh sát, công an hiện nay đang có quyền lực vô biên v́ đă nắm "đằng chuôi" hầu hết các vị lănh đạo các cấp khác nhau của guồng máy tham nhũng. Khi mà ông chủ tịch nước chỉ mới lấy tạm 3 tỉ tiền nhà nước sửa nhà riêng th́ đừng lên lớp ǵ chúng tôi. Các ông ăn, chúng tôi làm ǵ chúng tôi thích. Các ông cứ ăn và đừng động đến chúng tôi th́ sẽ yên.

Nhưng bài báo này không nói về chuyện đó. Tôi đang muốn quan tâm đến số phận nhà báo Nguyễn Vũ B́nh. Anh tuyệt thực không phải v́ sợ. Anh tuyệt thực có lẽ một phần v́ thất vọng. Trong những người đấu tranh trẻ tuổi anh là người duy nhất đă từng làm trong một cơ quan tuyên truyền nặng kư nhất và cũng giáo điều nhất: Tạp chí Cộng sản. Không phải anh không biết những ǵ sẽ xảy ra khi anh dám Nộp đơn xin thành lập đảng Tự do dân chủ và c̣n dám gửi bản điều trần đến Quốc hội Hoa Kỳ. Anh cũng là người duy nhất tỏ ít nhiều thái độ thất vọng trong số những người trẻ đang bị cầm tù. Trong một lần trả lời phỏng vấn, anh đă thốt lên: "Họ bỏ tù tôi v́ tôi dám có lương tâm. Mà số người dám có lương tâm bây giờ c̣n rất ít." Rất nhiều người ở Việt Nam, cả những người trẻ tuổi, bảo Nguyễn Vũ B́nh là con thiêu thân và ngông cuồng. Tôi nghĩ, anh biết điều đó và anh cũng thất vọng về điều đó.

Anh c̣n thất vọng v́ Nhà cầm quyền Việt Nam trên thực tế muốn làm ǵ th́ làm, bất chấp mọi sự phản đối lên án của quốc tế, kể cả Hoa Kỳ. Hàng trăm các tổ chức tên tuổi đă lên án công khai, mạnh mẽ và đều đặn trước và sau hai phiên ṭa nhưng không có tác dụng ǵ. Lời nói, tiếng chiêng không làm CS sợ. Những người CS bây giờ trên thực tế đă trở thành kẻ áp bức, những lư tưởng chỉ c̣n là ngụy tạo nên họ không sợ bất kỳ ǵ không ảnh hưởng đến cuộc sống, miếng cơm và sự sống c̣n của gia đ́nh, cá nhân họ. Thử hỏi, đám chánh án, quan ṭa ở Hà Nội sẽ dám làm khác khi bản thân họ cũng sợ, mất chỗ và ngay cả họ có thể bị rơi vào cảnh tương tự ?

Một trong những điều thất vọng lớn nhất là ngay Quốc hội Hoa Kỳ, nơi những con người dũng cảm như Cha Lư, Nguyễn Vũ B́nh đă tin tưởng gửi điều trần đến cũng bất lực, đúng hơn không thèm quan tâm đến số phận những người làm không công cho họ. Họ, Quốc hội Hoa Kỳ, có nên xem xét và ít nhất cũng nên trả lời về những điều trần đă nhận ? Nếu những bản điều trần đó đúng, họ (Quốc hội Hoa Kỳ) có nên lên tiếng bảo vệ những người đă đưa tin công khai cho họ ? Những người hợp tác với cảnh sát Hoa Kỳ th́ được bảo vệ, c̣n hợp tác với Quốc hội Hoa Kỳ th́ không ? Nếu trong hoàn cảnh tương tự, tôi cũng sẽ thất vọng ghê gớm. Thất vọng v́ hiểu rằng sự đấu tranh của ḿnh đang cô đơn và phụ thuộc vào kẻ thù. Nói đúng hơn, phụ thuộc trực tiếp vào sự phát triển và thay đổi của kẻ thù. Ở đây là sự quyết định của chính quyền Việt Nam cùng bộ máy an ninh ch́m. Lư do chính là sự sợ hăi khó giải thích được tạo nên trong mỗi người. Bộ máy an ninh ch́m (mà ai cũng biết) đang lũng đoạn Việt Nam thông qua sự sợ hăi. Ngay các tướng lĩnh, các sĩ quan quân đội Việt Nam cũng sợ, không dám lên tiếng công khai bảo vệ cho những người đồng hữu, cấp trên cũ của ḿnh trừ một số rất ít. V́ thế cựu tướng Trần Độ chết bệnh mà các tướng lĩnh khác cũng không dám công khai lên tiếng về một đám tang kỳ quái. Cựu Đại tá Phạm Quế Dương th́ đang ngồi tù mà uất ức. Nguyễn Vũ B́nh cảm nhận những điều đó và anh chắc cảm thấy thất vọng ghê gớm v́ sự ư thức điều này.

Phần đông im lặng đang phẫn nộ và chỉ chờ một ngọn lửa là bùng lên. Nhưng khi vẫn đang chờ th́ những người như Nguyễn Vũ B́nh vẫn tiếp tục bị hành hạ bằng đủ biện pháp thô tục nhất, vẫn bị giam không xét xử và rồi tống vào tù, tra tấn đàn áp bằng mọi tiểu xảo hèn mạt ở những chỗ khắc nhiệt nhất. Một cảm giác cô đơn đáng sợ. Ở Việt Nam có bao nhiêu người c̣n dám công khai lên tiếng như vậy, không nhiều và những người đó đă lần lượt bị bắt và xét xử gần hết. Chẳng bao lâu nữa các phóng viên ngoại quốc và các đài báo truyền thông Hải ngoại cũng sẽ hết người để phỏng vấn.

Nguyễn Vũ B́nh sẽ c̣n thất vọng nhiều hơn nữa nếu biết những ǵ đang xảy ra ở bên ngoài, nơi tên anh được nhắc thường xuyên trước và sau hai phiên ṭa. Tin khẩn báo của Phạm Trần về việc cần làm ǵ để cứu anh bị ch́m đi trong tiếng ồn ào của Nghị quyết không muốn các phái đoàn CSVN vào khi Little saigon. Ngay buổi họp báo của Mạng lưới nhân quyền về sự cấp bách với sự sống-chết của anh cũng chỉ kịp diễn ra khoảng 30 phút v́ ai nấy đều đang háo hức chờ đợi buổi họp của Hội đồng thị xă Garden Grove về vùng "Không Cộng Sản". Cuộc sống của anh, sự chịu đựng của gia đ́nh anh không quan trọng bằng Nghị quyết sẽ làm hài ḷng hay đem lại sự an ủi cho nhiều người. Xét cho cùng, ngay ở đất Hoa Kỳ này c̣n nhiều người có lối suy nghĩ duy trí không khác ǵ ở Hà Nội: Nhiều chuyện trọng đại quan trọng hơn số phận của từng con người!

Báo Người Việt tường thuật hàng ngàn người tham dự phiên họp của Hội Đồng thành phố về bản nghị quyết "Không cộng sản". Báo Los Angeles Times đưa tin: Khoảng 200 người tham dự. Những người đó có thể đến tập trung trước cửa Lănh sự quán Việt Nam để đ̣i quyền sống cho Nguyễn Vũ B́nh ? Tôi sẽ đi cùng. Một tờ báo duy nhất, Việt Báo đưa tin ngắn gọn về buổi họp báo Nguyễn Vũ B́nh với số người tham dự khiêm tốn và thời gian gấp gáp. C̣n đâu, gần như không ai thấy nói ǵ về số phận của Nguyễn Vũ B́nh cũng như việc anh có thể sắp chết ... một phần v́ thất vọng. Không biết bao nhiêu người tham dự họp báo biết tự đặt câu hỏi: Làm được ǵ đây để anh Nguyễn Vũ B́nh có thể sống thêm ? Tôi chắc không nhiều. Và nghĩ đến đay tôi cảm thấy nghẹn ngào và uất ức tức giận. Phần v́ tôi cũng không làm được ǵ và phần v́ tràn ngập cảm giác thất vọng. Chúng ta vẫn chưa biết quan tâm đến những con người cụ thể, chưa thật sự muốn hiểu Việt Nam và sự thật ở đó mà vẫn đang trong ṿng u mê chạy theo nhiều điều duy trí khó hiểu. H́nh như người ngoài khách quan hơn.

Một số nhà quan sát nêu lên trong một bài báo trên Los Angeles Times cho biết, những Nghị quyết như vậy đem lại nhiều thiệt hại lâu dài hơn là tốt đẹp. Điều đáng sợ ở đây là phần đông chúng ta vẫn chưa học được cách sống và hiểu dân chủ. T́nh trạng Việt Nam không có ǵ là hay cả, nhưng người Mỹ gốc Việt phải hiểu rằng họ đang sống trong một môi trường hoàn toàn khác về xă hội, pháp lư ở Hoa Kỳ. Khi không biết trao đổi hoàn toàn tự do tránh định kiến cố hữu bất biến, cộng đồng gốc Việt chưa thể tiến bộ và thay đổi được.

Sự khác biệt giữa cảm giác ít quan tâm với buổi họp báo kêu cứu về Nguyễn Vũ B́nh và sự hân hoan ngay sau đó của rất đông người về Nghị quyết "Không Cộng sản" đă chỉ ra điểm yếu nhất của các phong trào quan tâm đến Việt Nam ở Hải ngoại. Ở đây người ta cũng không quan tâm nhiều đến số phận từng con người, nhiều chuyện khác đại sự hơn! Một bài báo đăng trên một tờ báo ấn bản ở Đông Au đă từng nhận xét phần nào về sự đấu tranh của cộng đồng người Việt hải ngoại khi viết lên một sự thật đau đớn: Hàng trăm tổ chức tranh đấu ở hải ngoại vẫn phải dựa vào sự tranh đấu của một số ít những người dững cảm ở Việt Nam như Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn, Trần Khuê, Đan Quế, Cha Lư, Phạm Quế Dương v.v. Nhà cầm quyền Việt Nam cùng đám cảnh sát ch́m biết tin này hẳn đang vui mừng, họ chắc chắn sẽ bảo: "Cũng thế thôi. C̣n thằng nào láo bắt nốt. Nếu không c̣n cũng tạo ra và bắt thêm vài lũ gián điệp nữa ..."

Tôi là một kẻ hèn, nhưng tôi biết một điều: Tôi sẽ không gửi điều trần lên Quốc hội Hoa Kỳ v́ ngay họ cũng không làm ǵ để bảo vệ được tôi c̣n CSVN th́ luôn có thể bỏ tù và hành hạ tôi. Tôi sẽ chỉ đấu tranh tích cực khi nào tôi thành công dân Hoa Kỳ và ở vùng đất "Không Cộng sản" an toàn như Little Saigon.

Mong tất cả các anh Lê Chí Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Phạm Quế Dương, Trần Khuê, Đan Quế, Cha Lư cùng nhiều người khác đang bị tù, đang bị hành hạ v́ dám có lương tâm công khai lượng thứ cho tôi v́ đă không dám được như các anh. Nhưng hăy tin, tôi sẽ làm trong cách của ḿnh để giúp các anh như một người trong đám đông im lặng.

Nam Việt

-- Chien Si Truyen Tin (Chien_Si_Truyen_Tin@hn.vnn.vn), May 13, 2004


Moderation questions? read the FAQ