QUYỀN CỦA CÔNG DÂN ĐƯỢC THAY ĐỔI CHÍNH PHỦ CỦA MÌNH

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Phần 3: TÔN TRỌNG QUYỀN CHÍNH TRỊ: QUYỀN CỦA CÔNG DÂN ĐƯỢC THAY ĐỔI CHÍNH PHỦ CỦA MÌNH

Hiến pháp quy định công dân không có quyền thay đổi chính phủ một cách hòa bình và công dân không thể tự do chọn lựa và thay đổi luật pháp và quan chức lãnh đạo họ. Đảng kiểm soát việc lựa chọn ứng cử viên trong các cuộc bầu cử Quốc hội, bầu Chủ tịch nước, Thủ tướng và chính quyền cấp địa phương. Tất cả quyền lực chính trị đều thuộc về Ðảng Cộng sản Việt Nam (ÐCSVN) và Hiến pháp tuyên bố về vai trò lãnh đạo của ÐCSVN. Các phong trào chống đối chính trị và các đảng chính trị khác đều là bất hợp pháp. Bộ Chính trị của ÐCSVN là cơ quan ra quyết định tối cao của Việt Nam mặc dù Bộ Chính trị về mặt kỹ thuật phải báo cáo với Uỷ Ban Trung ương Đảng. Trong kỳ họp đầu tiên tại Ðại hội Ðảng lần thứ 9 tháng 4/2001, Ðảng đã thay thế Ủy ban Thường vụ gồm năm ủy viên cao cấp nhất của Bộ Chính trị bằng một Ban bí thư ban đầu gồm Tổng Bí thư, bốn Ủy viên Bộ Chính trị cấp thấp hơn, và bốn Ủy viên Trung ương không thuộc Bộ Chính trị nhưng nay gồm ít nhất là 11 uỷ viên, để giám sát thường xuyên việc thực thi các chỉ thị của lãnh đạo.

Chính phủ tiếp tục hạn chế tranh luận và chỉ trích công khai đối với một số khía cạnh hoạt động của cá nhân, nhà nước và Ðảng do ÐCSVN chỉ đạo; tuy nhiên, các nhà lập pháp đã tiếp tục chất vấn và chỉ trích các bộ trưởng trong những phiên họp một năm hai lần được truyền trực tiếp trên truyền hình. Không được phép thách thức công khai tính hợp pháp của Nhà nước một Ðảng, tuy nhiên có những trường hợp một số cá nhân và một số cựu Ðảng viên gửi những bức thư trái phép chỉ trích Chính phủ và được lưu hành rộng rãi.

Chính phủ tích cực khuyến khích công dân đủ tư cách đi bỏ phiếu bầu cử. Dù bỏ phiếu không bắt buộc nhưng các quan chức tổ chức bầu cử dùng nhiều biện pháp để thuyết phục nhân dân đi bầu, kể cả sử dụng các hệ thống thông tin công cộng để gọi tên những người đi bầu muộn phải đến bỏ phiếu. Chính phủ thông báo tỷ lệ cử tri là 99,73% trong cuộc bầu cử Quốc hội tháng 5/2002. Bỏ phiếu hộ tuy là bất hợp pháp nhưng có vẻ rất phổ biến. Hơn nữa, hầu hết việc bỏ phiếu diễn ra đến 10 giờ sáng dù thùng phiếu theo quy định phải mở đến tận bảy giờ tối. Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã chấp thuận tất cả ứng cử viên cho 498 ghế trong Quốc hội.

Quốc hội tuy chịu sự kiểm soát của Ðảng (tất cả các lãnh đạo cấp cao và 90% đại biểu đều là Ðảng viên) nhưng ngày càng trở thành diễn đàn bày tỏ những mối quan tâm của địa phương và cấp tỉnh và là nơi chỉ trích nạn tham nhũng và tính không hiệu quả. Tuy nhiên, Quốc hội không đề ra luật pháp và chưa bao giờ thông qua những đạo luật mà Ðảng phản đối. Các quan chức của Ðảng nắm giữ hầu hết các vị trí cao cấp trong Chính phủ và Quốc hội và tiếp tục có quyết định cuối cùng trong các vấn đề lớn. Năm 2002, Quốc hội đã thảo luận việc đề cử nội các của Chính phủ; mặc dù thông qua tất cả các đề cử này, nhưng hơn 30% đại biểu bỏ phiếu chống lại một số người được đề cử. Trong năm qua, Quốc hội tiếp tục tham gia vào các cuộc tranh luận công khai về các vấn đề kinh tế, luật pháp và xã hội. Quốc hội cũng tiếp tục sử dụng quyền lực ngày càng tăng của mình trong việc sửa đổi hay bác bỏ các dự luật và tích cực nâng cao khả năng soạn thảo luật.

Luật tạo cơ hội cho việc tham gia chính trị bình đẳng của phụ nữ và các nhóm thiểu số. Phụ nữ nắm giữ một số chức vụ quan trọng trong chính phủ với một chức Phó Chủ tịch nước. Có 136 phụ nữ trong tổng số 498 đại biểu Quốc hội; có ba phụ nữ hàm Bộ trưởng; và không có phụ nữ nào trong Bộ Chính trị. Chỉ có rất ít phụ nữ là lãnh đạo cấp tỉnh.

Có 87 trong tổng số 498 đại biểu Quốc hội là người dân tộc thiểu số và hai người dân tộc tham gia nội các. Tổng Bí thư ÐCSVN là người dân tộc Tày thiểu số; tuy nhiên tỷ lệ người dân tộc thiểu số trong bộ máy chính phủ và cấp quốc gia không phản ánh chính xác tỷ lệ dân số của họ.

For comments and inquiries, please email to uscongenhcmc@pd.state.gov For Visa Issues, please email to hcmcinfo@state.gov

Warning: Your message to this address may not be read for several days. Please send urgent messages to the consulate by fax (84-8) 824 5571 or telephone (84-8) 822 9433.

This site is produced and maintained by the U.S. Consulate General in Ho Chi Minh City. Links to other Internet sites should not be construed as an endorsement of the views contained therein.

Last Modified 05/07/2004 20:01:43



-- lu cho" thui (vietnamcongsans@yahoo.com), May 07, 2004

Answers

Response to QUYỀN CỦA CÔNG DÂN ĐƯỢC THAY ĐỔI CHÃNH PHỦ CỦA MÃŒNH

Phần 5: PHÂN BIỆT Äá»I XỬ VỀ CHỦNG TỘC, GIỚI TÃNH, NGƯỜI TÀN TẬT, NGÔN NGá»® VÀ ÄỊA VỊ Xà HỘI

Hiến pháp cấm phân biệt giá»›i tính, sắc tá»™c, tôn giáo hay giai cấp xã há»™i; tuy nhiên, việc thá»±c hiện những Ä‘iá»u này không đồng Ä‘á»u. Má»™t số ngưá»i trước đây bị quản thúc trong các trại cải tạo do có liên hệ vá»›i chính quyá»n trước 1975 tiếp tục cho biết vẫn có sá»± phân biệt đối xá»­ đối vá»›i há» và gia đình há» trong vấn đỠnhà cá»­a, giáo dục và việc làm. Má»™t số cá»±u chiến binh cá»§a chính quyá»n trước 1975 vẫn gặp khó khăn kinh tế do hạn chế và phân biệt nghá» nghiệp trước đây, nhưng không biết có ai bị tống giam vì hoạt động cá»§a há» trước 1975. Cá»±u chiến binh và gia đình cá»§a há» nói chung không thể làm việc cho Chính phá»§. Sá»± cấm Ä‘oán này đỡ hÆ¡n trước đây vì ngày càng có nhiá»u cÆ¡ há»™i việc làm trong các doanh nghiệp tư nhân. Theo luật, không có sá»± phân biệt nào đối vá»›i ngưá»i bị nhiá»…m HIV/AIDS; tuy nhiên, vẫn còn má»™t số phân biệt xã há»™i.

Phụ nữ

Luật pháp có giải quyết vấn đỠbạo lá»±c trong gia đình; tuy nhiên chính quyá»n không thá»±c hiện luật này má»™t cách hiệu quả. Các quan chức ngày càng thừa nhận có tồn tại bạo lá»±c trong gia đình và vấn đỠnày cÅ©ng được tranh luận công khai hÆ¡n trên báo đài. Các nhân viên quốc tế cá»§a NGO và các liên lạc viên địa phương cho biết bạo lá»±c trong gia đình chống lại phụ nữ là rất phổ biến. Khoảng 2/3 vụ ly dị má»™t phần do bạo lá»±c gia đình. Tá»· lệ ly dị đã tăng lên trong những năm qua nhưng nhiá»u phụ nữ vẫn chấp nhận bị ngược đãi gia đình hÆ¡n là chịu ná»—i nhục trước gia đình, xã há»™i và gặp khó khăn kinh tế sau khi ly dị.

Theo Bá»™ luật Hình sá»±, việc sá»­ dụng bạo lá»±c, Ä‘e dá»a dùng vÅ© lá»±c, lợi dụng nạn nhân không thể tá»± vệ hay dụ dá»— để quan hệ tình dục ngoài ý muốn vá»›i nạn nhân là phạm tá»™i. Ãây là quy định hình sá»± hóa tá»™i hiếp dâm, cưỡng hiếp vợ, và trong má»™t số trưá»ng hợp còn là sá»± quấy rối tình dục. Tuy nhiên không có trưá»ng hợp truy tố nào vá» tá»™i hãm hiếp hôn nhân. NGO và các tổ chức Ä‘oàn thể cá»§a Äảng có má»™t số biện pháp hạn chế để xây dá»±ng nÆ¡i cư trú và đào tạo cảnh sát giải quyết vấn đỠnày.

Mại dâm theo luật là bất hợp pháp nhưng có vẻ như được buông lá»ng rá»™ng rãi. Má»™t số phụ nữ bị ép làm gái mại dâm và má»™t số là nạn nhân cá»§a những lá»i hứa lừa gạt vá» những công việc tá»­ tế (xem Phần 6.f). Nhiá»u phụ nữ cảm thấy buá»™c phải làm gái mại dâm vì đói nghèo và không có cÆ¡ há»™i việc làm. Các NGO ước tính có 300.000 gái mại dâm trên cả nước gồm cả những gái làm tiá»n bán thá»i gian hay theo mùa trong năm. Có nguồn tin cho biết má»™t số ngưá»i ở TP Hồ Chí Minh đã dụ dá»— phụ nữ trẻ nghiện heroin và ép há» làm gái mại dâm để kiếm tiá»n mua thuốc. Cha mẹ thưá»ng hy vá»ng con gái cả gánh trách nhiệm lo phần lá»›n nguồn thu nhập cho gia đình. Có tin cho biết má»™t số cha mẹ ép con gái mình làm gái mại dâm hay đưa ra những yêu cầu vá» tài chính quá cao khiến há» cảm thấy buá»™c phải Ä‘i làm nghá» mại dâm. Há»™i Liên hiệp Phụ nữ, má»™t tổ chức Ä‘oàn thể cá»§a Mặt trận Tổ quốc Việt Nam (VFF), cùng các NGO quốc tế đã tích cá»±c tham gia vào các chương trình giáo dục và cải tạo để chống lại tệ nạn này.

Buôn bán phụ nữ vì mục đích bóc lá»™t tình dục ở trong và ngoài nước cÅ©ng là má»™t vấn đỠnghiêm trá»ng (xem Phần 6.f).

Tuy không có sá»± phân biệt nào vá» mặt luật pháp nhưng phụ nữ phải chịu sá»± phân biệt vá» mặt xã há»™i rất sâu sắc. Tuy có những Ä‘iá»u khoản trong Hiến pháp, trong luật và trong các quy định vỠđối xá»­ bình đẳng và tuy có má»™t số phụ nữ nắm giữ các chức vụ cao trong chính phá»§ nhưng có rất ít phụ nữ có thể giành được những vị trí cao hÆ¡n. Hiến pháp quy định phụ nữ và nam giá»›i phải nhận được mức lương như nhau trong cùng má»™t công việc; tuy nhiên, Chính phá»§ không thá»±c thi triệt để Ä‘iá»u khoản này. Những phụ nữ rất nghèo đặc biệt ở khu vá»±c nông thôn và cả các thành phố làm những công việc phụ giúp trong xây dá»±ng, dá»n dẹp chất thải và những công việc khác vá»›i mức thù lao cá»±c kỳ thấp. Tuy có rất nhiá»u đạo luật và quy định dành cho việc bảo vệ quyá»n phụ nữ trong hôn nhân và nÆ¡i công sở và Luật Lao động kêu gá»i đối xá»­ ưu tiên cho phụ nữ nhưng phụ nữ không phải lúc nào cÅ©ng được đối xá»­ bình đẳng. Tuy nhiên, phụ nữ đóng vai trò quan trá»ng trong ná»n kinh tế và tham gia rá»™ng rãi vào kinh doanh và các cÆ¡ quan giáo dục, xã há»™i. CÆ¡ há»™i dành cho phụ nữ trẻ có trình độ đã tăng lên đáng kể trong những năm qua vá»›i ngày càng nhiá»u ngưá»i làm việc cho các cÆ¡ quan dân sá»±, các trưá»ng đại há»c và các công ty tư nhân.

Há»™i Liên hiệp Phụ nữ thuá»™c VFF có chương trình nghị sá»± rất quy mô nhằm thúc đẩy quyá»n cá»§a phụ nữ gồm quyá»n bình đẳng vá» luật pháp, kinh tế, chính trị và bảo vệ chống lại lạm dụng trong hôn nhân. Há»™i Liên hiệp Phụ nữ thá»±c hiện các chương trình tài trợ tín dụng quy mô nhá» và các chương trình khác để thúc đẩy tiến bá»™ cá»§a phụ nữ. Các NGO và các tổ chức quốc tế khác đánh giá Há»™i hoạt động có hiệu quả nhưng há» và các đại diện cá»§a Liên hiệp cho rằng cần có nhiá»u thá»i gian để vượt qua định kiến xã há»™i “trá»ng nam khinh nữâ€. Chính phá»§ cÅ©ng có á»§y ban vì Sá»± tiến bá»™ cá»§a Phụ nữ nhằm Ä‘iá»u phối các chương trình liên bá»™ có ảnh hưởng đến phụ nữ.

Trẻ em

Các tổ chức quốc tế và các cÆ¡ quan chính phá»§ cho biết tuy Chính phá»§ thúc đẩy việc bảo vệ trẻ em và phúc lợi nhưng trẻ em vẫn tiếp tục gặp nguy cÆ¡ bị bóc lá»™t vá» kinh tế. Mặc dù giáo dục bắt buá»™c cho đến độ tuổi 14 nhưng chính quyá»n không thá»±c thi yêu cầu này, đặc biệt ở các khu vá»±c nông thôn có ngân sách giáo dục cá»§a Chính phá»§ và gia đình rất hạn chế và rất cần trẻ em trong các công việc đồng áng. Tuy nhiên sá»± chú trá»ng cá»§a ná»n văn hóa đối vá»›i há»c vấn đã buá»™c cha mẹ có khả năng phải cho con Ä‘i há»c thay vì cho phép chúng Ä‘i làm. Do tình trạng thiếu lá»›p há»c nên hầu hết các trưá»ng dạy hai ca và trẻ em có thể há»c ca sáng hay ca chiá»u. Má»™t số trẻ em đưá»ng phố ở TP Hồ Chí Minh và Hà Ná»™i đã tham gia vào các lá»›p há»c ban đêm. Chính phá»§ vẫn Ä‘ang trong quá trình mở rá»™ng giáo dục miá»…n phí cho trẻ từ sáu đến 9 tuổi. Hệ thống trưá»ng công gồm 12 lá»›p. Trên 90% trẻ em há»c cấp má»™t nhưng tá»· lệ cá»§a há»c sinh cấp hai và ba thấp hÆ¡n nhiá»u. Những tá»· lệ này thậm chí còn thấp hÆ¡n ở các khu vá»±c miá»n núi xa xôi mặc dù Chính phá»§ có má»™t hệ thống các trưá»ng ná»™i trú được bao cấp ở cấp trung há»c cho các há»c sinh dân tá»™c thiểu số. Dù chính phá»§ cấm nhưng các nhóm tôn giáo vẫn tổ chức má»™t số trại mồ côi, và gá»­i trẻ Ä‘i há»c ở trưá»ng công vào ban ngày.

Chính phá»§ tiếp tục chiến dịch tiêm phòng bệnh trên toàn quốc và báo đài cá»§a Chính phá»§ thưá»ng xuyên nhấn mạnh tầm quan trá»ng cá»§a sức khoẻ và giáo dục cho tất cả trẻ em. Tuy các nguồn tin trong nước cho biết các quan chức có trách nhiệm nói chung Ä‘á»u coi trá»ng những mục tiêu này nhưng các hành động cụ thể bị hạn chế do ngân sách quá ít. Theo UNICEF, tuy thu nhập có tăng trong thập ká»· qua nhưng suy dinh dưỡng vẫn là má»™t vấn đỠlá»›n; khoảng 39% trẻ em dưới năm tuổi bị thiếu cân trong thá»i gian từ 1995 đến 2000.

Ãói nghèo lan rá»™ng cÅ©ng góp phần vào tệ nạn mại dâm trẻ em, đặc biệt là các em gái và cả má»™t số em trai ở các thành phố lá»›n. Nhiá»u gái Ä‘iếm ở TP Hồ Chí Minh có độ tuổi dưới 18. Má»™t số trẻ em bị các gia đình ngược đãi ép làm mại dâm vì lý do kinh tế và chúng không còn sá»± lá»±a chá»n nào khác.

Má»™t số trẻ bị buôn bán trong nước và má»™t số khác bị bán ra nước ngoài vì mục đích bóc lá»™t tình dục. Các báo đưa tin việc kết án và bá» tù má»™t số kẻ buôn bán trẻ em (xem Phần 6.f). Má»™t số kẻ cÅ©ng bị kết án trong những vụ cha mẹ nhận tiá»n để bán con nhá» làm con nuôi. Các tổ chức Ä‘oàn thể và NGO đã xây dá»±ng các chương trình nhỠđể há»— trợ trẻ em bị buôn bán tái hoà nhập xã há»™i.

Theo báo cáo năm 2001 cá»§a Chính phá»§ vá» lao động trẻ em, có 20.000 trẻ em đưá»ng phố trong cả nước. Trẻ em đưá»ng phố dá»… bị ngược đãi hay bị cảnh sát quấy nhiá»…u. Các NGO quốc tế ghi nhận nhiá»u vụ trẻ em Campuchia bị buôn sang TP Hồ Chí Minh để ăn xin ngắn hạn. Cảnh sát đã thu gom trẻ em đưá»ng phố ở Hà Ná»™i và TP Hồ Chí Minh và giữ chúng trong các cÆ¡ sở giam giữ vị thành niên trước SEA Games tháng 12.

Ngưá»i tàn tật

Luật pháp yêu cầu Nhà nước bảo vệ quyá»n cá»§a ngưá»i tàn tật và khuyến khích tuyển dụng ngưá»i tàn tật. Tuy nhiên các dịch vụ cá»§a Chính phá»§ nhằm há»— trợ ngưá»i tàn tật còn hạn chế. Các cÆ¡ quan cá»§a Chính phá»§ chịu trách nhiệm vá» các dịch vụ cho ngưá»i tàn tật phối hợp vá»›i các nhóm trong và ngoài nước để bảo vệ, há»— trợ, giúp Ä‘i lại, giáo dục và cung cấp việc làm cho đối tượng này nhưng việc thá»±c hiện bị hạn chế do thiếu ngân sách. Chính phá»§ quản lý má»™t mạng lưới nhá» các trung tâm phục hồi để Ä‘iá»u trị vật lý lâu dài và giáo dục đặc biệt cho trẻ em tàn tật.

CÆ¡ há»™i giáo dục cho trẻ em tàn tật rất tồi nhưng Ä‘ang được cải thiện. Chỉ hÆ¡n 10% trẻ tàn tật được Ä‘i há»c. Trong năm qua, Chính phá»§ đã hợp tác vá»›i Ngân hàng Thế giá»›i và các NGO nước ngoài đào tạo thêm giáo viên cho há»c sinh tàn tật.

Luật quy định đối xá»­ ưu tiên các công ty tuyển dụng ngưá»i tàn tật để đào tạo hay há»c việc và có mức thuế đặc biệt đối vá»›i các công ty không tuyển dụng công nhân tàn tật; tuy nhiên Chính phá»§ thá»±c hiện những Ä‘iá»u khoản này không đồng Ä‘á»u. Năm 2002, Bá»™ Xây dá»±ng đã ban hành “Luật Xây dá»±ng và Thiết kế Không Rào cản†và “Tiêu chuẩn Tiếp cận cá»§a Ngưá»i Tàn tậtâ€, yêu cầu việc xây dá»±ng và tu sá»­a lá»›n các toà nhà chính phá»§ và công cá»™ng má»›i phải có lối Ä‘i cho ngưá»i tàn tật. Bá»™ Xây dá»±ng tập huấn cho kiến trúc sư và kỹ sư vá» những yêu cầu má»›i này. Cuối năm, Chính phá»§ Ä‘ang xây dá»±ng má»™t quy trình triển khai và tuân thá»§ để há»— trợ những luật má»›i này.

Các tổ chức quốc tế cÅ©ng giúp Chính phá»§ thá»±c hiện các chương trình giúp ngưá»i tàn tật tiếp cận vá»›i giáo dục và việc làm.

Các nhóm dân tộc thiểu số/ chủng tộc/ sắc tộc

Mặc dù Chính phá»§ chính thức chống lại việc phân biệt các nhóm dân tá»™c thiểu số nhưng định kiến xã há»™i từ lâu đối vá»›i các nhóm này là rất phổ biến. HÆ¡n nữa, tiếp tục có các nguồn tin cho biết các quan chức địa phương đôi khi hạn chế ngưá»i thiểu số có được má»™t số loại việc làm và các cÆ¡ há»™i vá» giáo dục. Chính phá»§ tiếp tục thá»±c hiện các chính sách nhằm thu hẹp khoảng cách vá» mức sống giữa các nhóm sắc tá»™c sống ở miá»n núi và nhóm ngưá»i Kinh Ä‘a số sống ở đồng bằng giàu có hÆ¡n thông qua các chính sách ưu tiên đối vá»›i các công ty trong và ngoài nước đầu tư vào các khu vá»±c miá»n núi. Chính phá»§ quản lý các trưá»ng há»c đặc biệt cho các dân tá»™c thiểu số ở nhiá»u tỉnh gồm các trưá»ng ná»™i trú được bao cấp ở cấp trung há»c và cấp hai, và có các chương trình há»c bổng đặc biệt ở cấp đại há»c.

Chính phá»§ tái định cư má»™t số dân tá»™c thiểu số từ các làng xa xôi ở các tỉnh miá»n núi tá»›i những nÆ¡i có các dịch vụ cÆ¡ bản; tuy nhiên tác dụng cá»§a chính sách này đôi lúc lại giảm sá»± Ä‘oàn kết vá» chính trị và xã há»™i cá»§a các nhóm này. Chính phá»§ thừa nhận má»™t trong những mục tiêu cá»§a tái định cư là thúc đẩy các nhóm thiểu số thay đổi từ các phương thức canh tác du canh du cư truyá»n thống sang định canh định cư. Ãiá»u này cÅ©ng có tác dụng cung cấp nhiá»u đất hÆ¡n cho ngưá»i Kinh di cư lên các vùng miá»n núi. Sá»± di cư tá»± phát cÅ©ng như do chính phá»§ khuyến khích trên quy mô lá»›n cá»§a ngưá»i Kinh lên Tây Nguyên đã làm giảm ná»n văn hóa bản địa ở đây. Ãiá»u này đã dẫn đến nhiá»u vụ tranh chấp đất Ä‘ai giữa các há»™ dân tá»™c thiểu số và ngưá»i Kinh di cư. Nhận thức vá» việc mất đất truyá»n thống cá»§a ngưá»i dân tá»™c thiểu số vào tay ngưá»i Kinh di cư cÅ©ng là má»™t nguyên nhân quan trá»ng cá»§a các vụ bạo loạn sắc tá»™c năm 2001.

Có nhiá»u nguồn tin tin cậy cho biết các nhóm ngưá»i Thượng tiếp tục bá» trốn sang Campuchia để tránh bị đàn áp vá» sắc tá»™c và tôn giáo ở Tây Nguyên. Các quan chức nhà nước tiếp tục quấy nhiá»…u má»™t số dân tá»™c thiểu số, đặc biệt ngưá»i Hmong ở các tỉnh Tây Bắc và má»™t số nhóm sắc tá»™c ở Tây Nguyên do đã hành đạo Tin lành mà không được nhà nước cho phép (xem Phần 2.c).

Các quan chức Chính phá»§ đã khẳng định rằng có nhiá»u trưá»ng hợp các quan chức địa phương ở Tây Nguyên đã hành động Ä‘i ngược lại chính sách cá»§a quốc gia hay không tuân thá»§ luật cá»§a quốc gia. Trong năm qua, Äảng đã nhắc lại rõ ràng chính sách cá»§a Äảng vá» dân tá»™c thiểu số, tôn giáo và đất Ä‘ai.

Chính phá»§ tiếp tục áp dụng những biện pháp an ninh chặt chẽ ở Tây Nguyên. Có những nguồn tin chưa được xác minh vá» việc Chính phá»§ tiếp tục cản trở ngưá»i Thượng muốn vượt biên giá»›i sang Campuchia, đôi khi có cả đánh đập và giam giữ. Tuy nhiên Chính phá»§ tiếp tục có các biện pháp để giải quyết những nguyên nhân cá»§a bạo loạn và bắt đầu có những biện pháp má»›i. Chính phá»§ bắt đầu có má»™t chương trình đặc biệt để phân đất cho các dân tá»™c thiểu số ở Tây Nguyên; tuy nhiên, có phàn nàn rằng má»™t số đất được phân chất lượng rất thấp (xem Phần 2.d).

Trước đây, theo luật, tất cả việc dạy há»c Ä‘á»u được dạy bằng tiếng Việt nhưng Chính phá»§ tiếp tục có má»™t chương trình dạy há»c bằng tiếng địa phương cho đến lá»›p 5. Chính phá»§ phối hợp vá»›i các quan chức địa phương để xây dá»±ng má»™t chương trình há»c bằng tiếng địa phương. Chính phá»§ có vẻ như Ä‘ang thá»±c hiện chương trình này toàn diện hÆ¡n ở Tây Nguyên so vá»›i các tỉnh vùng núi phía Bắc. Chính phá»§ đã phát các chương trình truyá»n thanh và truyá»n hình ở khu vá»±c này bằng tiếng dân tá»™c. Chính phá»§ cÅ©ng yêu cầu các quan chức ngưá»i Kinh phải há»c tiếng địa phương nÆ¡i há» làm việc, dù Ä‘iá»u này chưa chưa thá»±c sá»± có hiệu quả đến cuối năm nay. Chính quyá»n cấp tỉnh thá»±c thi các sáng kiến nhằm có thêm việc làm, giảm chênh lệch thu nhập giữa ngưá»i dân tá»™c và ngưá»i Kinh, và quan tâm hÆ¡n văn hóa và truyá»n thống cá»§a ngưá»i thiểu số. Quan chức ở Tỉnh Lâm Ãồng đã thuê ngưá»i dân tá»™c dạy tiếng thiểu số cho cảnh sát ngưá»i Kinh. Quan chức ở Tỉnh Ãắc Lắc đã thá»­ nghiệm chính sách đất Ä‘ai phân rừng cho các xã thiểu số để sá»­ dụng chung cho cả xã.

For comments and inquiries, please email to uscongenhcmc@pd.state.gov For Visa Issues, please email to hcmcinfo@state.gov

Warning: Your message to this address may not be read for several days. Please send urgent messages to the consulate by fax (84-8) 824 5571 or telephone (84-8) 822 9433.

This site is produced and maintained by the U.S. Consulate General in Ho Chi Minh City.

Links to other Internet sites should not be construed as an endorsement of the views contained therein.

Last Modified 05/07/2004 20:01:43

-- lu cho" thui (vietnamcongsans@yahoo.com), May 07, 2004.


Moderation questions? read the FAQ