4 nước XHCN c̣n rớt lại trong cuộc tháo chạy ra phía trước

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

4 nước XHCN c̣n rớt lại trong cuộc tháo chạy ra phía trước, VN có thể đi nhanh, đi tắt, vượt hiểm mau lẹ để cứu nước, cứu dân

Bùi Tín (cụ Đảng viên cs)

I.-Phe XHCN oanh liệt một thời

Mưu đồ của Staline khi thế chiến 2 sắp kết thúc :
-tiến quân nhanh để mở rộng địa bàn chiếm đóng;
-dành dật trên bàn hội nghị những vùng ảnh hưởng rộng;

Câ'u kết Xô – Trung để mở rộng vương quốc Cộng sản quốc tế
-nước rộng lớn nhất và nước đông dân nhất
-sáng tạo của thuật ngữ : ‘’dân chủ nhân dân ‘’ (la démocratie populaire) không dân chủ cũng chẳng nhân dân
-màn sắt và nền văn minh của bí mật (la culture du secret )

Những đồng chí thù địch (les camarades – ennemis)
-thanh trừng và hạ bệ ; các vụ án thật và giả ; những vụ phản bội ;
thăng trầm của Staline,Kroutchev, Lưu thiếu Kỳ, Bành Đức Hoài, Lâm Bưu, Hoàng văn Hoan, Phác Chính Ái, Kim Sang Bông, Hodja …
-Những goulag, trại lao cải, và trại giam mênh mông cả xă hội …

Những đỉnh cao huy hoàng: Vệ tinh nhân tạo đầu tiên; con người lên vũ trụ đầu tiên; CNXH lan khắp các lục địa: Ethiopia, Angola, Madagascar ở châu Phi; Cuba, Nicaragoa ở châu Mỹ; các đảng CS mạnh một thời ở Pháp, Ư, Nam dương ..Cả một lớp trí thức bị mê hoặc và ngộ nhận;

II.-Bùng nổ và tan tành (tính chất kinh thiên động địa mà ít ai dự kiến nổi trước vài tháng, thậm chí vài tuần) implosions + explosions


Chiến tranh Xô – Trung : tan vỡ huyền thoại t́nh quốc tế vô sản thiêng liêng và một khối vững như bàn thạch (monolithic)

Chiến tranh Trung - Việt : thằng em vô ơn bạc nghĩa và ông anh hảo hán nổi khùng; tranh mồi Hoàng sa, Trường Sa ; les camarades – ennemis, Bức tường Berlin nát vụn ; Đông Âu giải phóng và tự do ; vợ chồng Xéucescu trả nợ đời … Liên Bang Xô Viết vào viện bảo tàng ; đảng CS Liên Xô thở hắt ;

III.-Những kẻ sống sót cố cưỡng lại số mệnh:

Trung cộng, Việt cộng, Cuba cộng và Bắc Hàn cộng.

Cuba : lỳ lợm, ngoan cố, thách thức lương tri dân ḿnh và lương tri nhân loại ; đang tự đi vào ngơ cụt; hạ sách của kẻ tự sát. Các nhân vật giải Nobel từng ủng hộ Cuba của Fidel Castro tuyên bố lên án nhà độc tài khát máu, dâm loạn vùng Caribê. Trí thức châu Âu hô lớn : Cuba si, Fidel no ! thời kỳ hậu Fidel ngay trước mắt ?

Bắc Hàn : chế độ CS cha truyền con nối ! chết đói hàng triệu; làm bom nguyên tử, cào mặt kiểu Chí phèo; hung hăng bọ xít ; sức ép bốn bề; sự trừng phạt lơ lửng trên đầu; đâu là lối thoát ?

Trung Quốc : có vẻ khôn ngoan hơn cả . Lănh đạo có bản lĩnh hơn, có lư luận, bài bản . Mao có lư lụân, có tư tưởng , có phát kiến; Đặng Tiểu B́nh có tư tưởng, có phát kiến, là kiến trúc sư của đổi mới , hiện đại hóa TQ; Giang Trạch Dân cũng có tư tưởng, có phát kiến, có chủ trương lănh đạo : ‘’Ba đại diện ‘’ , kết nạp nhà tư sản, nhà kinh doanh vào đảng, đưa một số nhà kinh doanh vào trung ương đảng; nghiêm cấm quân đội làm kinh tế, giải thể các đơn vị làm kinh tế của Quân giải phóng; Hồ Cẩm Đào có vẻ cũng là nhà lư luận, nhà tư tưởng, có phát kiến; như khuyến khích sáng tác và tŕnh chiếu rộng bộ phim lịch sử hơn 10 tập ‘’Tiến lên nền Cộng ḥa ‘ đưa ra thuyết ‘’ Tiểu khang ‘’ – xây dựng xă hội làm ăn, kinh doanh, hưởng lạc thú b́nh thường thay cho ‘’thế giới đại đồng’’- thiên đường ảo trên trần thế; Hồ Cẩm Đào cùng với thủ tướng Ôn Gia Bảo không che dấu, c̣n thừa nhận có cảm t́nh trước đây với Hồ Diệu Bang và Triệu Tử Dương , được coi là có tư tưởng canh tân; mới đây c̣n chủ trương sửa Hiến pháp, công nhận quyền tư hữu …

T́m cách thích ứng với đặc điểm thế giới đa cực và chống khủng bố quốc tế ; đồng thời thức thời và thực dụng trong đối nội : rất ít nói đến Mao Trạch Đông và tư tưởng Mao; càng ít nói hơn đến xây dựng CNXH theo màu sắc TQ; dứt với quán tính chống Mỹ : không nói nhiều đến khó khăn của Hoa kỳ ở Irak một cách thích thú (như Hànội !); Trong đối xử với Cuba của Fidel Castro, ít tỏ ra mặn mà t́nh nghĩa keo sơn (như VN !) ; trong đối xử với Bắc Hàn, dùng cả sức ép, cắt cung cấp dầu 3 ngày đêm liền; ép họp 6 bên; dọa lập trại tỵ nạn quốc tế dọc biên giới;đưa hàng chục vạn quân đến áp dọc biên giới ;tuyên bố giảm quân lớn…

Hồ Cẩm Đào c̣n chủ trương hủy bỏ thông lệ nửa thế kỷ nay là mỗi mùa hè các quan lớn rủ nhau đi nghỉ ở bờ biển Bạch Đới Hà, hưởng đủ loại lạc thú, những năm có Đại hội đảng lại là dịp mặc cả giữa các phe phái, mua bán, sát phạt nhau, được đánh giá là bỏ đi một hủ tục lớn tốn kém công quỹ ; Các nhà lănh đạo mới có vẻ hiểu ra ngày càng rơ những khó khăn nặng nề và chồng chất do di sản lịch sử đen tối hơn nửa thế kỷ qua để lại : chủ nghĩa Mao, Đại nhảy vọt, CM văn hóa; nền kinh tế lạc hậu quá xá so với mức trung b́nh của thế giới, mức thu nhập b́nh quân quá thấp (840 $/năm), vùng nông thôn và rừng núi c̣n bi đát hơn, khoảng cách với b́nh quân của thế giới c̣n quá rộng; sức ỳ của số dân quá đông, vũ khí hiện đại kém cỏi đến 2 thế hệ; những khó khăn về chính trị ở Tây tạng, Uguor, Nội mông, Hong Kong…; xu thế đ̣i dân chủ và chống tham nhũng phát triển; sức ép của quốc tế; nạn thất nghiệp lớn dần thêm và gánh nặng các cơ sở quốc doanh thua lỗ…

Trên hết TQ cần một thời gian dài thật ổn định để duy tŕ tốc độ tăng trưởng cao , với hàng núi khó khăn và vô vàn nguy cơ thấy rơ và chưa lường được. Thế đứng c̣n chông chênh.

Việt Nam : khôn lỏi ; khôn mà không ngoan; đổi mới nửa vời, chỉ đổi một ít về kinh tế, lỳ lợm về chính trị, dân chủ và tôn trọng dân quyền, nhân quyền; chơi tṛ may rủi trong cờ bạc bịp; sẽ tự mắc bẫy của chính ḿnh v́ mở cửa, nhận đầu tư lớn, buôn bán rộng với phương tây … ắt phải chấp nhận luật chơi chung, nghiêm theo luật pháp , b́nh đẳng và tự do trong xă hội.

Người dân thường, tuổi trẻ được thể nghiệm tự do ngày càng đ̣i hỏi nới rộng ách kiềm chế của kẻ đương quyền, ngày càng chê trách, khinh ghét, xa ĺa và chống đối nhóm cầm quyền ĺ lợm, ngu dân , lại ngu lâu ! Không ai hiểu rơ bụng dạ, bản chất kẻ đương quyền bằng người bị trị ! Bế tắc của chế độ đang lớn dần, lớn dần, mà lối thoát chưa thấy đâu!

VN càng bế tắc v́ có lănh đạo mà không có lănh tụ, không có ai có thực quyền để quyết đoán, bẻ lái trước con đường quanh co nguy hiểm trước mắt .

Ngày càng có nhiều trí thức, nhà nghiên cứu, giớI ngoại giao, kinh doanh, tuổI trẻ thấy cấp bách cần có dân chủ đa nguyên trong nước và có đường lối đối ngoại mới : xa ĺa các nước độc đoán, gắn chặt với thế giới dân chủ, làm bạn thân thiết với Hoa kỳ, Châu Âu, Nhật bản, Úc…cả về chính trị, kinh tế, ngoại giao, quân sự, giữ quan hệ b́nh thường hữu nghị với các nước láng giềng. Đó là con đường đi nhanh, đi tắt, đón đầu, không chờ đợi, lẽo đẽo đi sau TQ.

IV- Kết luận :

Những cái đuôi lớn nhỏ rớt lại của cái phe XHCN một thời cường thịnh; những mảnh vỡ ra từ một thiên đường ảo ảnh, những đứa con hoang dại đẻ non nhầm thế kỷ của cụ Mác, đang nhận dần ra - kẻ trước người sau - thân phận bèo bọt hẩm hiu của ḿnh, đang hiểu dần thế cô đơn lạc lơng dị dạng của ḿnh giữa loài người văn minh. VN khá hơn Cuba và Bắc Hàn ;nhưng nhanh hơn sên th́ vui nỗi ǵ; Xin hăy theo dơi kỹ họ suy nghĩ , t́m đường và so sánh 4 vận động viên trên đường chạy.

Sao VN lanh lợi khôn ngoan lại không bứt lên chạy nhanh hơn ông láng giềng khổng lồ ỳ ạch?
Sao không thay hẳn đường lối đối nội và đối ngoại, lấy giá trị của thời đại là dân chủ làm nền tảng !

Đúng thế, con đường sống c̣n chỉ có thể là con đường thoát nhanh ra phía trước đuổi theo những giá trị chân thực của thời đại, để hội nhập vào con tàu nhân loại mà họ đă nhiều lần vụng dại để cả dân tộc ta nhỡ tàu ! ./.

-- Con Ho Dam Tac - Nong Duc Manh (Con_Ho_Dam_Tac@hn.vnn.vn), December 18, 2003


Moderation questions? read the FAQ