Ai có tội?? Cong san hay Cong hoa?

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

TAT CA SU DIEU LINH THONG KHO CUA DAN TOC VIET NAM TU tRUOC CHO DEN NAY, TAT CA SU NGHEO DOI KHO CUC CUA NHAN DAN VIET NAM CHO DEN NGAY HOM NAY, LY DO TAI SAO DAT NUOC ; QUE HUONG VN BI TAN PHA VI CHIEN TRANH VUA QUA, LY DO TAI SAO QUE HUONG VIET NAM VAN CON NGHEO NAN LAC HAU HON CAC NUOC LANG GIENG???? TAT CA CHI VI MOT NGUYEN NHAN DUY NHAT : DO LA SU CO MAT CUA DANG CONG SAN NGU DOT VA TAN BAO VN DO TEN DAI TOI DO CUA DAN TOC VN LA THANG HO CHI MINH DA NHAP CANG CHU THUYET CONG SAN TAN DOC VAO VN. Answered by Da Dao thang ho chi minh. (congsansupdo@sbcglobal.net) on August 13, 2003

-- Da Dao thang ho chi minh (congsansupdo@sbcglobal.net), August 13, 2003

Answers

Response to Ai cĂ³ tội?? Cong san hay Cong hoa?

Xin đọc bài này để xem ai có tội.

Trích tù website www.conong.com

TÁC HẠI CỦA TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH

ĐẠI-DƯƠNG

Trong tiểu luận "Cuộc đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, lư luận hiện nay" đăng trên Tạp chí Cộng Sản số tháng 6-03, T.S Hồ Văn Chiểu viết "Cuộc đấu tranh tư tưởng hiện nay là cuộc đấu tranh chính trị ... tập trung vào những vấn đề nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh ... Thắng lợi của chủ nghĩa xă hội tháng 10/1917 trước hết đó là thắng lợi của chủ nghĩa Mác-Lênin, hệ tư tưởng của giai cấp công nhân đối với các hệ tư tưởng đă lỗi thời ... sở dĩ cách mạng xă hội chủ nghĩa ở Việt Nam tồn tại và tiếp tục phát triển được là do chủ nghĩa Mác-Lênin đă trở thành hệ tư tưởng chính thống của xă hội, đă có ảnh hưởng sâu sắc trong nhiều thế hệ con người Việt Nam ... Chủ nghĩa Mác-Lênin là nền tảng và kim chỉ nam cho hoạt động của Đảng và xă hội ta ... các thế lực thù địch đều tập trung vào lĩnh vực tư tưởng coi đó là điểm mấu chốt, làm sụp đổ ḷng tin, làm mất phương hướng chính trị của Đảng Cộng sản và nhân dân ... Họ c̣n tập trung xuyên tạc lịch sử, gây mất đoàn kết nội bộ, bịa đặt, nói xấu cán bộ lănh đạo của Đảng, Nhà nước và đảng viên”. Cộng sản Việt Nam đă không tin vào luận điểm của Marx "chủ nghĩa xă hội thay thế cho chủ nghĩa tư bản là tất yếu của lịch sử" nên mới triệt để ngăn cấm các loại triết thuyết khác của nhân loại lưu hành mặc dù xác nhận sự " thắng thế của hệ tư tưởng của giai cấp công nhân đối với các hệ tư tưởng đă lỗi thời".

Nhiều quốc gia trên thế giới phát triển theo hướng tư bản chủ nghĩa vẫn cho phép và khuyến khích việc lưu hành chủ nghĩa cộng sản. Mọi tầng lớp trong xă hội đều được quyền tự do t́m hiểu, nghiên cứu, phổ biến bất cứ loại triết thuyết nào, kể cả chủ nghĩa Marx-Lenine. Các chính quyền đó chẳng những tin vào con đường đang đi mà c̣n tin tưởng khả năngï chọn lựa sáng suốt của dân chúng.

Tại sao đảng Cộng sản sợ sự h́nh thành của các lực lượng đối lập và sợ bị mất chính quyền v́ "đấu tranh nghị trường hoặc bạo loạn lật đổ" trong khi xác định "chủ nghĩa Mác-Lênin đă trở thành hệ tư tưởng chính thống của xă hội, đă có ảnh hưởng sâu sắc trong nhiều thế hệ con người Việt Nam"?

Chính quyền hiện tại thủ đắc mọi phương tiện quốc gia từ ngân sách, tài sản, lực lượng an ninh, hệ thống tổ chức đảng rộng khắp toàn quốc, guồng máy truyền thông quốc doanh đồ sộ.

Hội đồng Lư luậän Trung ương do đích thân Tổng Bí thư chỉ đạo trực tiếp, Ban Tư tưởng Văn hóa, guồng máy truyền thông quốc doanh lại không dám đương đầu công khai trên phương diện lư luận với một số cá nhân, tổ chức của người Việt Nam trong cũng như ngoài nước mà phải vận dụng đến bạo lực tuyệt đối? Phải chăng đă có t́nh trạngï thiếu-tự- tin và sự nghèo nàn về lư luận của giới lănh đạo như thú nhận của Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh "chúng ta có được nhiều cán bộ có học hàm, học vị, nhiều quan chức có bằng và giấy chứng nhận tốt nghiệp nhưng có được rất ít những chuyên gia lư luận giỏi".

Như thế, thái độ thiếu-tự-tin vào chủ nghĩa Marx-Lenine và thực tiễn cuộc sống của giới lănh đạo cao cấp đă là nguyên nhân "làm sụp đổ ḷng tin và làm mất phương hướng chính trị của Đảng Cộng sản và nhân dân".

Vừa đặt chân lên Marseilles, Pháp quốc, Hồ Chí Minh vội vă gởi đơn xin theo học Trường Thuộc Địa, nơi đào tạo những viên chức phục vụ cho Đêá quốc Pháp ở hải ngoại. Đơn bị bác v́ không hội đủ điều kiện. Nhưng, hệ thống truyền thông cộng sản đă biến dữ kiện đó thành "Bác Hồ đi t́m đường cứu quốc".

Sự phát hiện lá đơn trong văn khố Pháp và được công bố chỉ nhằm trả lại sự thật cho lịch sử từng bị vùi lấp, che đậy nhiều thập trong môi trường ức chế thông tin.

Hồ Chí Minh dùng bút hiệu Trần Dân Tiên và Tuyết Lan để tự ca tụng và tạo ra huyền thoại Hồ Chí Minh ái quốc hầu đánh lừa dư luận. Hành động bất xứng đó bị phanh phui đă đánh đổ thần tượng Hồ Chí Minh.

Những cuộc t́nh qua đường, phi-đạo-đức trong khi lưu lạc và hoạt động cho Đệ Tam Quốc Tế của Hồ Chí Minh cũng như lúc đương quyền đă bị phát hiện và công bố làm phơi bày các dữ kiện dối trá được dày công dàn dựng trong các tác phẩm kư tên Trần Dân Tiên và Tuyết Lan.

T.S Chiểu viết "Tư tưởng Hồ Chí Minh từng bước được h́nh thành và từ giữa những năm 20 của thế kỷ này với chủ nghĩa Mác-Lênin đă đi vào phong trào công nhân và phong trào yêu nước. Tư tưởng Hồ Chí Minh là những quan điểm toàn diện, sâu sắc về những vấn đề cơ bản cách mạng Việt Nam, từ cách mạng dân chủ nhân dân tiến lên Cách mạng xă hội chủ nghĩa, nhằm giải phóng dân tộc, giải phóng xă hội và giải phóng con người, xây dựng một nước Việt Nam ḥa b́nh độc lập, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh, góp phần vào cách mạng thế giới".

Tại sao tư tưởng Mao Trạch Đông được đưa vào cương lĩnh đảng Cộng sản Việt Nam liên tục cho măi đến năm 1991 trong khi tư tưởng Hồ Chí Minh "toàn diện và sâu sắc" lại bị lăng quên? Hoặc, do tính chất lệ thuộc vào phong trào Cộng sản Quốc tế nên cương lĩnh của đảng Cộng sảnViệt Nam ghi "Đảng lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Mao Trạch Đông làm kim chỉ nam cho tư tưởng và hành động". Hoặc, tư tưởng đó không có thật như thú nhận của Hồ Chí Minh "Không, tôi không có tư tưởng ǵ ngoài tư tưởng chủ nghĩa mác- lênin...Như tôi thường nói "lạt mềm buộc chặt", đó là phương pháp cột cái ǵ đó của tôi ... th́ cũng có sự chỉ biểu của phương pháp biện chứng. Chớ c̣n tư tưởng là quan niệm về vũ trụ, về thế giới và về xă hội con người th́ tôi là học tṛ của Mác-Aênghen-lênin, chớ làm ǵ có tư tưởng ngoài triết học Mác". Theo Nguyễn Văn Trấn trong Viết cho Mẹ và Quốc Hội.

Từ Đại hội VII năm 1991, tư tưởng Hồ Chí Minh được đem thay thế cho tư tưởng Mao Trạch Đông trong Nghị Quyết. Và, Hà Nội đă huy động một đội ngũ trí thức xă hội chủ nghĩa hùng hậu đi sưu tầm và hệ-thống-hóa cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh. Kết quả mang lại chỉ là một mớ nhận xét rời rạc cho từng vấn đề, không biểu thị cho hệ tư tưởng mà nên gọi đúng nghĩa "Ứng dụng chủ nghĩa Marx-Lenine và tư tưởng Mao Trạch Đông vào hoàn cảnh Việt Nam".

Nhân kỷ niệm 70 năm (1930-2000) ngày thành lập đảng cộng sản, Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu phát biểu "Nguyễn ái Quốc đă đến với Cách mạng Tháng Mười và Luận cương dân tộc và thuộc địa của Lenin như mặt trời chân lư đă đến với Người và Người đă rút ra kết luận: Muốn giải phóng dân tộc, không c̣n con đường nào khác là con đường cách mạng vô sản".

Hồ Chí Minh du nhập và ứng dụng chủ nghĩa Marx-Lenine và tư tưởng Mao Trạch Đông đă đưa đảng Cộng sản vào cương vị độc quyền lănh đạo và muôn vàn tai ách cho dân tộc Việt Nam.

Không cần chủ nghĩa Marx-Lenine và tư tưởng Mao Trạch Đông, các nước có cùng hoàn cảnh bị trị trong vùng Châu Á đă giành được độc lập trước Việt Nam nhiều năm với thiệt hại về nhân mạng, tài sản không đáng kể. Và, đă biến thành những quốc gia độc lập, tự chủ, phát triển, giàu mạnh và hạnh phúc hơn Việt Nam.

"Con đường cách mạng vô sản" đă d́m đất nước và dân tộc Việt Nam trong biển lửa chiến tranh, trong bầu không khí hận thù giai cấp triền miên.

Hơn 30 năm chinh chiến (1945-75) làm thiệt mạng khoảng 4 triệu dân chúng Việt Nam. Sauk hi ḥa b́nh và thống nhất, Hà Nội xua quân xâm lăng và chiếm đóng Cao Miên (1979-89) Miên đă làm chết 50,000 bộ đội. Cải cách ruộng đất kiểu Tàu; Hợp-tác-hóa kiểu Nga; Đàn áp văn nghệ sĩ; truy quét đảng phái quốc gia và tôn giáo đă tiêu diệt khả năng phát triển của đất nước, xé nát cộng đồng dân tộc Việt Nam.

Bước vào thiên niên kỷ thứ ba, Cộng ḥa xă hội chủ nghĩa Việt Nam vẫn nghèo đói nhất thế giới mặc dù đă tận lực bán tài nguyên quốc gia, tha hồ khai thác sức lao động, túi tiền của người Việt Nam quốc nội cũng như hải ngoại v́ ngoan cố bám vào chủ nghĩa Marx-Lenine và ứng dụng của Hồ Chí Minh.

ĐẠI-DƯƠNG

-- Nguoi Tranh Dau (nguoitranhdau@hotmail.com), August 13, 2003.


Response to Ai cĂ³ tội?? Cong san hay Cong hoa?

Hậu Tuyên Ngôn Độc Lập Ngày 2 tháng 9 năm 1945 tại Hà Nội, ông Hồ chí Minh đă long trọng đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Việt Nam. Bản Tuyên Ngôn có nội dụng như sau:

“Tất cả mọi người sinh ra đều b́nh đẳng. Trời cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Lời bất hủ ấy trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập năm 1776 của nước Mỹ, suy rộng ra câu ấy có ư nghĩa là tất cả các dân tộc trên thế giới sinh ra đều b́nh đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.

Bản tuyên ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: Người ta sinh ra tự do và b́nh đẳng về quyền lợi và phải luôn luôn được tự do và b́nh đẳng về quyền lợi. Đó là những lẽ phải không ai chối cải được. Thế mà hơn 80 năm nay bọn Thực Dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, b́nh đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.

Về chính trị chúng tuyệt đối không cho dân ta một chút tự do dân chủ nào...

Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân...

Về kinh tế chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn thiếu thốn, nước ta xơ xác tiêu điều...

Chúng cướp không ruộng đất, rừng mỏ, nguyên liệu của dân ta.

Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng và nhập cảng.

Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lư, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn trở nên bần cùng.

Chúng không cho các nhà tư sản ta phát triển. Chúng bốc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn...

Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập và sự thực đă thành một nước tự do và độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do và độc lập ấy.” (1)

Hơn 55 năm sau, nếu chúng ta thay thế chữ Thực Dân Pháp bằng Cộng Sản th́ nội dung của bản Tuyên Ngôn Độc Lập không có ǵ khác biệt, thậm chí c̣n tệ hại hơn những lời cáo buộc của ông Hồ Chí Minh. Việt Nam dưới sự cai trị của Đảng CSVN tàn độc và khắc nghiệt hơn cả Thực Dân Pháp.

- Về chính trị, đảng CS tuyệt đối không cho dân ta một chút tự do dân chủ nào. Chúng lập ra điều 4 Hiến Pháp để hợp pháp hóa vị trí độc quyền lănh đạo.

- Chúng bưng bít dư luận, thi hành chính sách ngu dân. Chúng làm chủ và kiểm soát các phương tiên thông tin, báo chí và truyền thông đại chúng. Chúng kiểm duyệt tất cả các phương tiện in ấn.

- Về kinh tế chúng nắm giữ các công ty xuất và nhập cảng. Chúng độc quyền khai thác và sang nhượng đất đai, hầm mỏ, hải đảo, bờ biển, và các tài nguyên quốc gia khác.

- Chúng hoàn toàn đánh mất quyền tự chủ và độc lập quốc gia. Chúng dâng Hoàng Sa và Trựng Sa cho ngoại bang (2). Chúng cam tâm bán nước, cắt đất cho ngoại bang, tự nguyện làm tay sai, nô lệ ḥng tiếp tục giữ vững vị trí độc tôn lănh đạo. (3)

- Chúng đàn áp tôn giáo, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng. Chúng bắt bớ và giam cầm các nhà tu hành. (4)

- Chúng ra sức vơ vét của công, thâm lạm ngân quỹ và đục khoét tài sản quốc gia. Đất nước càng ngày càng lụn bại trong khi cán bộ đảng viên càng lúc càng giàu v́ tham nhũng. (5)

So sánh phần luận tội trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập th́ đối với tội trạng của đảng Cộng Sản, những tội của Thực Dân Pháp không thấm vào đâu cả. Trầm trọng nhất, tội đánh mất quyền độc lập, tự chủ quốc gia, tội bán nước của CSVN trời không dung đất không tha, sẽ đưa dân tộc và đất nước Việt Nam vào những hậu quả không lường được. Bốn mươi ba năm trước, ngày 14 tháng 9 năm 1958, Phạm Văn Đồng với tư cách Thủ Tưóng Chánh Phủ nước VNDCCH đă ra văn thư gửi Chu Ân Lai xác nhận:” Chính Phủ VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc”

Việc chính thức công nhận hải phận của Trung Quốc dài 12 hải lư là hành động bán nước có văn kiện lần thứ nhất của đảng CSVN. Quyết định đó mặc nhiên thừa nhận các hải đảo như Trựng Sa, Hoàng Sa trực thuộc chủ quyền của Trung Quốc. V́ vậy, tháng 1 năm 1974 Hải quân Trung Quốc đă tấn công và chiếm giữ các đảo thuộc Hoàng Sa do Hải Quân Việt Nam Cộng Ḥa kiểm soát. Sau 1975, năm 1988 Hải Quân Trung Quốc và Cộng sản Việt Nam đă đụng độ tại vùng đá ngầm Johnson thuộc khu vực Trường Sa. Hơn 70 thủy thủ Việt Nam đă bị thiệt mạng, và hai tàu chiến đă bị ch́m. Việc này đă được phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, Zhu Bangzao tuyên bố: “Trung Quốc đ̣i hỏi Việt Nam phải lập tức rút quân ra khỏi các vùng đảo thuộc chủ quyền của Trung Quốc đă bị Việt Nam chiếm giữ bất hợp lệ, dẹp bỏ những căn cứ xây cất và phải đăm bảo là không để những hành động tương tự xảy ra trong tương lai” (6)

Ngày 30 tháng 12 năm 1999 và 25 tháng 12 năm 2000 vừa rồi, Lê Khả Phiêu, Tổng Bí Thư Đảng CSVN đă kư hai Hiệp định “Hiệp Định về Biên Giới Trên Đất Liền VN-TQ” và “Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ”. Trong cả hai Hiệp định, Việt Nam đă nhường đức cho Trung Quốc hàng trăm cây số dọc biên giới phía Bắc và hàng ngàn cây số trong vùng biển thuộc vịnh Bắc Bộ. Ông Đỗ Việt Sơn cán bộ 54 tuổi đảng đă cáo giác trong bức thư gửi Quốc Hội và đảng CSVN như sau: “ Suốt 4000 năm lịch sử kể cả thời Bắc thuộc cho đến hơn 100 năm độc lập tự chủ, nhiều triều đại phong kiến lúc yếu cũng chưa bao giờ nhượng cho phong kiến Phương Bắc một tấc đất, một ḥn đảo.....Thế mà ngày nay, theo Hiệp định biên giới Việt Trung mới đây ta đă nhượng bộ cho Trung Quốc hàng trăm cây số vuông đất liền và hàng ngàn cây số vuông ở Vịnh Bắc Bộ.... Qua lời thông báo của một vị lănh đạo của thành phố Hải Pḥng tại Câu Lạc Bộ Bạch Đằng tháng 2/2001 th́ Vịnh Bắc Bộ chia đôi ta được 53%, Trung Quốc 47%”

V́ quyền lợi chính trị, tập đoàn CSVN đă bán nước lần thứ hai. Tội ác này đă làm rúng động các tầng lớp đảng viên cán bộ c̣n chút ít nhất điểm lương tâm. Với khả năng kiểm soát mọi phương tiện truyền thông và bưng bít tin tức. Sự việc cắt đất dâng Thiên Triều của Hà nội chưa được quảng đại quần chúng biết đến. Tuy nhiên, cũng giống như lần bán nước đầu tiên của Phạm Văn Đồng, và lần này qua Lê Khả Phiêu. Vết nhơ “bán nước” của đảng CSVN cho dù có bưng bít th́ muôn đời cũng không dấu diếm và gột rửa được. Quyền lực đă và đang làm những nhà lănh đạo đảng mê muội, ích kỷ. Đảng CSVN đă đặt quyền lợi đảng phái lên trên quyền lợi dân tộc, cam tâm bán rẻ đất nước để đổi lấy an toàn chính trị. Đảng phái và Nhà nước chỉ là phương tiên tạm thời. Đất nước và Dân Tộc mới là cứu cánh và vĩnh cữu. V́ vậy, mọi thế lực đi ngược lại nguyên lư trên đều phải bị nguyền rủa và đào thải theo thời gian.

Căn cứ theo tinh thần của bảng Hiến Pháp nước CHXHCNVN năm 1992, đảng CSVN đă và đang vi phạm nghiêm trong các điều 1, điều 3, điều 12, điều 13 do chính đảng đặt ra.Điều 1 khẳng quyết nước Việt Nam là: “ một nước độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lănh thổ, bao gồm đất liền, các hải đảo vùng biển và vùng trời” Điều 3 xác định “nghiêm trị mọi hành động xâm phạm lợi ích của Tổ Quốc và của nhân dân”. Trong khi đó điều 12 qui định: “ Các cơ quan nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức xă hội, đơn vị vũ trang nhân dân, và mọi công dân phải nghiêm chỉnh chấp hành Hiến pháp và Pháp luật. Mọi hành động xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tập thể và của công dân đều bị xử lư theo pháp luật.” Và điều 13 khẳng định như sau: “Tổ Quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Mọi âm mưu và hành động chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lănh thổ của Tổ Quốc, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam xă hội chủ nghĩa đều bị nghiêm trị theo pháp luật.”

Đă đến lúc nhân dân Việt Nam phải truy tố đảng CSVN về tội bán nước cho Trung Quốc, tội đă đánh mất chủ quyền một nước độc lập. Tội đă có hành động xâm phạm Tổ Quốc Việt Nam thiêng liêng, có hành động và mưu đồ chống lại độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ.

Đă đến lúc bản Tuyên Ngôn Độc Lập của năm 1945 phải được viết lại để ghi rơ những tội ác mà đảng CSVN đă và đang vi phạm để lịch sử được công bằng.

Ngô Hoàng Minh



-- Nam Cam (deepsea2@optusnet.com.au), August 15, 2003.


Moderation questions? read the FAQ